[Mạt Thế] Tôi Là Chủ Thần Thế Giới Sương Mù - Chương 357: Đến nơi

Cập nhật lúc: 2025-10-27 16:53:53
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi cô cầm chiếc máy chơi game lên, màn hình vốn đen kịt bỗng sáng lên.

Một con bướm đêm bằng pixel hiện giữa màn hình, chỉ khẽ đập cánh một , ngay đó, màn hình biến thành một mớ ký tự loạn mã — và , trở về bình thường.

Một dòng chữ trắng nền đen bằng pixel chậm rãi hiện :

【Có vẻ như cô mệt.】

Cô gái ghế sofa, dáng vẻ thả lỏng, thấy dòng chữ thì khẽ .

“Có vẻ đúng .”

Cô đáp .

【Cô thể nghỉ ngơi thêm một lúc ở đây.】

“Nghỉ thêm một lúc thì sẽ xảy chuyện gì?”

Nhất Tiếu Hồng Trần

Hứa Trật hỏi.

【Sẽ chuyện gì xảy cả.】

【Cô nên tắm quần áo.】

“Thôi khỏi, dù ngoài cũng sẽ ướt thôi.”

Hứa Trật khẽ thở dài.

Chiếc máy chơi game dường như im lặng một lúc.

【Tính cách của cô vốn kiểu thích chịu khổ. Cô mệt , nếu rời khỏi đây mà tiếp, sẽ càng mệt hơn.】

Hứa Trật tựa lưng ghế sofa, hai chân buông thõng, một tay cầm máy chơi game, một tay chống cằm: “Vậy thì ? Ở đây ? Ở đây ích gì?”

【Ở đây cũng thể thăng cấp thành công.】

“Không tin.”

Cô phản bác nhanh.

【.】

lừa cô. Đã đến đây, cô thành quá trình thăng cấp . Chỉ cần chờ giấc mộng tan biến, cô sẽ trở thành Đặt Tên, cần mạo hiểm tiến lên nữa.】

Hứa Trật vẫn chỉ một câu:

“Không tin.”

Thấy cô kiên định như , máy chơi game còn khuyên nghỉ ngơi nữa mà chuyển sang hỏi:

【Cô tức giận ?】

“Tức giận?”

Hứa Trật lặp từ , khẽ , mấy để tâm: “Có gì đáng tức giận chứ?”

tỉnh táo, đang ở trong mộng, cũng phân biệt thật - giả. Huống chi, mấy thứ cũng là giả.

【Không giống như cô đây.】

thế.” Hứa Trật gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc.

Nếu là cô ngày xưa, cái con nhóc bốc đồng đó, việc đầu tiên chắc chắn là ném vỡ cái máy , chứ bình tĩnh trò chuyện như bây giờ.

【Cô thật sự ngoài ?】

“Sao thế? Có lý do gì khiến ?”

【Con đường bên ngoài dễ . Cô thể mang theo bất kỳ thứ gì nữa. Cô tự đối mặt.】

Ý của nó hiển nhiên là — ngay cả chiếc “Đèn” cũng thể mang . Hứa Trật thì ngạc nhiên :

“Không mang theo gì hết, thế mà còn bảo tắm quần áo?”

“Xấu tính thật.”

【.】

【Không... ý đó, quần áo vẫn mang mà!】

Thấy dòng chữ , Hứa Trật bật thật sự.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-toi-la-chu-than-the-gioi-suong-mu/chuong-357-den-noi.html.]

【Đừng đùa nữa.】

【Nếu , thì ngay bây giờ .】

“Ừ, thôi.”

Hứa Trật gật đầu, bộ định đặt máy xuống bàn — nhưng ngay lúc đó, màn hình sáng rực, một dòng chữ nhanh chóng hiện :

【Nếu rằng cách để cô mang — ý là khỏi đại mộng cảnh thì ?】

Ngón tay Hứa Trật khựng , “bộp” một tiếng, cô ném máy trở bàn.

“Không tin.”

【.】

【Được thôi.】

Đối phương vẻ cũng cạn lời.

Khi thấy Hứa Trật vất vả dậy khỏi sofa, màn hình cũ kỹ xuất hiện một dòng chữ nữa:

【Chúc cô may mắn, Hứa Trật.】

Hứa Trật xem xong, đầu , chỉ :

“Tất nhiên , lúc nào chẳng may mắn.”

thấy dấu chân khi đến — nặng nề và chậm chạp, giống như cơ thể khi nghỉ ngơi ngắn ngủi chẳng hề hồi phục chút nào.

Dĩ nhiên, ở đây vốn nơi thể nghỉ ngơi thật sự.

Đầu óc Hứa Trật vô cùng tỉnh táo. Cô con bướm đêm lóe lên đầu tiên màn hình là một lời nhắc nhở; việc cô đây lâu như khôi phục chút thể lực nào chính là bằng chứng.

Sau khi căn phòng , chỉ tinh thần cô đang chìm đắm trong sự an nhàn giả tạo, ý chí cũng dần nuốt chửng bởi chiếc sofa mềm mại. Một khi xuống, việc dậy, mở cửa và bước gió mưa dường như trở nên cực kỳ khó khăn.

Hứa Trật sa sự an giả dối .

Chỉ khi cô xoay tay nắm cửa, thoáng chút do dự, nhưng ngay giây đó, cô vẫn kiên định mở cửa, tiếp tục hành trình của .

Cánh cửa mở , bên ngoài là hành lang, mà là khu rừng ngập trong sương mù.

Lúc , cô còn căn nhà gỗ nữa, mà ở phía bên — chỉ cần bước thêm một bước, là đặt chân đến một vùng đất mới, nơi cô từng tới.

Hứa Trật hề do dự, dứt khoát bước tới.

Sự quả quyết gần như điên cuồng — chút do dự, hối tiếc, chẳng lấy một khắc d.a.o động. Đó là phẩm chất mà bình thường .

Con đường mới vô cùng khó . Nguồn năng lượng siêu phàm trong cơ thể cô bắt đầu vận hành điên cuồng, mỗi bước tiến dường như đều khu rừng rút một phần năng lượng.

Năng lượng siêu phàm như biến thành “tiền tệ”, dùng để mua từng bước của cô con đường .

Khi bước chân cô ngừng vì mệt, mặt đất liền hóa thành bùn lầy, kéo cơ thể cô xuống. Cô buộc lập tức bước tiếp nếu nuốt chửng.

Hơn nữa, năng lượng mà cô trả dường như giống khác — cô đồng thời tiêu hao cả 【Bướm Đêm】 lẫn 【Đăng】 mới thể tiếp.

Khi năng lượng trong cơ thể gần như cạn sạch, Hứa Trật mới đến trăm bước.

hài lòng, nhưng cơ thể kiệt quệ.

Trước mặt cô, như một bức tường vô hình ngăn cản bước . Mặt đất chân trở nên mềm nhũn, kéo cô xuống.

Hứa Trật khẽ cau mày — cô ghét cảm giác .

Cảm giác bất lực, động chờ đợi kết cục, một thứ gì đó kéo xuống sâu — cô cực kỳ ghét.

Cô bắt đầu giãy giụa, cố gắng nhấc chân bước lên.

Hết đến khác, cô kéo chân khỏi bùn, đập mạnh vật cản vô hình mặt. Máu bắt đầu rỉ từ những chỗ va đập, nhưng cô thấy đau.

Thể lực của cô rút kiệt, chỉ còn ý chí chống đỡ cơ thể. Khi đến giới hạn, mắt cô tối sầm, suýt ngất — nhưng trong khoảnh khắc , cô đột ngột lắc đầu thật mạnh, kéo chút tỉnh táo cuối cùng.

Cũng chính nhờ sự bướng bỉnh gần như điên cuồng , cô dường như thấy tiếng “rắc” vỡ vụn. Nửa gần như chôn trong bùn, mà vẫn dùng chút sức lực cuối cùng để gắng gượng bò lên, trồi khỏi mặt đất, còn sức, chỉ thể lăn nghiêng về phía — theo hướng .

Ngay đó, cô mất hết sức lực.

chính cái lăn phá vỡ ràng buộc vô hình, vượt qua giới hạn mà lẽ thể chạm tới.

Tiếng sấm vang dậy, chấn động cả bầu trời.

Một tia chớp bạc trắng rạch ngang mây đen, mang theo khí tức thần bí khổng lồ, giáng thẳng xuống Hứa Trật.

Khoảnh khắc , ánh sáng chói lòa khiến cô gần như mù lòa thêm một nữa. Ngay đó là cơn đau dữ dội và cảm giác trong đầu như xé rách, thứ gì đó cưỡng bức nhét .

Loading...