Khi dọn dẹp sân thượng, Bùi Dữ để Ôn Xu gì cả, chỉ bảo cô trong góc chơi game g.i.ế.c thời gian.
Thật dọn dẹp cũng chẳng gì khó, ba đàn ông bọn họ là xong. Nếu Ôn Xu chủ động đòi giúp, thì họ cũng chẳng để cô động tay .
hôm nay Ôn Xu hứng chơi game, cô bên ban công, phố, thấy mấy đang tò mò quan sát .
Có một bắt gặp ánh mắt của cô, trông vẻ thắc mắc.
Họ là của căn cứ Vi Lai. Làm nhiệm vụ bấy lâu nay, đây là đầu họ thấy một nhóm trông sạch sẽ, xinh như Ôn Xu và , y như từng trải qua tận thế .
Nên họ tò mò cũng dễ hiểu.
Dù Bùi Dữ nổi tiếng, nhưng nhiều thật từng gặp . Không phận của nhóm Ôn Xu, họ chỉ nghĩ đây là nhóm sống sót lang bạt từ nơi khác đến.
“Ê! Mấy là từ nơi khác đến hả?”
Một dị năng giả đối diện phố lớn tiếng gọi Ôn Xu.
Ôn Xu ngẩn , đầu quanh lưng.
Chẳng ai cả.
Cô mất mấy giây mới nhận là đó đang với , nhưng trả lời , đành lắc đầu với .
“Ủa, lắc đầu là ý gì? Không chỗ khác đến hả? Vậy gia nhập căn cứ bọn ?”
Tên dị năng giả còn mấy xung quanh cổ vũ. Cả đám ồn ào , trông náo nhiệt.
“Chuyện gì ?” Bùi Dữ thấy ồn liền bước , Ôn Xu, “Ai gọi em ?”
Ôn Xu lắc đầu, cúi mắt nhỏ: “Không quen.”
Bùi Dữ xuống một cái, ánh mắt sắc bén.
Đám mới còn ồn ào, thấy xuất hiện liền im bặt.
“Đừng để ý họ,” Bùi Dữ thu ánh mắt , dùng tay sạch sẽ ôm vai Ôn Xu, kéo cô trong, “Muốn ăn gì ?”
Ôn Xu suy nghĩ một lúc : “Em ăn kẹo.”
Bùi Dữ lập tức lấy một viên kẹo sữa đút cô, lấy từ gian một cái ghế: “Ngồi chơi chút .”
Ôn Xu ngoan ngoãn xuống.
Cô hiểu , Bùi Dữ cô tiếp xúc với đám bên .
Mà đám đó cũng nhiệt tình quá mức, khiến cô ứng xử cho đúng.
Khi nhóm bọn họ đang dọn dẹp chỗ ở mới, thì bên căn cứ Vị Lai cũng mò tới tận tầng tìm họ.
Gọi mãi ai trả lời.
“Nhóm quan sát họ ngoài . Chẳng lẽ giờ vẫn về?”
“Trời sắp tối , mà đến đây nhiệm vụ… Không lẽ uổng công?”
“Thế kiểu gì cũng sếp mắng…”
“Chờ thêm chút nữa , trời vẫn tối hẳn mà… chị Cố, chờ ?”
“Chờ.” Cố Dư dựa xe, theo thói quen lôi điện thoại xem, “Xem chừng sắp gặp .”
Chuyện căn cứ chính phủ ký hợp đồng với Bùi Dữ sớm lan , chính phủ cũng cố ý để tin đó rò rỉ.
Sau khi Quyền Phong thì nổi trận lôi đình, mắng cả Cố Dư.
Căn cứ Vị Lai là nơi đầu tiên chủ động đàm phán hợp tác, mà ký , để chính phủ giành . Hỏi Quyền Phong tức.
Lần , lệnh cứng rắn: Phải giành hợp tác, nếu thì cắt thưởng, giảm quyền lợi.
Cố Dư chia đồ khá nhiều trận chiến , nên mấy hình phạt cô để tâm. thấy sếp giận quá, cấp săm soi, cô đành vội vàng kéo tới đây .
Cả nhóm cứ thế chờ đến tận hơn 9 giờ tối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-314-lai-co-nguoi-toi.html.]
Lúc về, Tiêu Dã là lái xe.
Đường phố tận thế tối đen, chỉ ánh trăng yếu ớt chiếu xuống.
Tiêu Dã cả buổi trưa, cũng khá mệt, khi đèn xe chiếu bên ngoài, mới khựng một chút nhận .
“Là Cố Dư tới.” Cố Cẩn Hành cũng nhận , “Bốn , đang ngoài cổng.”
Ôn Xu vốn lim dim ngủ, gượng mở mắt.
“Không , Xu Xu cứ ngủ .” Bùi Dữ nhẹ nhàng vỗ lưng và vuốt tóc cô, “Ngày mai còn gặp mà.”
Ôn Xu vốn mệt rã rời, thế thì cố mở mắt nữa, nhắm .
Buồn ngủ quá…
Ngủ .
Tiêu Dã dừng xe, là đầu tiên xuống mở cổng.
Cố Cẩn Hành cũng theo . Vừa thấy nhóm Cố Dư tới gần, hiệu giữ im lặng.
“Xu Xu đang ngủ, giữ yên lặng chút.” Cố Cẩn Hành .
Cố Dư liếc phía , thấy Bùi Dữ đang bế Ôn Xu, đắp cho cô một chiếc áo khoác mỏng.
Lúc Ôn Xu ngủ say, chỉ lộ nửa khuôn mặt, ngoan, dễ thương, khiến chỉ véo má một cái.
Bùi Dữ ôm cô lên tầng mà để ý ai.
Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã tiếp khách phòng khách.
“Đây là bản hợp đồng mới căn cứ bọn chuẩn .” Cố Dư đưa hai tờ giấy in kín chữ cho Cố Cẩn Hành, “Mọi xem gì cần sửa ?”
Cố Cẩn Hành lật xem, thấy thứ bổ sung khá đầy đủ, gì cần chỉnh.
Anh đặt tờ giấy lên bàn: “Sáng nay bên chính phủ ghé qua. Họ đồng ý giúp chúng xây xong biệt thự mới càng sớm càng . Đến lúc đó họ cũng sẽ cử đến. Mấy vấn đề gì ?”
Cố Dư nhướng mày: “Trong hợp đồng ghi chỉ cho phép căn cứ Vị Lai xây dựng.”
Cố Cẩn Hành bật , chìa tay : “Vậy thì chúc hợp tác vui vẻ.”
Hai bắt tay. Cố Dư coi như thành nhiệm vụ, dậy cáo từ.
Tiêu Dã tiễn họ , thì thấy ngoài cổng còn một nhóm khác đang chờ…
là thấy mùi hợp tác là kéo đến ngay.
Nhiệt tình quá mức đấy.
Tiêu Dã vui đầu hét nhà:
“Anh Cố! Lại tới nữa kìa!”
Nghe rõ là giọng đầy bất mãn.
Căn cứ Vị Lai còn chờ cả chiều lẫn tối mấy tiếng, mà Tân Nam giờ mới mò tới.
Cố Cẩn Hành bước cửa phòng khách: “Khách đến thì cứ mời .”
Không cần đoán cũng ai tới.
Thay vì để đến mai bàn , giải quyết luôn trong tối nay cho xong. Mai còn gấp rút dọn nhà, thời gian tiếp khách nữa.
Tiêu Dã đành dẫn nhóm Tân Nam .
Còn Cố Dư và nhóm của cô thì mới lên xe rời . Thấy Tân Nam , ai nấy mới thở phào lái xe .
“Cũng may là kiên nhẫn chờ. Không là đẩy xuống hạng ba mất.”
Từ hạng nhất mà tụt xuống cuối, đàm phán xong thì Quyền Phong vẫn sẽ tìm cách trút giận.