Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 363: Phiên ngoại - Tiệc Gia Đình (3)

Cập nhật lúc: 2025-10-26 18:30:48
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Dã kính chiếu hậu, nuốt nước miếng một cái.

Có lúc thật sự nể Cố Cẩn Hành.

Từ khi Tiểu Bình Quả biến thành , trong suốt một năm đầu, Cố Cẩn Hành gần như lúc nào cũng vết thương, c.ắ.n hoặc cào.

Thật Tiểu Bình Quả cũng cố ý c.ắ.n . Chỉ là khi biến thành , em quen với cơ thể mới. Mọi cho em l.i.ế.m lông, cũng cho l.i.ế.m Ôn Xu, em tức giận. Mỗi Cố Cẩn Hành đến can ngăn, em tưởng đang trêu chọc nên liền há miệng cắn.

Giờ thì Tiểu Bình Quả vài năm, nhưng vẫn giữ nhiều thói quen của mèo.

Cố Cẩn Hành dù c.ắ.n cũng giận, chỉ cần nắm lấy gáy em , dùng một chút lực là em sẽ ngoan ngoãn buông , im lặng ngay.

Lúc còn là mèo, nếu nắm gáy là em sẽ vùng vẫy dữ dội, cứ như đ.á.n.h . từ khi là , em trở nên hiền và lời hơn nhiều.

Dưới sự dỗ dành “ lực” của Cố Cẩn Hành, cuối cùng Tiểu Bình Quả cũng cưỡng cơn buồn ngủ mà dựa ngủ mất.

Điểm đến tiếp theo của cả nhóm là một sân vận động ngoài trời, chỉ mở cửa khi vượt qua kiểm tra an ninh từ bốn trạm kiểm soát.

Vào khu trả phí, nên quá nhiều . Những ai tới đây thường là phận đặc biệt hoặc điều kiện tài chính.

Hôm nay Bùi Dữ và sẽ đến chơi, nơi đây còn chủ động dọn sạch địa điểm từ sớm.

Ôn Xu ngủ xe nửa tiếng, lấy sức và tinh thần. Xuống xe xong liền hí hửng kéo Tiểu Bình Quả chọn xe đạp.

Những chiếc xe ở đây chuẩn riêng, mà là thu thập từ nơi khác. Có xe đơn, xe đôi, thậm chí còn loại xe “kéo” một đạp, còn chỉ việc ghế phía tận hưởng gió mát.

Ôn Xu một đống xe đạp, phân vân chọn mãi.

Cuối cùng cô chọn xe đạp đôi.

Tiểu Bình Quả tuy tò mò với xe đạp nhưng chỉ một vòng mất hứng. Với một "mèo con", mấy thứ cứng ngắc lạnh tanh thú vị bằng một cuộn len?

“Xu Xu, em xe nào?” Bùi Dữ quanh một vòng dừng ánh mắt ở chiếc xe kết cấu giống kiểu xe kéo, “Em thích cái nào?”

Ôn Xu gật đầu, vỗ vỗ chiếc xe đạp đôi mặt: “Cái .”

Bùi Dữ theo, tiếc nuối nhưng vẫn gật đầu: “Được, xe . Để trải thêm đệm cho êm.”

Vì khi đạp lên núi, xe sẽ xóc nhiều, lâu dễ đau mông.

Bên , Cố Cẩn Hành cũng hỏi ý Tiểu Bình Quả. cô nàng chẳng hứng thú gì, cứ yên phản ứng.

Cuối cùng, Cố Cẩn Hành chọn một chiếc kiểu "xe kéo" cho cô phía . Có dây an nên cũng lo cô đang thì nhảy xuống chạy mất.

Tiêu Dã chờ lên xe xong thì dẫn đầu, đạp xe lên núi.

Ngọn núi cao lắm, nhưng với con thì vẫn phần vất vả, cần sức khỏe và sự bền bỉ. Tuy , ở tận thế mà còn sống thì chẳng ai yếu đuối cả, nhất là các dị năng giả.

Ôn Xu phía , cách lưng Bùi Dữ chừng nửa mét. Nếu mệt, cô chỉ cần nhấc chân đặt lên lưng .

“Xu Xu, em chắc ?” Bùi Dữ đầu cô, , “Chuẩn xuất phát nha.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-363-phien-ngoai-tiec-gia-dinh-3.html.]

Ôn Xu siết chặt tay, vung lên: “Sẵn sàng!”

cần điều khiển phương hướng, chỉ việc đạp đều theo nhịp là .

Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành đầu và cuối, cả hai đều giữ tốc độ chậm rãi.

Tiêu Dã lúc đầu tính phóng nhanh, nhưng thấy cũng giảm tốc độ.

Thôi thì chậm rãi một chút cũng , thể ngắm nhiều cảnh dễ bỏ qua.

Đường lên núi hẹp, nhưng tận thế nơi vốn là điểm đến yêu thích của dân đạp xe, nên quá khó .

Càng lên cao, khí càng trong lành, mát mẻ. Tuy nhiệt độ thấp hơn, nhưng vì đang là buổi chiều và cả nhóm đang vận động nên ai thấy lạnh.

Ôn Xu cố đạp theo, thì bất ngờ thấy vài con bướm lớn bay ngang, còn một bụi hoa nhỏ bên đường.

“Woa, bướm to ghê!”

Bùi Dữ ngẩng đầu theo, thấy một đàn bướm đủ màu sắc bay lượn.

Xe của họ lướt qua giữa đàn bướm. Một con còn lướt ngang mặt Ôn Xu, là màu lam đen .

Ôn Xu thích quá, tay cũng ngứa ngáy bắt. vì lâu luyện tập, tay chậm hơn , nên bắt hụt.

Cố Cẩn Hành thấy hành động đó thì liếc kính chiếu hậu , đúng lúc thấy Tiểu Bình Quả giơ tay bắt một con bướm.

Anh bật khẽ.

Ôn Xu còn kịp bắt, Tiểu Bình Quả nhanh tay hơn nhiều.

Em bắt bướm cực kỳ chuẩn, con bướm tóm gọn trong lòng bàn tay. Em nghiêng đầu ngắm nghía, còn dùng tay chọc nhẹ úp chặt .

Tuy là bắt , nhưng em kiểm soát lực . Bướm c.h.ế.t cũng cơ hội bay thoát.

Tiểu Bình Quả say mê với con mồi bắt, chẳng còn để ý xung quanh nữa.

Ôn Xu đạp một phần ba quãng đường thì bắt đầu đuối, nhưng nhờ Bùi Dữ nên cô cũng chẳng ngại ngần gì, cứ thoải mái.

Đạp xe lên núi mất hơn một tiếng. vì họ chậm, chắc tầm hai tiếng mới tới đỉnh.

Trên đường, thỉnh thoảng họ còn thấy vài con chim nhỏ bay qua. Không rõ là loại gì, nhưng nhát lắm, chỉ cần đến gần là chúng vội vàng bay mất.

Mặt trời dần ngả về phía tây, và cuối cùng cả nhóm cũng lên đến đỉnh núi khi trời tối.

Lúc còn hơn nửa tiếng nữa mới đến hoàng hôn.

Trên đỉnh một chòi nghỉ bằng đá, dựng xe xong liền trong nghỉ ngơi một chút.

“Wow! ở đây xuống thấy xa luôn á!”

 

Loading...