Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 355: Phiên Ngoại - Cuộc Sống Sau Khi Kết Hôn (2)

Cập nhật lúc: 2025-10-26 18:30:40
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

【 Công viên giải trí 】【 Chuẩn bất ngờ "dội gáo nước lạnh" 】

Sau bao cố gắng của bốn căn cứ lớn, thành phố Kim Bảo cuối cùng cũng dần dần trở nên giống với thế giới tận thế, an ninh định, môi trường sống ngày càng cải thiện, chất lượng cuộc sống của sống sót cũng tăng lên.

Một khu vui chơi giải trí bắt đầu xây dựng trở .

Tất nhiên, mục tiêu chính là giúp những sống sót thêm hy vọng tương lai, từ đó họ sẽ sẵn sàng tham gia việc phát triển và xây dựng căn cứ. Ngoài còn để tiêu thụ bớt điểm tích lũy và tinh hạch mà đang giữ.

Căn cứ Tân Nam thì khỏi , trong việc kiếm tiền thì luôn đầu.

Dù hiệu quả hẳn lúc nào cũng , nhưng ý tưởng và kế hoạch thì luôn vượt mặt các căn cứ khác.

Thế nên khi thấy tình hình ở thành phố Kim Bảo đang dần lên, phụ trách căn cứ Tân Nam liền triển khai xây dựng một “công viên tình nhân”.

Nói là công viên dành cho tình nhân, nhưng thật là công viên cho lớn, để kiếm điểm tích lũy, hy vọng tiếp xúc nhiều hơn, từ đó kết đôi, sinh con đẻ cái, giúp tăng dân .

mà... khi công viên xây xong thì ai ngờ , phần lớn tới là các bậc phụ dẫn con chơi. Những cặp yêu thì ít, còn độc thì gần như chẳng thấy .

Tối hôm đó, khi ngủ, Ôn Xu uống một ly sữa và mất ngủ. Lướt mạng chán chê thì thấy đoạn quảng cáo về công viên mới mở.

“Bùi Dữ, chỗ quá nè!” Ôn Xu lật , bò lên Bùi Dữ và đưa điện thoại cho , “Em chơi!”

Chưa kịp rõ cái gì điện thoại, Bùi Dữ gật đầu đồng ý.

“Vậy chiều mai .”

Tới khi cầm điện thoại lên xem kỹ, mới nhận đây là “Công viên tình nhân” của căn cứ Tân Nam.

Bố cục sân chơi màu mè, dễ thương, trách Ôn Xu hào hứng như .

Bùi Dữ xem xong thì cất luôn điện thoại của cô.

“Giờ thì ngủ thôi.” Anh xoa đầu Ôn Xu, kéo chăn cho cô, “Không thì mai dậy nổi .”

Ôn Xu chui khỏi chăn, rón rén lấy điện thoại bên gối , “Em ngủ , em chơi thêm xíu.”

“Vậy việc khác nhé.” Bùi Dữ nhanh tay ôm lấy cô, lật đặt cô xuống , “Mệt thì dễ ngủ thôi.”

Ôn Xu hoảng hồn: “Anh em hết cả hồn! Em ngủ ngay! Ngay bây giờ luôn!”

Bùi Dữ: “Ngoan nào, từ từ thôi, cục cưng.”

Ngủ thì ngủ thật, nhưng hôm cũng chẳng dậy sớm nổi.

Tới trưa, Ôn Xu vẫn ngủ say, hai xuất phát công viên khi hơn 4 giờ chiều.

Ôn Xu vẫn còn ngái ngủ nhưng đổi ngày khác, mơ mơ màng màng ngủ xe suốt đường .

“Xin chào mừng quý khách đến với Công viên tình nhân, xin vui lòng xuất trình vé điện tử.”

“Bíp —— Xác minh thành công, chúc hai bạn chơi vui vẻ ~”

Sau khi tìm chỗ đậu xe, Bùi Dữ bế Ôn Xu từ ghế phụ xuống.

“Đến nơi , bảo bối.”

“Anh thật là...!” Ôn Xu dụi mắt, trừng một cái, “Em tự !”

Bùi Dữ đặt cô xuống, hai nắm tay công viên.

“Lúc nãy đường thấy vòng ngựa gỗ, em chơi ?”

“Muốn chứ! Có chỗ nào bán đồ ăn ?” Ôn Xu ngáp, quanh, “Đông ghê.”

Tiếng đùa của lũ trẻ vang lên khắp nơi, náo nhiệt và hấp dẫn vô cùng.

“Hôm nay là thứ bảy mà, nên đông một chút.” Bùi Dữ dắt tay cô qua đám đông.

Ngựa gỗ gần cổng , họ bộ một đoạn mới tới nơi.

Ôn Xu từ tới giờ từng công viên giải trí, nên đặc biệt hào hứng với trò ngựa gỗ.

khi họ đến khu đó, cả hai đều câm nín.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-355-phien-ngoai-cuoc-song-sau-khi-ket-hon-2.html.]

“Ngựa gỗ xoay tròn” ở đây... thật chỉ là một cái bàn tròn , đặt mấy con thú nhựa dễ thương lên , kiểu như đồ chơi cho bé 3, 4 tuổi.

Người lớn thì khỏi chơi luôn.

Ôn Xu từ mấy con ngựa nhựa tới tấm bảng “Công viên tình nhân”, nhịn hỏi:

“Chỗ thật sự là công viên tình nhân ?”

Bùi Dữ , “Không , còn trò vòng bánh xe, ao câu cá nữa mà.”

Đi qua khu ngựa gỗ, Ôn Xu quyết định chơi thử trò bắt cá.

Trên đường đến khu ao cá, cô còn thắc mắc căn cứ nuôi cá sạch trong môi trường hậu tận thế.

Tới nơi mới phát hiện, “cá” ở đây chỉ là mấy con cá nhựa nổi lềnh bềnh trong một chậu nước nhỏ, bên cạnh cắm cái bảng gỗ ghi “Ao bắt cá”.

Ôn Xu: “…”

Bùi Dữ bật , “Em thử , Tiểu Miêu?”

“Ai thèm chơi cái !” Ôn Xu phồng má giận dỗi, “Xấu hổ c.h.ế.t!”

Bùi Dữ kéo cô qua khu bánh xe , “Vậy chỗ khác xem .”

Ôn Xu thất vọng, lẩm bẩm:

“Tuyên truyền kiểu gì mà lừa đảo quá…”

Trên tờ quảng cáo thích quá trời.

Bùi Dữ xoa gáy cô, bế bổng lên, “Lúc nãy thấy xe bán takoyaki, nếu chỗ bánh xe cũng là hàng giả thì ăn cho đỡ bực, ?”

Ôn Xu gật đầu, suy nghĩ một chút:

“Thôi kệ, em vẫn hy vọng thêm… Dù gì cũng là công viên tình nhân mà! Bánh xe thì thể nào là giả đúng ?”

Chỉ cần thể lên là mà!

ai ngờ , hy vọng cuối cùng cũng đập tan.

“Bánh xe ” đúng là thật, nhưng là bánh xe bằng xốp, dựng lên cho , bên cạnh cắm bảng “Bánh xe – Khu ném phi tiêu”. Chữ “ném phi tiêu” còn in to hơn hẳn.

Ôn Xu: “…”

Giá như

Biết thế ở nhà ngủ còn hơn!

Bùi Dữ bế cô rời khỏi đó, tìm xe bán takoyaki.

Căn cứ Tân Nam nổi tiếng “ màu”, đây cũng từng bảo sẽ mở bar giống căn cứ Vị Lai, cuối cùng háo hức kéo đến thì phát hiện chỉ là một quán giả trưng tên “bar”, bên trong đồ chơi, thậm chí lấy một giọt rượu.

Mà còn thu vé cửa 100 điểm tích lũy.

Cái công viên tình nhân cũng , chủ yếu là đám trẻ con thích đến chơi, mà vì thời hậu tận thế mấy chỗ giải trí nên mới đông như thế.

Tới khu bán takoyaki, Bùi Dữ dẫn Ôn Xu theo mà bảo cô đợi ở băng ghế, còn mua.

Lúc , Ôn Xu mất hứng với công viên. Ngay cả takoyaki cũng chẳng còn mong đợi gì nhiều. Bùi Dữ bảo ở yên đó chờ thì cô cũng ngoan ngoãn chờ.

cũng ai dám phiền cô.

Chỉ là, Bùi Dữ lâu.

Ôn Xu đang phân vân nên tìm , thì bên cạnh một bé gái chạy tới.

“Chị ơi!”

Cô bé tầm bốn tuổi, mắt to tròn long lanh, chuyện với giọng nũng nịu đáng yêu.

Ôn Xu tò mò bé gái, “Em gọi chị hả?”

“Vâng ạ!” Cô bé mặt cô, giấu tay lưng bất ngờ đưa một bông hoa, giọng ngọt ngào, “Chị ơi, trai em đưa hoa hồng cho chị.”

 

Loading...