Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 367: Phiên Ngoại - Cố Tuế Ninh (1)

Cập nhật lúc: 2025-10-26 18:30:52
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Cẩn Hành gật đầu, “Được .”

Mọi quyết định chọn tên bằng cách bốc thăm, mấy tờ giấy gấp gọn đặt lên giường.

Ôn Xu xổm ở mép giường, Tiểu Bình Quả với vẻ mặt ngơ ngác :

“Tiểu Bình Quả, em chọn một cái nhé.”

Thấy đồ vật rải rác, Tiểu Bình Quả vốn sờ thử. Nghe Ôn Xu nhắc, cô liền lấy tờ gần nhất kéo về phía .

Cố Cẩn Hành cầm tờ giấy mở xem, mỉm :

“Cố Tuế Ninh. Từ nay em sẽ gọi là Cố Tuế Ninh nhé.”

Ôn Xu reo lên:

“Trời ơi, cái tên quá!”

Bùi Dữ cũng gật đầu:

“‘Tuế Tuế an bình’, đúng là cái tên .”

Ôn Xu nghiêng đầu Tiểu Bình Quả, rạng rỡ gọi cô :

“Cố Tuế Ninh! Tiểu Bình Quả, từ giờ em sẽ là Cố Tuế Ninh nha!”

“Meo~”

Tiểu Bình Quả nghiêng đầu bắt chước cô.

Có vẻ hành trình học của Tiểu Bình Quả còn dài lắm đây.

Sau khi chọn tên, Ôn Xu xin Bùi Dữ lấy nhiều quần áo, bộ trải lên giường. Chỉ cần là quần áo cô mặc, cảm thấy , cô đều lấy cho Tiểu Bình Quả.

Ôn Xu hào hứng :

“Đợi Tiểu Bình Quả học cách , chúng thể mặc đồ cùng ngoài chơi!”

“Đồ nhiều quá, chắc mặc mấy năm cũng hết,” Cố Cẩn Hành chỉ chọn hai bộ đồ rộng thoải mái, :

“Cảm ơn Xu Xu, hai bộ . Chiều nay phiền em trông chừng em giúp , định tới căn cứ Vị Lai mua ít đồ.”

Quần áo của Ôn Xu nhiều, phần lớn là do Bùi Dữ chọn cho. Có mấy bộ váy thật sự xinh xắn, thậm chí cô còn từng mặc, giờ cũng hiếm khi tìm kiểu tương tự. Dù thì Cố Cẩn Hành cũng nỡ nhận hết.

Ôn Xu hiểu ý , suy nghĩ một lúc tự chọn mười bộ đồ cho Tiểu Bình Quả, đủ các phong cách và mùa.

“Cẩn Hành, đừng khách sáo với em,” Ôn Xu đẩy hết đống quần áo về phía Tiểu Bình Quả, “Xem như quà gặp mặt cho em !”

Bùi Dữ xoa đầu cô, đề nghị:

“Nghe Xu Xu . Chọn váy với quần áo thì cũng chút kinh nghiệm. Chiều nay cùng nhé?”

“Ừ, phiền .” Cố Cẩn Hành vẫn lo lắng khi để hai "bé mèo" ở chung một phòng. “Tiêu Dã, chiều nay bận gì ?”

Tiêu Dã đang cầm một chiếc váy ngắm nghía, :

“Không . Hôm nay thứ bảy mà, nghỉ .”

“Vậy ở với Xu Xu luôn nhé,” Cố Cẩn Hành liếc Tiểu Bình Quả đang nghịch váy áo, “Nhớ trông chừng đừng để em bắt nạt Xu Xu.”

Ôn Xu bênh Tiểu Bình Quả ngay:

“Em bắt nạt em, tại em thích em quá đó!”

“Haha…” Tiêu Dã , “Cái kiểu ‘thích’ dữ, đè đến mức thở nổi luôn á.”

Cảnh đó mới xảy gần đây, giờ nhắc đúng là buồn , ai cũng bật vui vẻ.

Buổi chiều, Cố Cẩn Hành và Bùi Dữ đến căn cứ mua quần áo. Ôn Xu và Tiêu Dã thì hóa “giáo viên”, bắt đầu dạy Tiểu Bình Quả cách chuyện và như .

Thật Tiểu Bình Quả thông minh… Nói đúng hơn, loài vật thể hóa thành đều dạng . dù thông minh, thì bản năng và thói quen vẫn khó đổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-367-phien-ngoai-co-tue-ninh-1.html.]

Kêu lên thì đấy, nhưng một lúc là , chịu tiếp.

Ôn Xu hỏi nguyên nhân, em mèo đều kiểu đó, dậy như là “kỳ cục”.

“Chị cũng như mà!” Ôn Xu xoay một vòng mặt em , “Chị với em đều là ‘mèo siêu cấp’, giống mấy chú mèo bình thường nha!”

Tiểu Bình Quả d.a.o động, nhưng cuối cùng vẫn ngơ.

“Em mà như chị, sẽ chơi chung nữa đó!”

“Với , chị chỉ một bé mèo như em thôi, em thì buồn lắm. Ở bầu bạn với chị nha?”

Sau một hồi dỗ dành, Tiểu Bình Quả cũng chịu bắt đầu tập .

Tập một tiếng, em lết vài vòng quanh phòng, còn cần Ôn Xu đỡ nữa.

Biết đến đây là đủ, Ôn Xu nhanh chóng cho em nghỉ, ôm lấy em thơm khen:

“Em thông minh nhất! Dễ thương nhất! Ngoan nhất luôn!”

Tiêu Dã vỗ tay:

“Chuẩn! Mèo con thông minh nhất!”

“Giờ thì học chuyện nhé,” Ôn Xu đóng vai cô giáo nghiêm túc , “Tiểu Bình Quả, từ giờ em tên là Cố Tuế Ninh, nhớ nha?”

Tiểu Bình Quả lắc đầu, cúi xuống chơi với áo choàng giường.

“Cố Tuế Ninh?” Ôn Xu vỗ vai em , “Gọi em đó, lơ chị ?”

Tiểu Bình Quả thấy nhưng thèm đáp .

Gọi mấy mà em vẫn phớt lờ, cuối cùng Ôn Xu chuyển sang kêu bằng tiếng mèo: “meo meo” để giao tiếp.

Tiêu Dã bên cạnh cảm giác như đang xem hoạt hình mèo phiên bản thật .

Hai một mèo học suốt cả buổi chiều, đến khi trời sắp tối thì Cố Cẩn Hành và Bùi Dữ mới về tới.

Sau khi về, Ôn Xu trải nghiệm cảm giác chăm trẻ nhỏ:

Tiểu Bình Quả ở cạnh cô cứ như một đứa trẻ lời, trò, bảo gì nấy.

Tối đến ăn cơm, em vẫn chịu ăn đồ ăn của con .

giờ cũng thể ăn đồ hộp cho mèo nữa, nên đành nhịn đói cả ngày. Sau đó Ôn Xu dỗ dành, mẫu cho xem, cuối cùng em cũng chịu ăn một ít.

Không ngờ khi nếm thử, Tiểu Bình Quả như "khai thông hai mạch Nhâm Đốc", ăn ngon lành luôn, cần ai ép nữa, ăn ngoan cực kỳ.

Cố Cẩn Hành lúc mới cảm nhận niềm vui khi nuôi mèo. Anh đút một muỗng, Cố Tuế Ninh ngoan ngoãn ăn một muỗng. Có lúc chậm tay, em còn sốt ruột dí đầu đòi ăn.

ai thoát khỏi sức hấp dẫn của đồ ăn ngon!

Cơm tối xong, trời cũng muộn, ai về nhà nấy nghỉ ngơi.

Phòng yên ắng trở , Tiểu Bình Quả cuộn tròn ngủ ghế sofa như thường lệ.

Cố Cẩn Hành bước đến bế em lên:

“Cố Tuế Ninh?”

Nghe thấy cái tên quen thuộc, Tiểu Bình Quả mở mắt, thấy là thì nhắm mắt ngủ tiếp.

Cái vẻ thờ ơ giống hệt một con mèo thật.

Khóe miệng Cố Cẩn Hành khẽ cong lên, mới một buổi chiều mà quen với tên mới . Chẳng trách lúc ăn cơm, Ôn Xu ngáp ngắn ngáp dài vì mệt.

Thì ai cũng mệt cả .

“Lát nữa tắm xong thì ngủ nha.” Cố Cẩn Hành .

Nghe đến từ “tắm”, Tiểu Bình Quả lập tức giãy giụa định thoát .

 

Loading...