Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 295: Giấc Mơ

Cập nhật lúc: 2025-10-22 09:35:15
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Cẩn Hành bình thản :

“Có lẽ là dậy thôi. Thời tiết kiểu đúng là lý tưởng để ngủ.”

Anh nhớ ngày nhiều đồng nghiệp thích chui chăn mỗi khi trời mưa, chuẩn sẵn đồ ăn vặt với mấy bộ phim truyền hình, tiếng mưa xem phim.

Tuy Bùi Dữ kiểu thói quen đó, nhưng Ôn Xu thì thể.

Tiêu Dã nghĩ ngợi hỏi:

“Vậy đến trưa mà họ vẫn dậy ?”

“Cứ kệ họ .” Cố Cẩn Hành tỏ kinh nghiệm. “Đừng quấy rầy.”

Tiêu Dã chẳng hiểu lắm, nhưng vẫn theo.

Lúc , ở tầng 3, tiếng nước trong phòng tắm mới dừng .

Trên giường hỗn độn tả nổi, rõ ràng là thể ngủ nữa.

Bùi Dữ trải qua một đêm thức trắng, kéo dài đến tận trưa mà vẫn hề mệt mỏi uể oải.

Anh lấy từ gian một chiếc sofa, kê sát tường, đó nhẹ nhàng đặt Ôn Xu đang ngủ say lên ghế đắp chăn cẩn thận cho cô.

Cô mệt quá, ngủ sâu hơn bình thường. Vết trầy ở khóe miệng bôi thuốc, dù trầy một chút nhưng vẫn ảnh hưởng nhan sắc.

Bùi Dữ dọn sạch thứ giường, vỏ chăn, gối... đều bằng bộ mới. Sau khi trải giường xong, nhẹ nhàng bế Ôn Xu trở giường, bật chiếc đèn ngủ nhỏ ánh vàng dịu, chỉnh ánh sáng xuống mức thấp nhất.

Có lẽ cô sẽ ngủ khá lâu.

Tranh thủ lúc , Bùi Dữ xuống tìm Cố Cẩn Hành học cách bánh kem, để lỡ Tiểu Miêu dậy buồn cũng bánh dỗ dành.

Việc dọn dẹp mất kha khá thời gian, nên khi phòng khách, Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã ăn xong.

Thấy Bùi Dữ xuống một , hai bất ngờ.

Cố Cẩn Hành hỏi:

“Xu Xu ? tưởng hai thức đêm nên trưa chuẩn phần ăn cho các , tính đợi các dậy .”

“Có thức đêm thật,” Bùi Dữ , “Xem mấy bộ phim kinh dị, gần sáng mới ngủ.”

“Oa!” Tiêu Dã tò mò, “Phim gì ? Cho xem với!”

Bùi Dữ một cái, “Hiện tại mạng, xem . Đợi mạng hỏi nhé.”

Cũng đúng, internet thì chẳng gì cả.

Cố Cẩn Hành thấy chuyện xong thì hỏi:

“Muốn ăn gì ? cho.”

“Không cần phiền, lát ăn bánh mì là .” Bùi Dữ lắc đầu. “ xuống là học bánh kem cho Xu Xu.”

Cố Cẩn Hành nhướng mày:

“Không lẽ bắt Xu Xu coi phim kinh dị, giờ bánh để chuộc ?”

là bánh để xin , nhưng lý do thì như nghĩ.

May là Cố Cẩn Hành chỉ đùa chứ hỏi sâu.

Anh nhanh chóng rửa chén xong :

“Được , lát dạy bánh. Trước hết ăn gì lót bụng . À, còn nấu sẵn chén chè tuyết nhĩ cho Xu Xu, để nguội cũng ngon. Nếu em dậy, uống .”

“Chè tuyết nhĩ ?” Bùi Dữ do dự, nhưng thấy bỏ thì phí nên gật đầu, “Được.”

Ôn Xu chắc còn ngủ đến chiều, lúc đó chè nguội lạnh.

Anh bưng chè phòng khách. Tiêu Dã đang chán, bèn lôi bộ xếp hình chơi.

Tiêu Dã :

“Hôm nay mưa nên lên sân thượng xem tình hình chiến sự. Không Quyền Phong bên đó đ.á.n.h hạ căn cứ chính phủ .”

Bùi Dữ nghĩ một chút đáp:

“Bên Vi Lai vẻ đang chiếm ưu thế, nhưng căn cứ chính phủ chắc chắn vẫn còn thực lực. Nếu đ.á.n.h sập , thì còn kéo dài chiến tranh thêm lâu nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-295-giac-mo.html.]

đối với bọn họ, đ.á.n.h bao lâu cũng ảnh hưởng nhiều.

“Không bên Cố Dư ,” Tiêu Dã hào hứng, “Anh Bùi, để xem thử? Về kể tình hình cho !”

Bùi Dữ , “Cậu chắc chứ? Có đảm bảo an ?”

Tiêu Dã đập ngực:

“Yên tâm! theo dõi giỏi lắm. Đánh thì chạy, phát hiện cũng chạy!”

Bùi Dữ phì :

“Đã quyết ?”

“Chứ thông tin gì, cảm giác yên tâm. chắc chắn sẽ mạo hiểm tính mạng .”

Bùi Dữ suy nghĩ vài giây:

“Được, thì , nhưng đặt an lên hàng đầu.”

Tiêu Dã sáng mắt:

“Vậy luôn nhé?”

Bùi Dữ gật đầu:

“Ừ, .”

“OK!” Tiêu Dã chạy biến:

về đồ cái !”

Cố Cẩn Hành tiếng động, bước thì chỉ thấy bóng Tiêu Dã chạy lên lầu.

“Sao thế? Lại thả ?” Cố Cẩn Hành ngạc nhiên hỏi.

“Cho dò la tin tức.” Bùi Dữ đáp.

“Cũng .” Cố Cẩn Hành gật đầu, “ rửa chén xong . Bao giờ bắt đầu học bánh?”

“Bây giờ luôn.” Bùi Dữ dậy. “Ngoài bánh kem, mấy món tráng miệng khác cũng .”

Cố Cẩn Hành gợi ý:

“Thời tiết thế hợp với mấy món ấm ấm. Hay nấu thêm chè nữa?”

Vậy là họ bắt đầu học bánh, chờ xong thì sẽ thêm chè. Biết xong thì Ôn Xu tỉnh dậy.

Bùi Dữ đồng ý theo bếp.

Trong khi họ bận rộn ở tầng , Tiêu Dã cũng đồ và lập tức “biến mất”.

Trên tầng 3, Ôn Xu bắt đầu mơ.

Không rõ là giấc mơ ác mộng, vì cả hai.

Cô mơ thấy những ngày trong phòng bệnh, nhưng chỉ vài hình ảnh quen thuộc. Sau đó, cảnh trong mơ chuyển sang lúc cô trọng sinh thành Tiểu Miêu.

Giấc mơ chút kỳ lạ.

Cô như đang việc từ góc của một vị thần.

Giấc ngủ của cô sâu, giấc mơ cũng đứt đoạn.

Lúc đầu, cô mơ thấy Bùi Dữ đem Tiểu Miêu về nhà. Lúc đó thái độ của nồng nhiệt, còn tăng ca, thường xuyên về nhà muộn.

Sau đó, thế giới trong mơ đổi, đều đang chạy trốn. Bùi Dữ hớt hải chạy về, ôm lấy cô, thu dọn vài món đồ rời .

Tiếp theo, cô còn mơ thấy một vài quen tên, nhưng nhớ mặt.

Trong mơ, Bùi Dữ thiết với họ. ở hiện thực, họ là kẻ thù của .

Dần dần, khi thấy cảnh tháo chạy, Ôn Xu bắt đầu thấy sợ.

nhiều chằm chằm cô, ánh mắt như nuốt chửng.

Cảnh cuối cùng trong giấc mơ là hình ảnh Tiểu Miêu một bàn tay túm chặt.

Rất đau. Một mảng lông kéo rụng.

 

Loading...