lời của trấn trưởng     lý. Ý tưởng của họ  vẻ như  coi Tam Vĩ Hồ là tài sản của thị trấn  để xử lý, nhưng Tam Vĩ Hồ  là do nhóm   bắt , quyết định cũng nên do họ đưa , chứ   do họ tự ý.
Hơn nữa, thái độ kiên quyết của trấn trưởng, bất kể cư dân trong lòng nghĩ thế nào, cuối cùng vẫn   , để trấn trưởng phụ trách giao thiệp.
Trấn trưởng cũng  tha, nghĩ đến một dị thú mạnh mẽ như  mà  giữ   thì đau lòng, nhưng ông là  thông minh và lý trí, cắn răng vẫn trả lời, “Xác định, con Tam Vĩ Hồ  giao cho các vị xử lý.”
Lạc Ngôn liếc  đồng đội của , cũng  từ chối khách khí nữa, “Vậy , con hồ ly  quả thật  thích hợp lắm ở chung với các vị, chúng  lập tức  , con hồ ly  chúng  sẽ mang theo.”
Thật sự mà giữ ,   chừng một ngày nào đó sẽ thành tai họa.
Hiện tại nó  hại ,   nghĩa là   sẽ mãi  hại . Đi theo họ ít nhất  thể quản  nó.
“Cái gì? Các vị   nhanh  ?” Sắc mặt trấn trưởng  đổi, lo lắng , “Bên ngoài nguy hiểm như , các vị   ở  thị trấn chúng  nghỉ ngơi thêm một thời gian ? Còn nữa, về tình hình bên ngoài chúng  còn   thêm một chút,  thể phiền các vị kể cho chúng   ?”
Mặc dù trấn trưởng thành tâm giữ , nhưng hơn mười phút , đoàn  Lạc Ngôn vẫn một  nữa lên xe quân dụng, rời khỏi thị trấn nhỏ.
Đương nhiên,  khi rời  mười mấy phút đó, họ  phổ biến khoa học một cách tỉ mỉ về các tình hình bên ngoài cho họ.
Bất kể là tình hình chung của đất nước hiện giờ,  cách  dân bình thường nên sống  , cùng với trận mưa lớn sắp tới như   , tất cả những gì  thể  họ đều   hết.
Và trừ con Tam Vĩ Hồ  họ mang  , những dị thú vốn  trong trấn đều  để  cho họ.
Bao gồm cả những động vật bình thường tụ tập trong hang núi, cũng đều  thể  ngoài.
Khê Đồng còn tự   xem vài con dị thú, xác nhận chúng đều   là thú mục rữa, hơn nữa   ý địch với con  mới yên tâm để chúng , như  ít nhiều cũng  thể giúp đỡ cư dân trong trấn một tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-toan-vien-sung-ta/chuong-190.html.]
Đương nhiên, việc ăn đồ ăn ở nhà trấn trưởng Khê Đồng cũng  quên, cô để  cho nhà trấn trưởng một ít gạo, mì và dầu ăn, nhiều hơn  ít so với  họ  ăn.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Đồ đạc còn , Khê Đồng cuối cùng  cảm thấy áy náy vì chiếm tiện nghi của  khác, cũng  thể yên tâm rời .
Nói thế nào  nữa, cư dân trong trấn đối với họ vẫn là lòng  ơn chiếm đa .
Vì , khi họ rời ,  dân trong trấn tự phát tiễn họ một đoạn đường.
Chờ xe quân dụng lái  khỏi thị trấn nhỏ, Đại Kim và Tiểu Kim đang bay lượn   trung lập tức hạ xuống. Đại Kim đậu bên cạnh thùng xe, còn Tiểu Kim   chỗ đậu, liền bay thấp,  bay  thò đầu  mổ con Tam Vĩ Hồ trong tay Tần Văn.
Không sai, Tam Vĩ Hồ hiện tại giao cho Tần Văn phụ trách quản lý.
Như  cũng là để thử nghiệm một chút phỏng đoán của họ. Hiện tại Hạ Thành và Đại Soái ở chung khá , thậm chí còn bồi dưỡng  một ít sự ăn ý. Nếu Tần Văn và Tam Vĩ Hồ cũng  thể xử lý , đây cũng là một sự hỗ trợ lớn cho Tần Văn.
Nói   , cũng là con Tam Vĩ Hồ   thật sự g.i.ế.c . Nếu   nó  mạng , bất kể năng lực nó mạnh đến ,   cũng sẽ  giữ nó .
Tuy nhiên, Tiểu Kim và con Tam Vĩ Hồ   coi như kết oán .
Chẳng  , chớp lấy cơ hội, Tiểu Kim liền đến trả thù.
Nếu   Tần Văn tránh nhanh,   chừng con Tam Vĩ Hồ trong tay  thật sự sẽ  mổ trúng. Để Tiểu Kim mổ một miếng   chuyện đùa ,  vết thương  đùi  hiện giờ vẫn  lành sẽ .
“Ku ku ku…” Mổ hụt, Tiểu Kim phát  tiếng kêu cực kỳ bất mãn.
Tam Vĩ Hồ cũng  còn là cá mặn nữa,  tính mạng    đe dọa thì  rùng .