[Mạt Thế] Tôi Là Chủ Thần Thế Giới Sương Mù - Chương 341: Đại Hành Giả
Cập nhật lúc: 2025-10-24 14:53:56
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khác với khi tỏ “chậm chạp” với Mãnh Giang, phản ứng của Ban Tổ Chức Liên Hiệp cực kỳ nhanh — hầu như chỉ chừng mười mấy giây khi Sở Minh Hạc xong câu đó, cảnh báo cảnh màu đỏ lập tức hiện ngay sàn đấu. Thông thường tình huống chỉ xuất hiện khi tuyển thủ vi phạm nghiêm trọng; cảnh báo xuất hiện đồng nghĩa ban tổ chức cho rằng Định Thiền phạm khiếm khuyết nặng.
Khi tiếng cảnh báo vang lên, sàn đấu bỗng tụt xuống một áp lực siêu phàm cực mạnh, buộc cả hai đội đang giao chiến dừng tay.
Nhận Liên Hiệp tự phán quyết là “ tội”, Định Thiền — học sinh năm nhất — trong khoảnh khắc dừng tay bỗng ngẩng đầu thẳng ống kính truyền hình trực tiếp.
“ vô tội.”
Nhất Tiếu Hồng Trần
“ chỉ đang con đường đúng hơn, đó cũng là tội ?”
“Các nhầm đường, khó khăn khi thăng cấp chỉ là một sự trừng phạt cho lối sai của các thôi!”
Cậu còn thêm gì nữa thì một vị trọng tài đột ngột xuất hiện sàn đấu từ bên ngoài tát một cái khiến ngã xuống đất.
“Nói lời mê hoặc quần chúng.”
“Cố ý tìm đường tắt trong Mạn Túc, cuối cùng sẽ nhận lấy phản tác dụng; những thuận lợi hiện tại chỉ đang tiêu hao tương lai của mà thôi.”
Lời trọng tài như đang với khán giả xem trận: “Đừng cố giống , sinh mệnh của gần như tiêu hao đến cạn kiệt.”
Thật ? Ban trọng tài những chuyện đó bằng cách nào?
Trận đấu kết thúc một cách đầy kịch tính — dù trọng tài tuyên bố Định Thiền mất tư cách thi đấu, tước bỏ thành tích lịch sử, trao chiến thắng cho Học viện Thành phố Liên Thành, nhưng chẳng ai họ “thắng ” cả; sức mạnh của họ trong trận rõ ràng lộ .
Suy nghĩ tới đây, Hứa Trật nhíu mày. Hành động của Học viện Nghị Hội dường như tính đến kết quả : cố tình cho Sở Minh Hạc xuất hiện ở 1V1 để thể hiện thực lực, trong trận đấu đồng đội thì liên tục áp chế Định Thiền nhưng kết thúc nhanh, để cho đối phương cơ hội phản công và đột phá tại chỗ.
Cách hảo tuyệt đối — thể công chúng nhận , nhưng những lão già ở các thành phố khác, Ban Tổ Chức Liên Giải, liệu thể ?
Mục đích của việc đó là gì?
Hứa Trật còn nghi ngờ nữa, mà đang cố phân tích Học viện Nghị Hội hướng mũi nhọn về phía Ban Tổ Chức và Đại Hành Giả để thu lợi gì.
Cô nghĩ nghĩ , cuối cùng chỉ chợt nhận vài khả năng; hợp lý nhất là: thứ chỉ nhằm buộc Đại Hành Giả xuất hiện.
Hôm nay khi trận đấu kết thúc, dư luận trong dân chúng leo lên một mức từng — khủng hoảng niềm tin giải đấu Liên Hiệp bùng phát. Chủ đề về 【Cốc】 và Định Thiền nóng tới mức ngừng; ai nấy đều đòi một lời giải thích, chất vấn mạch Lời Thề thật sự gặp trục trặc , Đại Hành Giả lâu năm lộ diện ở , liệu chịu giải thích .
Đại Hành Giả ở cao chạm tới; họ là đại diện của “thần”, giữa đời, tất nhiên quản lý những vấn đề nảy sinh ở nhân gian. Họ quyền phần nào trong việc đặt quy tắc, nhưng đồng thời khiến dân chúng tin rằng những quy tắc “công bằng, minh bạch” và là cần thiết.
Mạch Lời Thề là một mạch do Đại Hành Giả thuộc tính 【Đông】 tham gia xây dựng, mà Định Thiền nghi ngờ vấn đề trùng hợp cũng thuộc tính 【Đông】 — điều đó càng khuấy thêm nghi ngờ trong dân chúng.
Trong bầu khí dư luận như , Ban Tổ Chức thể giả vờ , cũng thể lảng tránh cho xong chuyện; họ đưa một lời giải thích hợp lý yên lòng công chúng.
Ở trong phòng họp Ban Liên Giải.
“Đáng c.h.ế.t thật! Sao chuyện đến mức ?!” — một quát to.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-toi-la-chu-than-the-gioi-suong-mu/chuong-341-dai-hanh-gia.html.]
“Cằn nhằn giải quyết gì, nghĩ xem !” — khác đáp.
“...Mạch Lời Thề thật sự vấn đề ?” — nọ hỏi nhỏ.
“Là của chúng mà thế ?!” — một giọng khác phản đối.
“Không, ý đó, đừng vội quy chụp!” — chất vấn vội vàng thanh minh.
“Đủ !” — Có quát lên, khi căn phòng lặng xuống mới chậm rãi : “Việc đến nước , chỉ còn cách thỉnh cầu Đại Hành Giả.”
“ điều đó rõ là bất thường — kẻ đang thao túng dư luận, mục tiêu chính là... Đại Hành Giả.” — một khác lẩm bẩm.
Người đó: “Vậy bây giờ? Ông định một gánh hết ?”
Người mới lắc đầu vội.
“Hay là các ai tự tin chịu trách nhiệm vì chuyện chăng?”
Sự cố liên tiếp trong Liên Giải khiến nhiều bất bình — chỉ công chúng mà cả các đội loại đó cũng uất nghẹn.
Nếu ban tổ chức phát hiện sớm hai đội vấn đề và cho họ thi, liệu thành tích của hơn ? Đặc biệt là những thành phố hai đội đ.á.n.h bại — trong làn sóng tố cáo càng lúc càng dữ dội, thiếu tiếng phẫn nộ từ họ.
Nếu xử lý khủng hoảng niềm tin , Liên Giải sẽ mất vị thế tuyệt đối!
Điều đó đồng nghĩa các giải đấu khác cơ hội vượt lên; thậm chí chỉ cần một thành phố tuyên bố tham dự Liên Giải nữa, thì chuyện sẽ như quả cầu tuyết lăn, tầm quan trọng của Liên Giải sẽ suy giảm ngừng.
Ngàn dặm đê vỡ bởi lỗ kiến — mà khủng hoảng hiện mắt chẳng còn là một lỗ kiến nữa!
“Đi , đến thỉnh cầu Đại Hành Giả, xin xuất diện giải quyết chuyện .” — cuối cùng quyết định.
Họ hiểu rõ kẻ đang khuấy nước, đẩy tình hình vượt tầm kiểm soát, mục tiêu chính là Đại Hành Giả.
mũi tên chĩa Đại Hành Giả là việc của Đại Hành Giả — tại họ đó chịu tội?
Những mưu toan nhắm tới Đại Hành Giả, họ chỉ việc ngoài xem — ai tự nguyện gánh vác . Giữa họ vốn là mối quan hệ giữa kẻ mạnh và kẻ yếu, kẻ dựa dẫm và kẻ dựa, là đồng minh tạm bợ nhưng bề tận tụy.
Càng lên cao, con đường càng hẹp, lượng siêu phàm giả chấp nhận càng ít; lên tới bậc Đại Hành Giả, mỗi thuộc tính chỉ còn một vị trí.
Mọi chuyện chống Đại Hành Giả, chỉ ; thậm chí nếu Đại Hành Giả gặp họa, sẽ mừng rỡ vì vị trí trống để tranh đoạt, ai còn quan tâm chuyện c.h.ế.t ?
Lên đến bậc đó — muôn , thần minh — đương nhiên sẽ đ.â.m lưng, vô mong sụp đổ, kẻ còn bức tử !
Chỉ kẻ đủ tầm mới dàn thế cờ như , ép Đại Hành Giả thuộc tính 【Đông】 rời khỏi vùng đất lạc, vì kẻ hiểu rằng sẽ tiếp tục khuấy động, thậm chí phò tá theo hướng lợi.
Mọi đều tôn trọng và sợ hãi Đại Hành Giả, nhưng đồng thời cũng mong họ sa lầy.