Thật  trong lòng,    cự tuyệt đề nghị của Hứa Trật, nhưng...  thực sự chẳng  quyền lựa chọn.
Thậm chí  còn bắt đầu suy đoán liệu việc cô móc mắt    chỉ để tìm cái cớ chính đáng để bắt cóc Thánh Nữ ?
Cô cho rằng nếu khống chế  Thánh Nữ,  sẽ  dám phản kháng ?
Đầu óc   mòng mòng, đầy nghi hoặc và toan tính. Hắn  mò lấy một cây sào phơi quần áo dùng  gậy dò đường:
“Giờ... chúng  định  ?”
Thực  thể trạng của  cũng chẳng khá khẩm gì. Trốn chạy suốt mấy ngày trời  khiến  kiệt sức, giờ   Hứa Trật móc mắt. Dù  là tín đồ cấp cao, năng lực tự lành của  cao hơn Siêu Phàm  tín đồ thường nhiều, nhưng—mắt thì  mọc  .
Cứ  vài bước là gió lùa  hốc mắt rỗng toác, cảm giác  quái đản  khó chịu. Hắn thậm chí còn tính xin một miếng vải bịt mắt, nhưng   dám mở miệng.
May , Hứa Trật  chủ động đưa cho  một mảnh vải xé từ áo trong phòng:
“Bịt mắt  ,  ngoài  ghê quá.”
“À…  nên xưng hô với cô thế nào?”
Dường như  nhớ ,  lúng túng hỏi. Họ  bắt tay hợp tác  mà  còn   tên đối phương.
Hứa Trật thuận tiện báo tên.
Hắn gật đầu: “Được , cô Hứa.  là Hoắc Trạch, cô  tên Ngư Thận Vi.”
"‘Thận Vi’? Cẩn thận dè dặt hả?"
Cái tên  xong khiến Hứa Trật  cạn lời.
"Sao đặt tên con như thế chứ?"
“Biết .” Cô nhàn nhạt đáp, chẳng hứng thú với tên tuổi hai   lắm, nhưng    chủ động giới thiệu thì cũng nên tỏ chút lịch sự, dù cô  móc mắt  xong.
“Bây giờ  còn cảm nhận  tín đồ nào quanh đây ?” Hứa Trật hỏi.
Họa Trạch lắc đầu:
“Khu  cách bên Phụ Tế  quá xa.  vốn   đây  khi g.i.ế.c vài kẻ đuổi theo .”
Đánh một trận  vòng —tâm lý chiến ?
“Thế nếu  là tín đồ cấp cao  khả năng áp chế kẻ ,  bọn chúng còn dám săn ?”
Hứa Trật    hỏi.
“Vì  là phản đồ.”
Họa Trạch đáp thẳng.
“Dù cùng là tín đồ của… nhưng khi   Giám Mục hiện , thì chẳng ai là thủ lĩnh thực sự cả.”
Nhất Tiếu Hồng Trần
Hứa Trật hiểu ngay.
Không  sức mạnh tuyệt đối thì chia rẽ phe phái là điều hiển nhiên.
Cùng một lý tưởng, nhưng điều đó   nghĩa là sẽ đoàn kết.
Dù gì thì tín đồ hệ【Cốc】 cũng là một lũ cuồng tín, tư duy và hành vi đều cực đoan và tàn nhẫn hơn  thường.
Hứa Trật đưa họ lên xe  nổ máy. Xét thấy thời gian để Bướm Đêm lung lay tín ngưỡng của Thánh Nữ sẽ cần thêm thời gian, cô quyết định dẫn hai    hết khu vành đai ba , nếu tới lúc rời khỏi đây mà Thánh Nữ vẫn  d.a.o động… thì g.i.ế.c cả hai lẫn đám Phụ Tế.
Còn việc an ninh khu cư dân cũ  khi cô rời , thì  cần lo—Trọng Linh Phàm và Thẩm Cẩm Văn  thể xử lý phần lớn kẻ gây rối. Nếu thật sự  kẻ  quản nổi, thì vẫn còn tụi gia thần thỉnh thoảng hộ tống siêu phàm giả trở về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-toi-la-chu-than-the-gioi-suong-mu/chuong-77-bien-doi.html.]
Với sự cho phép của cô, hai  họ  thể để gia thần dọn dẹp đám phá bĩnh.
Mỗi   gia thần  về, Trọng Linh Phàm đều nhờ chúng gửi thư cho Hứa Trật, nội dung chủ yếu là báo cáo quy hoạch và tình hình mới nhất của khu dân cư.
Càng ngày cô đưa về càng nhiều , hiện tại khu dân cư  thể cung cấp cho cô hàng trăm lõi mỗi tuần, những lõi đó đều do gia thần mang tới.
Hứa Trật tin chắc Thẩm Cẩm Văn   kẻ giở trò, nên cho phép cô  giữ  một phần  “tiền lương” cho bản  và Trọng Linh Phàm.
Gần đây Trọng Linh Phàm cũng bắt đầu xây dựng hệ thống quản lý trong khu dân cư, trong thư hỏi Hứa Trật  thể trích một chút lõi để phát lương cho cán bộ quản lý  .
Xét đến phát triển lâu dài, mấy đồng lương nhỏ đó cũng  cần keo kiệt  gì. Huống hồ Trọng Linh Phàm còn  rõ: lương chỉ là phần cơ bản cực ít, thứ khiến   tranh  giành lấy là “đặc quyền quản lý”.
Không  đặc quyền thì ai chịu ?
Dù gì cũng   thời bình.
Hứa Trật phất tay cái rụp, đồng ý ngay.
Kẻ mạnh  quản lý, hưởng đặc quyền—trong vùng đất loạn như Vân Thành thì còn gì hợp lý hơn?
Cô   khu dân cư  là mấy kẻ chỉ  sống mòn, miễn  đủ ăn đủ ở là .
Có thể , nhưng  thể quá nhiều.
Vẫn cần cạnh tranh, mới  động lực phát triển.
Hứa Trật  từng nghĩ sẽ biến nơi đó thành một “Utopia giữa tận thế”. Cô  ôm mộng  như .
Hoàng hôn  buông xuống. Hứa Trật  đưa hai cục nợ  suốt một tuần trời, hiện đang ở tạm trong một căn phòng trống.
Một tuần qua, họ gặp  ít cuồng tín, nhưng khi đám đó  ló đầu   cô g.i.ế.c sạch để lấy lõi.
Họa Trạch chỉ cảm nhận  sự hiện diện của tín đồ, chứ  thể phân biệt bạn  thù. Hứa Trật  đó là kẻ truy sát thì  cũng chẳng thể phản bác.
Trong lòng  bắt đầu nảy sinh nghi ngờ. Cô giúp  mà  g.i.ế.c hết tín đồ  đường?
Nếu   giúp, thì đưa hai  chạy đông chạy tây suốt một tuần để  gì?
Cô là một siêu phàm giả, dẫn theo hai tín đồ, chẳng  lợi gì cả.
Trong mớ nghi vấn, Họa Trạch  thành thạo dùng cây sào phơi quần áo trải chăn  đất.
Hắn từng lục lọi mấy cái xác,  thấy lõi, đoán là Hứa Trật cho Thánh Nữ ăn hết .
Thánh Nữ ăn lõi. Còn  ăn mấy thứ Hứa Trật tiện tay quăng cho.
Dù là tín đồ,    kẻ vô tri, cũng  chút lòng tự trọng.
 đang trong thế yếu, chẳng thể mở miệng đòi ăn ngon.
Sau khi ném Họa Trạch  ngoài cửa, Hứa Trật để Tiểu Nhất đặt Thánh Nữ lên giường,  gỡ băng vải che mắt cô .
Một tuần  trôi qua.
Dù ảnh hưởng của Bướm Đêm với tín ngưỡng hệ【Cốc】còn  yếu, nhưng nên  chút chuyển biến  chứ.
Hứa Trật ném năm viên lõi【Cốc】 cho dị chủng  chân,  đó rạch tay cho Thánh Nữ uống một chút máu,  cau mày vỗ mặt cô gái, cố đánh thức cô.
Phải  là—đám cuồng tín hệ【Cốc】thật sự khác .
Một tuần qua, cô chỉ cho Thánh Nữ uống m.á.u lắt nhắt,  mà sắc mặt cô  từ tái nhợt như xác c.h.ế.t  dần hồng hào lên.
Nếu   vì  cô  vẫn gầy trơ xương, Hứa Trật còn tưởng m.á.u  là thần dược.