Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 338: Mời Chào Điên Cuồng

Cập nhật lúc: 2025-10-23 09:11:35
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên màn hình đang phát trực tiếp, lũ zombie ùn ùn kéo đến, đằng còn zombie mới tiếp tục tràn . Chúng chen chúc đến mức mặt đất còn một chỗ trống, đến con kiến cũng chỗ bò.

Mọi nín thở chằm chằm những khuôn mặt dữ tợn đó. Đột nhiên màn hình chớp lên vài giây, nhanh chóng định .

Khi màn hình trở bình thường, bộ đám zombie dày đặc biến mất sạch sẽ. Chỉ còn vài con rải rác phía kịp đến nơi, cùng một lớp chất lỏng đen đặc mặt đất.

Cảnh tượng khiến ai cũng im bặt.

Bốn căn cứ lớn rơi sự im lặng tuyệt đối.

Ngoài tiếng gào thét thi thoảng của vài con zombie còn sót , khắp nơi đều yên ắng đến kỳ lạ. Cả thành phố như đóng băng.

Khoảng nửa phút , những tiếng hò reo vỡ oà như sóng vỡ bờ.

Lúc , chẳng ai còn bận tâm đến chuyện phân tích dị năng mạnh cỡ nào. Điều họ vẫn sống, cần rời khỏi thành phố Kim Bảo mà vẫn giữ tất cả những gì đang .

Thế thì vui ? Sao xúc động cho ?

Những sống sót đang xem phát trực tiếp thì như , còn những dị năng giả chứng kiến tận mắt cảnh zombie tiêu diệt thì càng phấn khích hơn.

Họ đơ mất mấy giây, cùng reo hò như phát cuồng.

khác với những dân phía , họ reo hò là vì Bùi Dữ.

Ôn Xu đám phía gào thét nhảy nhót như khỉ, mặt mũi hồng rực vì phấn khích, nhịn cong cả mắt:

“Anh ? Họ đang gọi tên đó,” cô sang Bùi Dữ, ánh mắt lấp lánh phản chiếu hình bóng , “Họ đang khen đó!”

Bạn trai giỏi quá mất!

Tiếng khen tụng bên đúng là “trẻ trâu”, thời trẻ Bùi Dữ cũng từng đến mức đó. thấy khá thú vị.

Tiêu Dã toe toét chen :

“Nếu , sẽ hét lớn luôn: ‘Bùi đại ca! Ngầu vãi!’ cho mà nổi bật hẳn lên!”

Bùi Dữ liếc ngoài cửa sổ một cái, mặt tỉnh bơ:

“Thế thì cứ ở đó luôn , khỏi về.”

Cố Cẩn Hành bật , mắt ánh lên tia thích thú:

“Dù ngớ ngẩn thật… nhưng họ từ tận đáy lòng đấy. Sau mỗi ai thấy chắc mắt sáng rực lên như đèn pha, dõi theo từng bước luôn.”

Ôn Xu tưởng tượng cảnh đó, bật khúc khích.

"Này Bùi Dữ…" Quyền Phong chui từ , áp sát như ma, “Dị năng của … đỉnh thật đấy!”

Thật sự đỉnh.

Nhìn xong mà m.á.u nóng sôi trào, xách vũ khí lao chiến luôn!

Quyền Phong là kiểu ngưỡng mộ kẻ mạnh, ham chiếm lợi. Nhìn Bùi Dữ chẳng khác gì thấy miếng mồi ngon.

“Bên căn cứ tụi còn một ghế trống ở cấp cao… Phía quân sự nhé, cân nhắc một chút? Không cần gì nhiều ! Chỉ cần lúc zombie tràn tới thì tay giúp giống như bây giờ là , lương bổng phúc lợi ngon lắm!”

Bùi Dữ từ chối khéo:

“Xin , hứng thú.”

Dù cho phúc lợi đến thì cũng vô ích với .

Sống một nữa, những việc cần đều thành, bố. căn cứ lớn cũng guồng . Chẳng lý do gì để một công việc cố định cả.

Huống hồ cũng chẳng thiếu thứ gì.

Quyền Phong gấp gáp:

“Không cần ngày nào cũng tới mà…”

“Căn cứ Nam Phương tụi cũng vị trí tương tự nha…”

“Tân Nam cũng ! Ở tụi thì một năm 365 ngày xuất hiện cũng !”

“Ờm… Bên Vi Lai tụi thì…”

Bùi Dữ thực sự hứng thú, từ chối hết một lượt.

Cố Dư mỉm :

“Căn cứ Vị Lai một vị trí tên là giám sát viên. Thật định mời Ôn Xu đảm nhiệm. Không cần gì khó cả, thỉnh thoảng tới căn cứ chơi, ăn uống miễn phí, mỗi tháng lương và phúc lợi nữa. Em thấy ?”

Quyền Phong lập tức phụ hoạ:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-338-moi-chao-dien-cuong.html.]

“Vị trí nhàn lắm, mấy đang sống ở biệt thự cũng sẽ thấy chán mà, đúng ? Làm giám sát viên vui lắm. Nếu Ôn Xu đồng ý, chúng sẽ gửi thông tin chi tiết ngay.”

Dù cái chức còn thật, nhưng họ sẽ lập tức tạo luôn nếu cần.

Lúc mấy thủ lĩnh của các căn cứ khác cũng như tỉnh :

“……”

Dù muộn hơn một bước, nhưng vẫn chịu thua!

Thế là cả đám chuyển mục tiêu từ Bùi Dữ sang Ôn Xu.

Ôn Xu tròn mắt, nghiêng đầu lắng họ tranh giành:

“Cái chức giám sát viên đó ?”

Hà thủ lĩnh giải thích:

“Là xem camera theo dõi các dị năng giả luyện tập mỗi ngày. Không cần mặt ở căn cứ, cần báo cáo gì cả, tự do lắm.”

Ồ!

Tức là thể nhà xem mấy trai sáu múi đổ mồ hôi luyện tập? Lại còn là mỹ nữ dị năng nữa?

Nghe mà thấy mê !

Ôn Xu hỏi:

“Vậy cái chức gọi là ‘phẩm vị viên’ là để ăn hả?”

Thủ lĩnh Niên tươi:

“Chức đó là để kiểm tra mấy khu ‘mùi vị đặc biệt’, như nhà ăn, sân huấn luyện, phòng nghiên cứu nước hoa v.v… chỉ cần tới chơi lúc rảnh là , mỗi năm một báo cáo thôi.”

Nói cách khác là: thể ăn, chơi, ngắm trai xinh gái , còn dạo căn cứ?

Tiêu Dã tò mò:

“Vậy nhà vệ sinh cũng mùi, cần kiểm tra tin tức ở đó ?”

Thủ lĩnh Niên:

“……Không cần .”

Ba căn cứ tranh một câu, khiến căn phòng ồn ào hẳn lên.

Bùi Dữ khẽ nhéo má Ôn Xu:

“Xu Xu, em hứng thú ?”

Ôn Xu khẽ gật đầu, nhỏ giọng:

“Ừm ừm!”

"Được. Bùi Dữ ngước mắt, với :

“Xu Xu hứng thú với mấy vị trí các đưa . Để tụi suy nghĩ vài hôm sẽ trả lời .”

Ồ hô!

Thật sự tác dụng !

Quyền Phong liếc Cố Dư, cực kỳ hài lòng. Quả nhiên, dân căn cứ Vị Lai đúng là tài.

Đề tài tạm gác , khi họ còn đang thảo luận, lầu zombie tiếp tục kéo đến.

lượng ít hơn nhiều, còn dày đặc như .

Bùi Dữ đợi thêm chút nữa, thấy đủ mới tay diệt sạch.

Bốn căn cứ cung cấp tinh hạch viện trợ, giờ dùng hết bốn rương lớn.

Bùi Dữ và Ôn Xu hấp thụ tinh hạch còn nhanh hơn dị năng giả bình thường, họ “ăn” mà khác tưởng đang nuốt cả vàng.

Muốn đào tạo một dị năng giả xuất sắc, đúng là cực kỳ khó khăn…

Sau hai tay gây chấn động, đến thứ ba zombie xuất hiện cũng ít và rải rác hơn.

Bốn căn cứ tiếp tục cho dọn dẹp tàn dư.

Bùi Dữ xoa đầu Ôn Xu:

“Muốn xuống chơi thử ? Nếu em thì xuống, còn thì về nhà nghỉ cũng .”

 

Loading...