Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 330: Váy Đặc Biệt

Cập nhật lúc: 2025-10-23 09:11:27
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Cẩn Hành liếc Tiêu Dã một cái, chẳng gì:

“Cậu quan tâm chuyện gì? Bùi Dữ kiểu thích mấy trò linh tinh .”

Tiêu Dã nhún vai:

“Biết mà, chỉ tò mò thôi. Hỏi một câu chắc đ.á.n.h nhỉ?”

Hỏi một chút thôi mà!

“Cẩn Hành!” Ôn Xu nhẹ nhàng bước xuống cầu thang, quanh phòng khách, hỏi:

“Bùi Dữ về ạ?”

Cố Cẩn Hành ngẩng đầu mỉm :

“Xu Xu thấy điện thoại ? Nãy Bùi Dữ đang đường về .”

“Ừm, em xem.” Ôn Xu chớp mắt, nghĩ một chút :

“Vậy để em cửa chờ .”

Cả buổi sáng cô mải ôn cách mèo bông, hoa cả mắt, đó mèo bông, nên giờ chẳng buồn đụng tới điện thoại.

Tiêu Dã giơ tay:

“Anh nữa! Anh nữa!”

Ôn Xu đang bế một bé mèo con nhỏ xíu, tâm trạng cực kỳ vui vẻ:

“Vậy đón Bùi Dữ , em trốn cửa hù một cái.”

“Được đó, đó!” Tiêu Dã còn vẻ phấn khích hơn cả cô, “Tụi phối hợp nha!”

Cố Cẩn Hành Ôn Xu trốn cánh cửa, Tiêu Dã ngơ ngác cửa, nhịn bật .

Xu Xu còn nhỏ, là mèo con, thích đùa nghịch cũng bình thường. mà Tiêu Dã, cái tên to xác đó… cũng quá ham chơi .

Hai đợi lâu, bên ngoài cổng thấy tiếng xe ô tô.

“Đến đến !” Tiêu Dã thì thầm, “Anh Bùi sắp đó, Xu Xu chuẩn ?”

Ôn Xu hồi hộp, trốn cánh cửa, hé nửa mặt chiếc xe màu đen ngoài cổng, vội vàng rụt đầu .

thấy bên ngoài, nhưng thể tiếng bước chân đang tiến gần.

Rồi giọng của Bùi Dữ vang lên:

“Tiêu Dã? Đứng đây gì thế?”

“Chờ về chứ còn gì! Mà đến căn cứ Vị Lai ?”

“Lấy ít đồ nghề DIY.”

Vừa bước nhà.

Tiêu Dã sợ Ôn Xu hù , còn cố ý vòng lưng Bùi Dữ để phối hợp.

Bùi Dữ nhíu mày:

“Hôm nay …”

“Há!” Ôn Xu đột ngột nhảy từ cửa, động tác vồ vập như mèo con, tay chân loạn xạ cả lên, tay đập vai , cái đụng cả má –

“Tiểu Miêu tấn công!”

Bùi Dữ ngơ một chút, theo phản xạ ôm eo cô. Cúi đầu ánh mắt tò mò, mong chờ của cô, mới hiểu .

Anh bật :

“Bảo bối, em giật thật đó.”

Ôn Xu nghiêng đầu quan sát biểu cảm của , soi kỹ lắm:

“Anh rõ ràng là dọa mà!”

“Ha ha ha ha ha…”

Tiêu Dã phía ôm bụng :

“Xu Xu, em dọa đáng yêu trời.”

Cứ như thể trong một ngôi nhà ma nổi tiếng đáng sợ, bỗng một bé quỷ giả vờ đáng yêu nhảy , chẳng thấy sợ , mà buồn nữa chứ.

Ôn Xu thật thà:

“Lần đầu dọa mà, quen lắm.”

“Không ,” Bùi Dữ xoa đầu cô, đổi chủ đề;

“Đây là quà Cố Dư gửi tặng em, mở xem ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-330-vay-dac-biet.html.]

Lần nào Cố Dư gửi quà, Xu Xu cũng thích, nên cô cũng mong chờ.

Ôn Xu gật đầu lia lịa:

“Muốn!”

Cả nhóm phòng khách. Bùi Dữ mở túi , lấy váy bên trong.

Chiếc váy gói trong túi màu trắng. Ôn Xu mở túi , phát hiện đó là một chiếc váy trắng.

“Hở?” Cô dí sát , “Oa! Là cái váy mà chị Cố Dư sẽ cho em nè!”

Chất liệu với đường may công phu.

Bùi Dữ đoán đôi chút:

“Váy gì ?”

“Chị là một chiếc váy cực kỳ tỉ mỉ và ! Phù hợp để mặc ở dịp đặc biệt. rõ là dịp gì…”

“Đưa xem…”

Bùi Dữ mở váy , một cái liền hiểu ngay ý Cố Dư.

Bởi vì đây rõ ràng là váy cưới.

Trắng tinh khôi, chất vải sờ thấy cao cấp. Trên váy thêu nhiều hoa văn tỉ mỉ, đính đầy kim cương. là hàng cực công phu, thể nào trong một hai ngày.

Ôn Xu mê tít chiếc váy, nhào lòng Bùi Dữ, ngẩng đầu với đôi mắt sáng lấp lánh màu hổ phách:

“Em gọi chuyện với chị Cố Dư, mà mang điện thoại theo.”

Bùi Dữ đưa điện thoại cho cô:

“Thay cảm ơn cô một câu.”

“Sao cảm ơn? Đây là quà tặng em mà?” Ôn Xu ngơ ngác.

Bùi Dữ :

“Cảm ơn cô tặng em một chiếc váy như .”

Món quà , chắc chắn Cố Dư chuẩn từ sớm. Thời gian và chi phí chắc cũng nhỏ.

Ôn Xu ngoan ngoãn gửi tin nhắn, gọn đùi mà gõ điện thoại.

Một lúc , cô hoang mang kéo tay áo :

“Chị Cố Dư bàn chủ… là ?”

Bùi Dữ cô bé ngốc nghếch mà bật :

“Ý cô là, nếu tụi tổ chức đám cưới, cô cùng bàn với Tiêu Dã và Cẩn Hành.”

cái váy , với tư cách bạn của Ôn Xu, Bùi Dữ cũng tính sẵn chỗ cho cô .

Ôn Xu ngơ ngác:

“Ờ… cảm giác xa xôi quá ha…”

Bùi Dữ thích câu , gõ nhẹ đầu cô.

khi nào, nhưng ngày đó sớm muộn gì cũng tới.

Ôn Xu giờ vui lắm, thèm để ý gõ đầu. Gửi tin xong là nhào tới ngắm váy tiếp.

“Đẹp quá chừng,” váy xong cô cũng hiểu rõ ý của Cố Dư, “Thì chị định tặng em váy cưới thật luôn á, bụng ghê…”

Cả bộ còn khăn voan và găng tay. Khăn voan dài, nhẹ nhàng, mộng mơ, thủ công cực kỳ tinh tế, thiết kế thời thượng.

Còn găng tay thì thêu kim cương lấp lánh, cứ như những vì nhỏ .

Ôn Xu mà chảy nước miếng:

“Tiếc là thể mặc hằng ngày…”

“Trong gian lưu trữ nhiều váy lấp lánh lắm,” Bùi Dữ , “Anh em thích kiểu nên sưu tầm thêm. Chỉ là tiện mặc hằng ngày nên cho em dùng.”

Ôn Xu ỉu xìu một lát nhanh chóng phấn khích:

“Em chụp hình !”

Bùi Dữ phối hợp mở váy cho cô chụp.

“Trời ơi, váy cưới cũng , chắc cầu hôn cũng sắp tới ha?” Tiêu Dã chạy biến bếp từ lâu, nếu thì chắc “ngọt” tới c.h.ế.t.

Cố Cẩn Hành điềm tĩnh đảo đồ ăn trong chảo:

thấy Bùi Dữ hôm nay đến căn cứ Vị Lai chắc là chuẩn mấy việc liên quan đó.”

“Vậy với tụi ?” Tiêu Dã sốt ruột, “ cũng tham gia! Làm hậu cần cũng mà!”

 

Loading...