Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 331: Tiểu Miêu Mini

Cập nhật lúc: 2025-10-23 09:11:28
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Căng thẳng gì chứ.” Cố Cẩn Hành đặt đồ ăn lên bàn, đưa cho , “Đến lúc cần chúng thì sẽ . Mang qua , dọn bàn chuẩn ăn cơm.”

Rõ ràng là Bùi Dữ sắp xếp riêng, chuyện lớn như lên kế hoạch cẩn thận thì .

“Hả?” Tiêu Dã bưng đĩa đồ ăn nóng hổi mới xong, do dự , “Bây giờ phá hỏng khí nhỉ?”

Thông minh phết .

Cố Cẩn Hành bước đến cửa, liếc phòng khách, Bùi Dữ đang gấp gọn váy cưới, cất túi.

"Yêu đương thì cũng bữa cơm." Cố Cẩn Hành bếp chuẩn xào món tiếp theo, “Đi .”

Tiêu Dã chỉ gật đầu, “Ờ...”

Bữa trưa gồm xá xíu, canh đầu cá nấu đậu phụ, ngỗng và rau ngó xuân xào. Mỗi món đều đầy đặn, mùi thơm lan từ bếp sang tận phòng khách, thật sự hấp dẫn.

Bùi Dữ gói váy cưới cẩn thận cất gian, đó bếp phụ giúp bưng bát đũa.

Ôn Xu vẫn đang trò chuyện với Cố Dư, thấy liền chào tạm biệt chạy sang bàn ăn.

“Cẩn Hành,” Bùi Dữ bếp, thấy Cố Cẩn Hành đang xào món ngỗng , rửa tay lấy bát đũa, “Sáng giờ Xu Xu đều ở phòng khách ?”

Cố Cẩn Hành đáp, “Không , ở trong phòng suốt.”

Nói liếc về phía cửa, “Cậu căn cứ Vị Lai là để chuẩn bất ngờ cho Xu Xu ?”

“Ừ,” Bùi Dữ , “ xong ngay . Đến lúc đó chắc sẽ cần với Tiêu Dã giúp trang trí sân.”

Cố Cẩn Hành rút đầu khỏi nồi, đáp, “Ok.”

Nhìn bên cạnh hạnh phúc, tự nhiên cũng cảm thấy vui lây.

Sau bữa trưa, Ôn Xu kéo Bùi Dữ về phòng với vẻ mặt thần bí.

Mặt cô chẳng giấu chuyện gì, ngay.

Lúc ngoài, Ôn Xu còn hỏi mượn mấy món dụng cụ, Bùi Dữ đoán chắc là cô định món đồ thủ công gì đó từ lông mèo.

Thấy Ôn Xu vui vẻ như , Bùi Dữ cũng hỏi thêm, chỉ suy nghĩ xem tí nữa nên tỏ ngạc nhiên khen ngợi cô.

Ôn Xu Bùi Dữ nghĩ nhiều đến thế lúc cầu thang. Cô mở cửa phòng, thả tay Bùi Dữ , chạy sang phòng để đồ lấy một phiên bản thu nhỏ của Tiểu Miêu.

“Đừng chạy nhanh quá,” Bùi Dữ đóng cửa phòng , chậm rãi theo, “Trên giá treo đồ em để gì thế?”

“Đùng đoàng đoàng đoàng~”

Ôn Xu ôm Tiểu Miêu trong tay, mặt , bàn tay mở như đang trưng bày báu vật, lộ con Tiểu Miêu lông xù vặn vẹo.

“Tiểu Miêu đến nè!”

Bùi Dữ sững .

Cảm xúc chuẩn sẵn ban nãy... giờ chẳng còn tác dụng gì luôn.

“Sáng giờ em ở trong phòng… là để bé Tiểu Miêu hả?”

Bùi Dữ cầm lấy bản mini Tiểu Miêu.

Bé mèo trong tay Ôn Xu trông nhỏ xíu, nhưng khi đến tay Bùi Dữ thì thành phiên bản mini rõ nét hơn chút.

,” Ôn Xu ngẩng đầu, khom , rướn lên để mặt gần , thẳng mắt , “Anh thích ? Em cả sáng đấy!”

Không thích !

Gương mặt đáng yêu ngay mắt, Bùi Dữ hành động còn nhanh hơn suy nghĩ, cúi xuống hôn nhẹ lên đôi môi mềm mại của cô.

“Anh thích.”

Mắt ánh lên nụ , ánh dịu dàng từ môi Ôn Xu dần chuyển lên đôi mắt sáng trong của cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-331-tieu-mieu-mini.html.]

“Nhà ai mà bé mèo ngoan thế hả?” Bùi Dữ cúi đầu lật nhẹ đôi bàn tay của cô, dịu dàng , “Xu Xu là bé mèo thông minh và đáng yêu nhất.”

Nếu lúc mà cô cái đuôi mèo thật thì chắc chắn đang vểnh cao .

Tay Ôn Xu trắng trẻo, đầu ngón tay mềm mại, vết xước nào.

Cô nghiêng đầu, rút tay về, “Tuy em lâu, nhưng đau tay nha.”

“Thật thì...”

Bùi Dữ vốn là ít , trầm tính, nhưng thật sự một chút về kế hoạch tương lai.

Chỉ là, lời đến miệng nuốt xuống.

Vì nếu là bất ngờ thì còn gì là bất ngờ nữa.

Vì khoảnh khắc tuyệt vời đó, chờ đợi và nhẫn nại đều xứng đáng.

“Gì thế?” Ôn Xu câu dang dở của tò mò, “Sao tự dưng nữa?”

Bùi Dữ ho nhẹ, “À… thật Cố Dư còn gửi thêm mấy món đồ thủ công, em xem ?”

“Em ,” Ôn Xu nghĩ một chút, “Ý là bộ dụng cụ đồ DIY hả?”

“Ừ, đúng nó.”

Bùi Dữ bế cô lên, đặt lên mép giường, còn bé Tiểu Miêu mini thì cất túi áo ngực.

“Hạt pha lê tìm , nhưng Cố Dư đang nhờ tìm giúp, tin gì sẽ báo ngay.”

Nhắc đến hạt pha lê, Ôn Xu ngại ngùng nhẹ.

"Sao Tiểu Miêu nữa?" Ôn Xu lấy nó , đưa mặt , “Nhìn kỹ , mắt nó nè!”

Thật bản mini Tiểu Miêu trông khá trừu tượng, mắt từ cúc áo áo gió, cúc to gần bằng nửa cái mặt, thêm cái đầu và đuôi to trong khi nhỏ, chỉ nhờ cân bằng giữa đầu và đuôi mới .

Bùi Dữ mặt biến sắc, nghiêm túc khen, “Dễ thương thật.”

“Thật hả?” Ôn Xu nghi ngờ gu thẩm mỹ của , lắc lắc bé Tiểu Miêu, “Nói nghiêm túc đó nha?”

Bùi Dữ mỉm nhạt, “Thật mà… thể dùng pha lê nhỏ hoặc vụn kim cương thế, chỉnh chút.”

Ôn Xu: “Giờ rảnh mà, chỉnh luôn .”

“Giờ thì .” Bùi Dữ lấy Tiểu Miêu từ tay cô, cất gian, đó che mắt cô , “Ngủ trưa thôi, bé ngoan.”

Cả sáng đồ chắc chắn mắt mỏi lắm .

Ôn Xu cố lắc tay nhưng , đành ngoan ngoãn ngủ trưa.

Sau ngày hôm đó, thời tiết cũng dần nóng lên, trời trong xanh trở .

Thời gian cứ thế trôi qua.

Chớp mắt ba tháng.

Ban đầu là dọn về nhà mới hai ba tháng, nhưng khi đến thử thì cảm thấy vẫn còn thiếu cái gì đó nên hoãn thêm vài tháng.

Chờ lâu quá, sự hào hứng ban đầu của Ôn Xu cũng dần hạ nhiệt, còn vội vàng sắp xếp phòng ốc nữa.

Giờ cô đam mê đan khăn quàng cổ.

Lần Bùi Dữ đan cho cô một chiếc khăn màu hồng nhạt, mềm mại ấm áp, thậm chí còn thể dùng áo choàng.

Ôn Xu thích, dạo trời se lạnh, cô mang nó suốt.

Giờ trời bắt đầu nóng, nhưng bốn căn cứ lớn đều yên , bầy zombie động vật biến dị quấy phá, nên cũng bận rộn gì nhiều.

Thời gian rảnh rỗi, ai nấy cũng thêm thời gian cho những điều yêu thích.

 

Loading...