Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 328: Tách Ra

Cập nhật lúc: 2025-10-23 09:11:25
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ngốc quá!” Ôn Xu thì thầm, “Là khí chất đó! Anh đang định cái đúng ?”

Tiêu Dã vội vàng gật đầu, “ đúng đúng, chính là từ đó! Tự nhiên nghĩ ...”

Ôn Xu nghiêng đầu một lúc, “Anh say đấy.”

uống rượu đỏ mặt, ví dụ như Cố Cẩn Hành, uống xong còn quyến rũ hơn, cảm giác lười nhác nhưng đầy tự tin và thông minh.

Tiêu Dã thì giống , mặt đỏ như m.ô.n.g khỉ.

Đỏ bừng bừng.

Nhìn ngố ngố, mà cái khuyên tai bên tai trái khiến chút khí chất nổi loạn. Lúc nhíu mày trông như sắp nổi điên lật bàn .

Ôn Xu rót cho ly nước ấm, “Nè, uống cái .”

"Hehe," Tiêu Dã tu một hết sạch, mắt sáng lấp lánh, “Cảm ơn Xu Xu!”

Cuối buổi, Bùi Dữ đang trao đổi liên lạc với mấy phụ trách.

Ăn xong khỏi nhà hàng, gió lạnh thổi tới, giúp phần nào thổi bay mùi rượu .

Sắp kết thúc, Ôn Xu lén uống một ngụm bia của Bùi Dữ, nhăn mặt vì đắng, lúc trông ngơ ngơ, rõ là say .

Bùi Dữ phát hiện lúc cô đụng ly , nhưng ngăn, nghĩ chắc một ngụm … Không ngờ chỉ một ngụm mà say thật.

Lúc xuống cầu thang, Bùi Dữ sợ cô trượt chân, định bế lên nhưng cô chịu.

Ôn Xu khẳng định say, chỉ thấy nóng, choáng, nhưng vẫn tỉnh táo.

Vừa xuống tới mặt đất, Bùi Dữ thở phào ôm ngang cô lên luôn.

“Không lời gì cả,” Bùi Dữ mặt nghiêm , suýt nữa định vỗ m.ô.n.g cô, “Lần em uống nữa, ?”

Ôn Xu chẳng sợ ai, nhưng mắng thì hừ hừ hai tiếng, dụi mặt cổ , “Sao cũng nóng thế? Còn dữ với em nữa, coi chừng em c.ắ.n giờ!”

Miêu Miêu mà c.ắ.n là đau thật đấy!

thể biến thành mèo mà c.ắ.n đấy nhé.

Bùi Dữ dọa cô, “Về nhà tính tiếp.”

"Em say thật mà!" Ôn Xu trợn mắt một cái, thoải mái rúc lòng , “Chắc là do ngủ gà ngủ gật thôi, vì em chỉ uống một chút xíu !”

Chút rượu đó, mà say nổi.

Bùi Dữ , cúi xuống kỹ, nhướng mày, “Trông giống say lắm.”

"Thật !" Ôn Xu giơ tay bẹo mặt , nghiêm túc , “Còn nữa, em c.ắ.n đó!”

Đường thì nhiều , mà c.ắ.n thì quê lắm.

Bùi Dữ cô, chỉ lắc đầu, đặt cô ghế phụ, cài dây an cho cô.

Kéo cửa kính xuống, gió lạnh thổi qua khiến ai buồn ngủ cũng tỉnh.

Ôn Xu dụi mắt, đầu Tiêu Dã và Cố Cẩn Hành ở ghế .

Tiêu Dã đang tựa đầu cửa kính xe, như sắp ngủ gật. Bên cạnh, Cố Cẩn Hành đang bế Tiểu Bình Quả, bình thản hôn nhẹ nó một cái… một cái.

Ôn Xu chớp mắt, nhỏ giọng hỏi Bùi Dữ, “Em thấy Cẩn Hành mới là uống say.”

"Cậu say," Bùi Dữ qua gương chiếu hậu bật , “Cậu bình thường .”

Ôn Xu chẳng hiểu gì, chớp mắt.

Gió đêm khá lạnh, mưa dứt lâu, trời ấm lên .

Gió thổi mấy phút thôi, Tiêu Dã và Ôn Xu đều ngủ luôn.

Về đến nhà, Tiêu Dã tự tỉnh, còn Ôn Xu ngủ ngon.

Bùi Dữ bế cô phòng, tranh thủ lúc cô còn ngủ, gửi tin nhắn cho phụ trách căn cứ Nam Phương và Cố Dư:

Miêu: [Ở căn cứ Vị Lai nơi nào đồ thủ công bằng bạc, vàng ?]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-328-tach-ra.html.]

Tin nhắn gửi cả Cố Dư và phía căn cứ Nam Phương.

Giờ khá trễ, chắc hồi âm ngay, nên Bùi Dữ cởi áo khoác, giày dép cho Ôn Xu, lau mặt, lau tay.

Tắm rửa thì… để mai tính tiếp.

Thay đồ ngủ cho cô xong, tiện tay dọn phòng. Lúc cầm điện thoại lên , hơn một tiếng trôi qua.

Trong phòng chỉ bật đèn ngủ nhỏ vàng dịu. Màn hình điện thoại sáng lên mặt nổi bật rõ nét ánh sáng mờ.

Hai tin nhắn từ Cố Dư và căn cứ hiện lên gần như cùng lúc.

Cố Dư nhắn :

Cố Dư: [Chắc là đấy, đang tìm, mai báo .]

Miêu: [Cảm ơn.]

Cố Dư: [Không gì.]

Một lát , Cố Dư nhắn tiếp:

Cố Dư: [Anh định quà cho Xu Xu hả? học sơ sơ nhẫn, vòng tay. Mấy mẫu đơn giản thì , phức tạp thì chịu.]

Cố Dư: [Nếu cần thì , chuẩn dụng cụ, tới học là .]

Cảm giác như sắp chứng kiến một chuyện tình , là chuyện của Ôn Xu, Cố Dư thấy tò mò thật sự.

Cơ hội thế , cô cũng góp mặt.

Thấy hai dòng đó, Bùi Dữ suy nghĩ một chút.

Chuyện giấu Ôn Xu, nếu để ai đó nhiều chuyện kể , cô mà thì .

Miêu: [Làm mất bao lâu?]

Cố Dư: [Nhẫn đơn giản thì một tiếng. Mẫu cầu kỳ hơn thì ba, bốn tiếng.]

Miêu: [Ok, cô chuẩn dụng cụ , xong thì liên hệ .]

Cố Dư: [Ok!]

Trả lời xong, Cố Dư nhịn bật , lập tức sắp xếp chuẩn dụng cụ.

Nếu nhẫn… hoặc là một món quà bất ngờ, hoặc là… cầu hôn?

Sáng hôm .

Mặt trời mới lên, Ôn Xu tỉnh.

Bùi Dữ hôm qua ngủ sớm, hôm nay dậy còn sớm hơn cô hai mươi phút.

“Bùi Dữ,” Ôn Xu còn đang ngơ ngác, cúi đầu áo ngủ, “Em tắm.”

"Ừm," Bùi Dữ vén chăn xuống giường, nhà tắm , “Lát nữa tới căn cứ Vị Lai, về nhanh thôi. Xu Xu thể ở nhà một ?”

Hở?

Ôn Xu khó hiểu, theo , hỏi, “Anh tới đó ?”

Bùi Dữ , “Đi lấy vài thứ… Hoặc là, em cùng nhé?”

Họ luôn cũng cùng , giờ đột nhiên mỗi một việc, Ôn Xu khó hiểu, theo như một bé mèo nhỏ, dò xét.

Nghe , cô suýt nữa gật đầu đồng ý.

đúng!

Giờ mấy đống lông mèo gần như đủ , thể mèo bông, tách thế thì tranh thủ hôm nay luôn cho xong!

Nghĩ , Ôn Xu lập tức lắc đầu, “Không cần, nhưng em chơi với mấy đống lông mèo.”

"Vậy lát nữa lất hết lông mèo cho em," Bùi Dữ thấy cô kiên quyết như , nhịn gõ nhẹ lên trán cô.

Không cùng thật ?

 

Loading...