[Mạt Thế] Tôi Là Chủ Thần Thế Giới Sương Mù - Chương 358: Được Đặt Tên
Cập nhật lúc: 2025-10-28 12:53:52
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiếng nổ ầm vang khiến màng nhĩ của Hứa Trật suýt rách toạc. Trong khoảnh khắc ý thức trống rỗng, cô mơ hồ thấy những hoa văn kỳ lạ trỗi dậy trong cơ thể . Chúng dường như hình thành khi mảnh vỡ dung nhập cơ thể cô tan chảy . Sấm sét giáng xuống cô, những hoa văn thần bí hấp thu, cuối cùng dẫn thẳng đến mạch thiên phú của cô.
Tia sét bạc trắng mang theo luồng khí quy tắc và ẩn mật mãnh liệt rơi mạch năng lượng trong khoảnh khắc. Những mạch màu vàng kim và xám đồng thời lóe sáng, đan xen cùng sét, nhanh chóng nuốt trọn bộ năng lượng ẩn chứa trong đó, mở rộng với tốc độ chóng mặt.
Đầu óc cô trống rỗng, ý thức mơ hồ, bên tai chỉ còn tiếng sấm rền dứt. Trong cơn choáng váng, Hứa Trật như thấy một giọng của “ý chí vô hình” — lời thì thầm đến từ ánh sáng, một “ngôn ngữ” thể nhận , chấn động đến mức xuyên thẳng đầu óc cô, còn dữ dội hơn cả sấm sét.
Giọng đó chỉ vang lên trong khoảnh khắc, đó Hứa Trật tài nào nhớ nổi dù chỉ một chút.
Cơn mệt mỏi vô tận tràn đến, cô thể giữ tỉnh táo nữa, chìm giấc mộng sâu thẳm vô biên.
Khi Hứa Trật tỉnh , là chiều ngày hôm .
Cô hiếm khi ngủ gần như trọn một ngày một đêm, đầu óc vẫn mơ màng — đúng nghĩa là “đơ ”, ong ong như tiếng vo ve bên trong.
Mái tóc vốn mềm mượt của cô bỗng xù lên, Hứa Trật dậy nghỉ đến mười phút, cảm giác ù đầu mới dần tan biến. Rồi cô đột nhiên nhận — trở thành Định Danh giả.
Một lượng thông tin khổng lồ tràn đầu cô. Cảm giác mơ màng khi mới tỉnh dậy chẳng qua là “giai đoạn đệm”, để tránh việc lượng thông tin quá lớn khiến não cô quá tải mà sập hẳn.
Cô bắt đầu sắp xếp, phân loại đống dữ liệu mới xuất hiện trong đầu, cuối cùng cũng dần cảm giác thật sự — rằng đạt đến cảnh giới “Định Danh”.
Trong đó, điều khiến cô chú ý nhất là danh hiệu mà nhận khi đạt cảnh giới .
Giờ đây, cô hiểu — tiếng lớn hơn cả sấm sét mà cô thấy khi là gì.
Đó là “tên” của cô.
Mỗi Định Danh giả đều sẽ nhận “tên riêng” thuộc về trong Mạn Túc. Có gọi nó là “chân danh”, gọi là “tôn hiệu” hoặc “danh hiệu”. Dù cách gọi khác , nhưng một điều chắc chắn — cái “tên” là duy nhất, bao giờ trùng lặp, và uy lực.
Con đường mỗi chọn , tâm tính của họ, thậm chí cả xu hướng siêu phàm — tất cả đều sẽ phản ánh trong “tên” đó. “Tên” càng gần với thuộc tính bản , thì sức mạnh càng lớn.
Ở một mức độ nào đó, “chân danh siêu phàm” mà siêu phàm giả đạt trong Mạn Túc chính là biểu tượng cho thiên phú của họ con đường .
Ví dụ như các “chân danh”:
【Vũ Giả】, 【Người Trong Gương】, 【Con Gái Của Rắn】, 【Kẻ Giữ Bí Mật】, 【Quy Trình Thứ Hai】, 【Cuộc Tranh Đấu Của Lửa Và Khói】, 【Ngày Suy Tàn】...
— tất cả đều kỳ lạ nhưng chỉ hướng rõ ràng, và đằng mỗi cái tên là một vị “Định Danh giả” cực kỳ cường đại.
Còn một loại đặc biệt hơn nữa — chính là “tên mang thuộc tính”. Loại cực hiếm, hầu hết sở hữu đều là “Đại Hành Giả”.
Ví dụ như:
Đại Hành Giả của Đông — 【Đông và Băng Tuyết】
Đại Hành Giả của Khải — 【Khải Thị Lục】(Sách Khải Huyền)
Đây là những tri thức cơ bản ghi trong sách giáo khoa, là thiết luật mà siêu phàm giả đều .
Chính vì , nét mặt Hứa Trật lúc trở nên cực kỳ kỳ lạ.
Mọi đều rằng “chân danh” là duy nhất. Điều đó vì mỗi chỉ một thuộc tính, chỉ một mạch thiên phú mà thôi?
Nếu thì... giải thích chuyện cô tỉnh dậy đến hai “chân danh”?
Hơn nữa — cả hai đều mang thuộc tính trong tên!
【Trường Minh Đăng】 và 【Bướm Đêm Vỗ Cánh Trong Não】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-toi-la-chu-than-the-gioi-suong-mu/chuong-358-duoc-dat-ten.html.]
“...Hở?”
Cô hiểu tại “tên” của là hai cái .
【Bướm Đêm Vỗ Cánh Trong Não】 dường như liên hệ với năng lực siêu phàm 【Bướm Đêm】 của cô, lẽ còn phản ánh tính cách hoặc bản cô — kỳ quặc, nhưng cô khá thích, thậm chí thấy hợp.
Còn 【Trường Minh Đăng】 là gì? Một ngọn đèn bao giờ tắt?
Cũng gọi là “ngọn lửa bất diệt”, mà hình như... trong lăng mộ cũng đặt loại đèn .
...Ý gì đây!?
Lẽ nào liên quan đến Liên Bang!?
Hứa Trật hiểu tại Mạn Túc ban cho cô danh hiệu , nhưng dù thì cái tên 【Trường Minh Đăng】 bề ngoài cũng gì kỳ quái, ít nhất thể mà thấy ngượng.
Dù trong tên mang hẳn chữ 【Đăng】 thể khiến khác sợ sệt, nhưng cô vốn là “thiên tài siêu cấp”, chắc ai cũng sẽ hiểu thôi, ?
Cô tạm coi đó là lời chúc phúc của Mạn Túc — chúc cô như ngọn đèn trường minh, vĩnh viễn tắt.
Sau khi “Được Đặt Tên”, đồng nghĩa với việc đó nhận một loại “quyền năng”.
Khi xướng lên “chân danh” của họ, họ sẽ cảm ứng . Mọi loại ma pháp vô hình liên quan đến “tên” đều nhắm “chân danh”, nhưng “chân danh” do Mạn Túc ban tặng sức kháng cực cao, nên khó để tổn thương thông qua tên gọi.
Khi siêu phàm giả bước Đại Mộng Cảnh, họ cũng thể giữ lý trí bằng cách niệm thầm “chân danh” của . nếu quên mất “tên” đó trong Mạn Túc, họ sẽ lạc lối vĩnh viễn — vì , nhớ tên là điều vô cùng quan trọng.
Hứa Trật cảm thấy “chân danh” quên cũng — vì một khi , nó như một bản năng. Giống như thở, chẳng lẽ nghĩ cách thở ? Không, đó là phản xạ tự nhiên — “chân danh” cũng thế.
Ngoài , theo sách vở, khi chân danh của một Định Danh giả nhiều đến và xướng lên, sức mạnh của họ sẽ càng lớn.
Có phần giống với “tín ngưỡng”. Hứa Trật chỉ khẽ nhún vai — chuyện đó đúng thì chắc.
Nhất Tiếu Hồng Trần
Dẫu , các “quy tắc siêu phàm” của thế giới thực chắc áp dụng cho cô. Có lẽ cũng thế.
Nghĩ ngợi một lát, Hứa Trật lấy giấy bút , thử “chân danh” của .
Khi cô ba chữ 【Trường Minh Đăng】, bút nặng nề hơn bình thường nhiều, như thể cô đang chữ, mà đang khắc vẽ một mạch năng lượng thông dụng.
điều kỳ lạ là — tiêu hao năng lượng siêu phàm nào cả.
Khi ba chữ hiện rõ giấy, Hứa Trật mơ hồ cảm nhận một mối liên hệ vi tế với chúng — nhỏ, nhưng rõ ràng tồn tại.
“Đây chính là chân danh ?”
Thật thần kỳ.
Sau khi nghiên cứu thêm một lúc, Hứa Trật tạm gác chuyện “tên” sang bên.
Sau khi thăng lên cấp Định Danh, cô đổi nhiều — “chân danh” chỉ là một trong đó. Cái đổi khác chính là thể cô.
Siêu phàm giả, một khi bước cảnh giới “Định Danh”, thì cấp độ sinh mệnh của họ sẽ nâng lên một bậc. Hứa Trật soi gương, thấy vẻ ngoài ... chẳng đổi gì mấy.
“Không chứ?”
Theo sách ghi, Định Danh giả sẽ ngoại hình tiến gần hơn với “chân danh” và thuộc tính bản .
Nghe khi bọn họ tụ họp, tóc và mắt ai nấy đều muôn màu sặc sỡ.
Cô còn tưởng rằng khi thức dậy, tóc cũng sẽ đổi màu cơ đấy — nhưng hề.