Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 353: Xong (3)

Cập nhật lúc: 2025-10-26 18:30:38
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tất cả các đại diện từ bốn căn cứ lớn mặt và chỗ. Những bạn như Cổ Cẩn Hành, Tiêu Dã cũng mặt từ sớm.

Ngoài , Bùi Dữ và Ôn Xu còn mời đến những nuôi dưỡng những sinh linh mới, những đang dạy dỗ trẻ em, chăm sóc mèo con hoặc ch.ó con, những cặp vợ chồng đồng hành cùng vượt qua tận thế đến khi bạc đầu, fan của cặp đôi họ, cũng như những may mắn chọn từ cộng đồng dị năng giả và sống sót bình thường.

Khi tất cả yên vị, dẫn chương trình bắt đầu phần mở đầu học thuộc lòng.

Bên ngoài sân, một chiếc xe đen dừng ngay cổng, cửa kính từ từ hạ xuống.

Khuôn mặt xinh của Ôn Xu hiện trong xe, nổi bật nhất là đôi mắt sáng như mắt mèo, cực kỳ cuốn hút.

Trong xe, Cố Dư đang chỉnh tấm voan che đầu cho cô, :

“Xu Xu, hồi hộp ?”

Là bạn nhất của Ôn Xu, Cố Dư tham dự buổi lễ từ đầu mà chọn ở trong xe để ở bên cạnh cô đến phút cuối cùng.

Bên ngoài tuyết phủ trắng xóa, tạo thành một lớp mỏng bao trùm cả mái nhà và mặt đất. Dưới ánh nắng, tuyết lấp lánh như những con bướm vàng nhẹ nhàng bay múa, như gửi lời chúc phúc cho đám cưới.

“Cũng ,” Ôn Xu nhẹ nhàng hít một sâu, “Sắp một đoạn đường dài đây.”

Có nhiều như thế đang , hồi hộp là dối.

Cô rón rén ngoài cửa xe, ánh nắng chiếu lên mặt khiến đôi mắt màu hổ phách của cô long lanh như pha lê, sáng trong và rực rỡ, giống hệt một chú mèo nhỏ ngây thơ.

Cố Dư đưa cho cô chiếc gương:

“Em gương , ngắm nhan sắc của chút sẽ đỡ lo hơn.”

Vì đang son môi và tô bóng lấp lánh nên hôm nay Ôn Xu ăn uống gì. Lúc chỉ thể ngắm trong gương để phân tán sự hồi hộp.

“Meo~”

Tiểu Bình Quả nhảy lên từ hàng ghế , giữa Ôn Xu và Cố Dư.

Cố Dư né sang bên để bé mèo thể yên . Ôn Xu đưa tay xoa đầu Tiểu Bình Quả:

“Suýt nữa thì quên mất em.”

Nó còn đảm nhiệm vai trò quan trọng: đưa nhẫn cưới.

Trong khi chơi với Tiểu Bình Quả, Ôn Xu vẫn lắng dẫn chương trình.

Lúc , Bùi Dữ bước lên sân khấu.

Người dẫn chương trình điều khiển nhịp lễ một cách tự nhiên, trường yên lặng đến mức thể rõ từng lời :

“Tiếp theo, xin mời cô dâu xuất hiện.”

Nghe xong câu đó, Ôn Xu cảm thấy lòng bình tĩnh hơn nhiều.

Tiêu Dã, mặc vest chỉnh tề ngay cửa xe, mở cửa cho Ôn Xu, khẽ :

“Cố lên, Xu Xu! Đừng căng thẳng! Hôm nay em xinh cực kỳ luôn đó!”

Buổi lễ cưới tổ chức đơn giản nhưng tràn đầy tâm huyết.

Tiêu Dã lúc chỉ là phù rể, mà còn kiêm vai trò trai và vệ sĩ.

Ống kính bắt đầu hướng về phía Ôn Xu. Không gì, cô chỉ khẽ chớp mắt và nở một nụ ngọt ngào với Tiêu Dã.

Cố Dư xuống xe, dẫn Ôn Xu đến đúng vị trí, chỉnh váy cưới và khăn voan cho cô, cùng Tiêu Dã lùi bên cạnh, cô bước .

Âm nhạc nhẹ nhàng vang lên. Ôn Xu ngẩng đầu về phía cuối con đường.

Bùi Dữ trong bộ vest trắng thẳng tắp ở đó, cũng đang về phía cô.

Khác với những xuất hiện đây, bộ vest trắng khiến toát lên vẻ điềm đạm, nhẹ nhàng và đầy phong độ. Trên khuôn mặt là nụ ấm áp và hiền hậu.

Khách mời đều Ôn Xu. Khi thấy gương mặt tinh xảo và trắng ngần , ít sững sờ trong giây lát.

Ôn Xu xách váy bước từng bước về phía Bùi Dữ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-353-xong-3.html.]

Tuyết bắt đầu rơi.

Những bông tuyết trắng bay nhẹ trong trung, lặng lẽ đáp xuống mặt đất.

Mỗi bước của Ôn Xu là một dấu chân mới.

Từ đầu gặp còn dè dặt, đến bây giờ là bước đầy tự tin và kiên định.

Mỗi bước chân là một ký ức mở trong đầu.

Khi Ôn Xu bước đến mặt Bùi Dữ, thấy thì thầm bên tai, cô mới bất ngờ nhận : đoạn đường dài đó, cô hết .

Người dẫn chương trình bước lên giữa hai , :

“Tiếp theo, xin mời chiến binh mang nhẫn lên sân khấu.”

Ngay đó, Tiểu Bình Quả Cố Cẩn Hành đặt ở giữa sân.

Anh cúi xuống nhỏ:

“Đi nào bé cưng, đến lượt em .”

Trong ánh mắt ngạc nhiên và tò mò của , Tiểu Bình Quả ngẩng cao đầu, vẫy đuôi to, từng bước tao nhã và vững vàng tiến về phía cô dâu chú rể.

Tuyết ngừng rơi từ lúc nào. Trời xanh, mây trắng, ánh nắng ấm áp chiếu lên Tiểu Bình Quả, khiến bộ lông trắng của nó ánh lên màu vàng nhạt như kim tuyến.

Nó mặc chiếc áo lông hồng nhạt, lưng đeo một hộp nhẫn hồng nhạt vuông vức, đáng yêu kiêu hãnh. Không để tâm đến ánh , nó thản nhiên bước đến giữa Bùi Dữ và Ôn Xu.

Hoàn thành nhiệm vụ một cách hảo.

Người dẫn chương trình mỉm chú mèo thông minh dũng cảm , tiếp tục :

“Hôn nhân là trò chơi. Nó đại diện cho trách nhiệm, sự trung thành, tin tưởng, bảo vệ và sự duy nhất. Tình yêu là điều cả hai cùng hướng đến, và cũng là lựa chọn của tuổi trẻ và niềm tin của cả hai .”

“Chú rể, cô dâu, hôm nay trời đất chứng, ở đây chứng. Hai sẵn sàng nắm tay cùng bước cuộc sống mới, cùng gánh vác trách nhiệm ?”

Bùi Dữ và Ôn Xu đối diện , cách một mét, giữa họ là Tiểu Bình Quả tự nhiên ở giữa, ai gì là nó đầu về phía đó.

Bùi Dữ Ôn Xu với ánh mắt dịu dàng, giọng đầy chắc chắn:

“Anh đồng ý.”

Ôn Xu chớp mắt, nghịch ngợm trả lời:

“Em cũng đồng ý!”

“Tốt, tiếp theo, xin mời hai trao nhẫn cưới cho .”

Bùi Dữ cúi xuống tháo hộp nhẫn từ lưng Tiểu Bình Quả, dậy đeo nhẫn cho Ôn Xu.

Ôn Xu chìa tay , chiếc nhẫn đính đá màu hồng đeo ngón áp út, đó cũng học theo, đeo nhẫn cưới cho .

Không tung hoa, rót rượu. Lễ cưới giản dị.

Sau khi trao nhẫn, là phần chụp ảnh tập thể.

Bùi Dữ bế Tiểu Bình Quả đưa cho Ôn Xu ôm, vòng tay ôm eo cô, cùng hướng về phía quan khách.

Ôn Xu ở phía cao, xuống, thấy các vị khách đang cùng nâng ly chúc mừng, từ những lãnh đạo của bốn căn cứ lớn đến những bạn thiết.

Xa hơn nữa là những sống sót đang ôm thú cưng, các bà ôm con nhỏ, những cặp vợ chồng tóc bạc vẫn nắm tay ... và bầu trời mênh m.ô.n.g vô tận.

Ôn Xu thu ánh , sang Bùi Dữ.

Ánh mắt vẫn luôn dõi theo cô, tràn đầy yêu thương và dịu dàng, như thể trong đôi mắt đó chỉ phản chiếu hình bóng duy nhất là cô.

Một chương mới bắt đầu.

Tất cả điều, đang dần đến một kết thúc .

(Chính văn kết thúc)

 

Loading...