Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 340: Về Nhà

Cập nhật lúc: 2025-10-23 09:11:37
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Thành công !” Ôn Xu nhảy cẫng lên vì vui sướng, ôm lấy tay Bùi Dữ, quên cảnh cáo: “Anh đấy nhé, về là cho em uống sữa!”

Bùi Dữ xoa đầu cô, : “Ra là Xu Xu giỏi … Thế thì thử thêm nữa . Nếu cũng thành công, sẽ lấy sữa cho em.”

Ôn Xu ngơ một chút: “Cho dù thành công, cũng lấy sữa cho em đấy.”

“Phải thành công thì mới uống tiếp,” Bùi Dữ , “Không ?”

Ôn Xu hừ một tiếng: “Anh định lừa em nữa ! Em giờ còn dễ dụ nữa!”

Bùi Dữ bật , thực sự định cô khó chịu: “Giờ Xu Xu càng ngày càng lanh lợi, vốn thông minh , giờ thông minh gấp đôi.”

“Chứ !” Được khen, Ôn Xu vui thấy rõ, tiếp tục ném cầu nước đám tang thi, “Anh đếm giúp em nha, em hạ 10 con thì về.”

Bùi Dữ gật đầu: “Được, đếm cho em.”

Sau khi ném trúng một , mấy Ôn Xu càng ném trúng chuẩn xác, gần như lệch phát nào.

Nếu là một trúng thì còn thể là do may mắn hoặc ai đó hỗ trợ, nhưng mười như một thì ai cũng nghi ngờ.

Mọi ở đây đều là dị năng giả, dù quen với dị năng của khác, nhưng cũng mức độ d.a.o động năng lượng.

Mỗi quả cầu nước của cô đều chứa lượng năng lượng cực kỳ lớn, bằng mắt thường cũng thấy . Và điều đặc biệt là, năng lượng trong đó thuần tuý là hệ thuỷ, hề lẫn tạp các dị năng khác.

Khả năng của Ôn Xu, chơi. Trong các dị năng hệ phụ trợ, cô chắc chắn đầu, bỏ xa những khác cùng hệ.

Thực lực như chỉ khiến những sống sót xung quanh ngạc nhiên, mà cả các thủ lĩnh của bốn căn cứ lớn cũng chú ý.

Ban đầu họ chỉ mời Ôn Xu đến căn cứ để nhờ cô kéo Bùi Dữ về phe . giờ thì khác, dị năng của Ôn Xu mạnh mẽ thế , họ bắt đầu đổi suy nghĩ.

Căn cứ Nam Phương và Tân Nam vốn nghiên cứu khá sâu về dị năng, cũng sáng tạo nhiều chiêu thức. với hệ phụ trợ thì nghiên cứu của họ còn khá hạn chế, thường chỉ dùng để hỗ trợ sản xuất hoặc tăng khả năng phòng thủ.

Lần xuất hiện một dùng dị năng hệ phụ trợ như một hệ công kích thật sự, tất nhiên họ cũng chiêu mộ cô.

còn kịp mở lời thì Bùi Dữ bế cô rời .

Người khác cũng mượn cớ rút lui theo.

Nếu Ôn Xu còn mạnh , thì hai chung với cô là Tiêu Dã và Cố Cẩn Hành chắc chắn cũng dạng .

Bọn họ nghĩ cách khác, dựng thêm mấy vị trí hấp dẫn hơn mới kéo .

---

Bùi Dữ bế Ôn Xu xuống lầu. Xe của họ đậu gần đó, khỏi tòa nhà thì những còn , chỉ cần đang chiến đấu đều ngoảnh đầu theo.

Là một bé mèo, Ôn Xu nhạy cảm với cảm xúc và ánh mắt khác. Cô theo phản xạ đầu .

Phát hiện nhiều ánh mắt tò mò và phấn khích đổ dồn về phía họ, cô khẽ nhíu mày, khó hiểu.

Nhìn Bùi Dữ thì , nhưng gì chứ?

Thật ai nấy đều reo lên một câu: “Bùi Dữ đỉnh thật!”, nhưng ngại ánh mắt lạnh lùng và thực lực khủng khiếp của nên chẳng ai dám mở miệng, chỉ âm thầm dõi theo.

Sở dĩ ánh mắt cũng đổ dồn về phía Ôn Xu là vì họ dị năng hệ thuỷ mạnh mẽ là của cô.

Ở tận thế, ai cũng ngưỡng mộ kẻ mạnh, phân biệt giới tính, chủng tộc vùng miền.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-340-ve-nha.html.]

Huống hồ, bản Ôn Xu vốn nổi bật.

Trong cảnh , phụ nữ ăn mặc chỉn chu, da trắng, mặt xinh gần như tuyệt chủng, ai cũng mặc quần dài, đồ tiện lợi để dễ chiến đấu và sinh tồn.

Ôn Xu thì khác. Cô chẳng cần lo những điều đó. Khí chất sạch sẽ cuốn hút. Có thấy ghen tỵ, ngưỡng mộ.

Và chính vì thế, hai quá nổi bật cùng , đương nhiên khiến chú ý.

Bùi Dữ chẳng bận tâm đến mấy ánh đó, nhẹ nhàng đưa Ôn Xu lên xe mới vòng qua ghế lái, cài dây an và lái về nhà.

Trên đường, Ôn Xu vẫn ngừng nghĩ về sữa.

Cô uống tạm một ngụm nước lê tuyết để an ủi bản hỏi: “Còn bao lâu nữa mới về tới?”

“Mười phút,” Bùi Dữ liếc , “Không chịu nổi nữa hả?”

“Em chịu mà,” Ôn Xu chớp chớp mắt, vẻ đáng thương, “ mà cho em uống sữa ? Hơn mười phút lận! Anh nỡ để Miêu Miêu chịu khổ ?”

Bùi Dữ bật : “Không uống sữa là khổ thế hả?”

“Chính xác!” Ôn Xu bắt đầu lục tìm trong tủ đồ ăn vặt, “Mau đưa em! Không là em biến về Tiểu Miêu c.ắ.n luôn!”

Thấy cô đói đến mức lục lọi lung tung, Bùi Dữ cũng nỡ, liền đưa sữa cho cô.

Anh sợ cô uống nhanh quá, lát nữa ăn cơm nổi nên nhắc: “Uống từ từ thôi, hôm nay uống là mấy ngày mới đấy.”

“Anh đáng ghét,” Ôn Xu ngậm ống hút, lẩm bẩm, “Cứ đúng lúc vui là mấy câu dội nước lạnh.”

Bùi Dữ : “Rồi , là sai, xin Tiểu Miêu đại nhân tha .”

Ôn Xu nhịn phì : “Tiểu Miêu đại nhân tha cho , nhưng tối nay em ăn mì trứng cà chua nha.”

Bùi Dữ gật đầu: “Được, về nấu liền.”

Mì trứng cà chua đơn giản, giờ cũng thành món tủ của Bùi Dữ .

Dạo gần đây, với Ôn Xu sống riêng, việc nấu ăn giao hết cho .

Mỗi ngày vẫn ăn ba bữa như cũ, Cố Cẩn Hành là đầu bếp chính, Tiêu Dã và Bùi Dữ phụ giúp.

gần đây Ôn Xu đòi ăn đêm, mà đêm khuya thì ngại phiền Cố Cẩn Hành, nên Bùi Dữ tranh thủ học nấu thêm nhiều món từ .

Bây giờ, những món Ôn Xu thích, hầu như đều thể .

Hơn mười phút , xe dừng sân nhà.

Bùi Dữ xuống xe , mở cửa xe và đỡ Ôn Xu bước xuống.

Lần khi cầu hôn xong, cả sân dùng để trồng hoa. Những đóa hồng là công sức của cả nhóm nên ai cũng quý, nỡ phá bỏ để lấy chỗ đậu xe.

Cố Dư chuyện, đó về bàn với Quyền Phong, dựng một mái che ở gần cổng để chỗ đỗ xe. Trời mưa thì che mưa, trời nắng thì che nắng, cũng tiện hơn nhiều.

“Đi thôi.” Bùi Dữ bế Ôn Xu lên, xoa bụng cô liếc cốc sữa trong tay, “Trà sữa thì uống ít mà đồ ăn vặt thì thiếu ha.”

Ôn Xu trả lời tỉnh bơ: “Vì em đói bụng thật mà!”

 

Loading...