Về việc , Cố Cẩn Hành thật cũng quá bận tâm:
“Không , giờ cũng lên mạng nhiều, chỉ là giờ khó cập nhật thông tin hơn.”
Tiêu Dã nghĩ một lúc gật gù:
“Ờ ha, bình thường cũng chẳng lướt mấy.”
vẫn cảm giác hụt hẫng khó tả.
Không mạng, với phần lớn những còn sống sót, đều thấy bất tiện và rối ren.
Mọi vốn quen cập nhật tin tức chiến sự từ ba căn cứ lớn, giờ mạng bỗng dưng mất tiêu, ai cũng rơi một vòng hoang mang mới.
Những chịu ảnh hưởng lớn nhất chính là những sống sót đang trú tại căn cứ chính phủ.
Với họ, cảm giác như “cướp nhà” .
Kẻ địch ngang nhiên tấn công và phá hủy căn cứ, ai mà sợ chứ?
phía căn cứ chính phủ thời gian để lo lắng chuyện đó, họ đang tập trung lực để phản kích.
Ban đầu, căn cứ Vị Lai chủ động ngừng giao tranh, ai cũng tưởng nghỉ ngơi. ngờ, chính lúc đó căn cứ Vi Lai bất ngờ tấn công, khiến cục diện xoay chiều.
Vi Lai sớm tìm hiểu kỹ địa hình căn cứ chính phủ và điểm yếu của họ, âm thầm cử vòng xa, đ.á.n.h đúng điểm yếu đó.
Khoảng cách khá xa, vị trí bí mật.
Vi Lai vốn thông thuộc địa hình thành phố Kim Bảo, nắm rõ vị trí quanh căn cứ Vị Lai, nên tấn công bất ngờ đ.á.n.h vòng đều dễ như chơi.
Căn cứ chính phủ mới dọn đến lâu, còn kịp thông báo tên mới cho dân, đ.á.n.h phủ đầu. Phải là tình huống hề khả quan.
Vũ khí, đạn d.ư.ợ.c vốn là ưu thế lớn nhất của họ, thể xem như “át chủ bài”.
Tất nhiên, quân át thì chỉ một. Vi Lai đ.á.n.h bất ngờ, kế hoạch của căn cứ chính phủ phá vỡ, tiến độ cũng chậm .
Cục diện đổi chiều: là Vi Lai giao chiến trực diện với căn cứ chính phủ.
Bên phía Bùi Dữ và những khác chỉ thể dùng ống nhòm để thu thập ít thông tin, còn thì chẳng nắm gì.
Sau khi mất kết nối mạng, Cố Dư cũng thể liên lạc với họ nữa.
Cuộc chiến giữa ba căn cứ cũng ít nhiều ảnh hưởng đến nhóm họ.
Ví dụ như: giữa đêm, thường xuyên thấy những tiếng nổ lớn vọng đến.
Lần , Ôn Xu biến trở thành Tiểu Miêu là ban đêm. Lần cũng , giữa đêm, cô hóa thành .
Khi tiếng nổ vang lên, Ôn Xu gần như quen, định trở ngủ tiếp thì Bùi Dữ lay vai đ.á.n.h thức.
“Xu Xu?” Bùi Dữ cũng tiếng động tỉnh, giọng vẫn còn khàn khàn, ngái ngủ, “Em thấy trong gì lạ ?”
“Hửm?” Ôn Xu mơ màng ôm lấy tay , dụi mặt đó, ngáp dài, “Gì thế?”
Cô vẫn còn đang nửa mê nửa tỉnh, nhận biến trở thành , vẫn giữ thói quen như khi còn là Tiểu Miêu.
Cái ôm vô thức dễ chạm những chỗ "khó ".
Bùi Dữ mím môi, nhẹ nhàng xoa mặt cô:
“Bé cưng, mặc đồ ngủ ngủ tiếp nhé.”
Bây giờ đang giao mùa sang xuân, nhiệt độ chênh lệch ngày đêm khá lớn, mà Ôn Xu thói quen ngủ yên, mặc đồ ngủ dễ cảm lạnh.
Bị “gây rối” một lúc, cô cũng tỉnh hẳn.
Mỗi tỉnh dậy, cô đều một khoảnh khắc ngơ ngác ngắn ngủi.
Bùi Dữ kiên nhẫn chờ, tiện tay lấy đồ ngủ từ gian của Ôn Xu để sẵn bên cạnh.
“A!” Ôn Xu bất ngờ reo lên, ngẩng đầu tít mắt:
“Em biến thành !”
Bùi Dữ cũng mỉm theo:
“Trong thấy khỏe chỗ nào ?”
Ôn Xu lắng cơ thể :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-293-bien-tro-lai.html.]
“Ờm… hình như nóng , đầu cũng choáng, thì mệt rã rời.”
Lạ thật. Cảm giác giơ tay thôi cũng thấy khó khăn.
Cô lo lắng hỏi:
“Em sắp bệnh hả?”
“Để xem.” Bùi Dữ nhíu mày. “Bé cưng, buông tay nào, đo nhiệt độ cho.”
“A…” Lúc cô mới nhận đang ôm c.h.ặ.t t.a.y , vội buông , mặt đỏ lên:
“Em… giờ thấy còn nóng hơn nữa …”
Không sốt … Sốt là ăn ngon…
Bùi Dữ sờ trán cô:
“Cũng sốt thật.”
Trong thời tiết , đắp khăn lạnh khi sẽ gây khó chịu.
Anh lấy nhiệt kế kẹp nách cô, dậy lấy nước ấm, vắt khăn cho ướt mát đắp lên trán cô.
“Giống như gì đốt em …” Ôn Xu mắt đỏ hoe, như , chìa tay đòi ôm:
“Anh ôm em một cái…”
Bùi Dữ đau lòng, chau mày ôm cô cả lẫn chăn lòng, vỗ nhẹ lưng dỗ:
“Chút nữa uống t.h.u.ố.c , sẽ đỡ thôi.”
sốt của Ôn Xu giống như những .
Có thể liên quan đến giai đoạn động dục?
cô biến thành mà…
Trong lúc Bùi Dữ đang suy nghĩ, Ôn Xu càng lúc càng khó chịu. Cô đưa tay khỏi chăn, quấn lấy cổ .
“Khó chịu quá…” Cô rấm rứt , “Nóng quá… Người mát mát… Em đắp chăn nữa…”
Dù là khi còn là mèo thành , cô nhiều.
Lần đầu là lúc biến thành , Bùi Dữ dọa cho . Mấy đều do ức “ ăn hiếp” nên .
Lần cô đau lòng như thế, mặt Bùi Dữ cũng sầm .
còn cách nào khác, vì vẫn rõ nguyên nhân.
Anh chỉ thể chiều theo cô, kéo chăn xuống một chút cho cô dễ chịu hơn.
“Không đắp chăn mà…” Ôn Xu sụt sịt.
“Không đắp chăn dễ cảm đấy.” Bùi Dữ cúi xuống hôn lên mặt và chóp mũi cô, “Chờ một chút thôi, xong là kết quả từ nhiệt kế . Nhịn một tí nhé.”
Anh dứt lời, cô nhào tới đòi hôn .
“Hôn em , hôn xong dễ chịu hơn!” Cô , mắt lấp lánh như sắp , nũng nịu, “Anh hôn em …”
Bùi Dữ khựng . Cảm giác sốt của cô, thể thực sự liên quan đến kỳ động dục.
Chưa kịp suy nghĩ tiếp, Ôn Xu nhào tới, đáp thì giận dỗi, tức khó chịu c.ắ.n một phát.
“Anh chẳng thương gì em hết…” Mắt cô ngấn lệ, lấp lánh như sắp rơi từng giọt ngọc, “Cắn một cái đồ xa lớn!”
Tình huống thì nghiêm túc mà lời cô dễ thương đến mức khiến Bùi Dữ thể nhịn , nét cau mày cũng giãn .
Anh cúi xuống, hôn từ trán đến xương quai xanh cô, hỏi nhỏ:
“Đỡ hơn chút nào ? Còn thấy nóng ?”
Vẫn nóng.
Cơn nóng như ẩn chứa luồng ngứa ngáy âm ỉ, lan khắp cơ thể.
Trời đêm rõ ràng lạnh, nhưng lúc nhiệt độ cơ thể cả hai ngừng tăng lên…