Lúc , La Tử Chung    khỏe ,  thở  định, khuôn mặt hồng hào. Hàng mi dài của cô  chớp chớp, từ từ mở mắt . Dường như  ở trong bóng tối một thời gian  dài,  chút  thích ứng  với ánh sáng trắng. Cô  vội dùng tay che mắt, đột nhiên nhớ  chuyện lúc . Dưới ánh sáng mạnh, cô  cũng rút tay  ,  đó sờ khắp ,  ngây ngô . "Sống ,  còn sống! Ha ha ha, quả nhiên trời cao vĩnh viễn  về phía !" Ngay  đó, cô   phá lên . Sợ hãi, bóng tối, dọa cô  ư? Không thể nào! Cô     sẽ  chết, vĩnh viễn sẽ  chết, vì ông trời  hậu đãi cô  như , càng  thể để cô  chết!
 
Chờ đến khi La Tử Chung rốt cuộc  định  tâm tư, liền thấy một ánh mắt âm trầm đang  . Ngay  đó, cô  hoảng sợ, theo phản xạ dùng dị năng tinh thần của  tấn công đối phương, nhưng  nhanh  phát hiện dị năng tinh thần của  dường như  đụng  một cái gì đó che chắn. Điều  cũng thôi , nào ngờ dị năng tinh thần đó đột nhiên  phản ngược trở . "A!" Dị năng tinh thần cấp 35  phản ngược cũng   là chuyện dễ chịu. Lúc , đầu La Tử Chung quả thực như  nổ tung! Cô  bất giác dùng hai tay ôm chặt lấy đầu, nhưng lập tức liền thấy viên trân châu to bằng ngón tay cái mà cô  đang đeo  tay  đột nhiên bộc phát  ánh sáng. Từ từ, đầu La Tử Chung rốt cuộc  còn đau nữa!
 
La Tử Chung thấy , ngơ ngác  viên trân châu đó. Chỉ là cô  còn  xem xong,  thấy tay   một cánh tay thô to kìm chặt, quả thực  bóp nát cổ tay cô . "Ngươi  gì ?"
 
"Nói cho  , viên trân châu  ngươi từ  ?" Người đàn ông đó chính là  đàn ông trong mật thất của gia tộc ẩn thế Đông Môn lúc . Chỉ là đôi mắt vốn ôn hòa lúc   mang theo một tia hung bạo và tơ máu!
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
 
"Buông tay!" La Tử Chung căn bản  quen   đàn ông , hơn nữa còn là một  đàn ông lợi hại như . Cô , La Tử Chung, ngoài việc ăn quả đắng đêm qua ,   bao giờ chịu thiệt thòi khác? Cô  vùng vẫy cánh tay,  rút tay   khỏi tay .
 
"Nói!" Người đàn ông rõ ràng  đến cực hạn. Vừa , khi  chờ đợi,  nhẫn nại đến cực hạn.
 
"Mẹ  để  cho !" La Tử Chung xem như hét lớn lên câu .
 
"Nói dối!" Giọng của  đàn ông cũng cực kỳ lớn,  cất tiếng   vỡ màng nhĩ của La Tử Chung. Rất nhanh,  thấy hai tai cô  chảy  máu.
 
"Kẻ điên, ngươi là kẻ điên!" Bây giờ La Tử Chung sợ hãi, một kẻ điên  dị năng tinh thần cao hơn cô , mấu chốt là cô  căn bản  thể nhận   dị năng của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-trong-sinh-chi-chi-ton-nu-cuong/chuong-323.html.]
 
"Nói, rốt cuộc là ai cho ngươi!" Rắc một tiếng,  đàn ông trực tiếp bẻ gãy cổ tay của La Tử Chung.
 
"Ta... ..." Cơn đau  cổ tay cộng thêm cơn đau  màng nhĩ,  La Tử Chung căn bản   nên lời!  đúng lúc , viên trân châu đó  bắt đầu sáng lên, rõ ràng bắt đầu chữa trị cho cô .
 
  ,  đàn ông đó   dùng phương pháp gì, ánh sáng  đó chỉ lóe lên một chút  biến mất  thấy! "Tốt, ngươi  ,  tự  tra!" Nói , trong tay  của  đàn ông tỏa  một luồng ánh sáng màu vàng cam,  đó  khách khí mà trực tiếp dán lên đầu La Tử Chung.
 
La Tử Chung tự cảm thấy  một luồng ánh sáng lóe lên trong đầu ,  đó cô liền   gì nữa!
 
Một lúc lâu ,  mặt  đàn ông  là mồ hôi. Ngay  đó,   buông La Tử Chung,   hai mắt vô thần và cuối cùng hôn mê, . Người đàn ông cũng mệt lả  xuống đất, miệng lẩm bẩm tự : "Không  Nghiên Nghiên... ha ha, con gái của chúng ... Bạch Lâm... Bạch Lâm còn sống  đời! Nó còn sống  đời! Bị hủy dung!" Ngay  đó như nhớ  điều gì,   hoảng loạn  dậy, La Tử Chung  chân cuối cùng vướng   một chút. Người đàn ông  La Tử Chung. "Ngươi là con gái của Nhu Tích, em gái của Nghiên Nghiên!  ngươi  đối xử với con gái  như ! Hôm nay  xem xét đến Nhu Tích mà  g.i.ế.c ngươi!   , con gái của  chắc chắn sẽ tìm ngươi báo thù cho đêm qua!" Nói , chỉ thấy   trực tiếp dẫm một chân lên cổ tay của La Tử Chung,  đó nhẹ nhàng ấn xuống, cổ tay  mới lành    bẹp dí,  còn  chảy  máu. Viên trân châu đó  bắt đầu sáng lên,  đàn ông trực tiếp dùng sức rút viên trân châu đó từ tay  phụ nữ xuống. Sở dĩ  dùng sức rút là vì viên trân châu đó  mọc  da thịt của La Tử Chung, và chỉ khi nó sáng lên mới  thể nhổ  ! Viên trân châu dính m.á.u   đàn ông cầm trong tay. "Nhiên Nghiên, nó suýt chút nữa  g.i.ế.c con gái của chúng , cho nên  xứng   Hoàn Nhan Châu mà em  tặng!"
 
Người đàn ông   nỡ  viên trân châu đó,   vì bản  Hoàn Nhan Châu quý giá, mà là vì   là một   tính ưa sạch sẽ. Viên trân châu  thực  là    tặng cho Nhu Nghiên,  đó  khắc những dòng chữ  rõ tên. Chỉ cần viên trân châu  kích hoạt,    thể cảm ứng , lúc đó Nhu Nghiên cũng  . Bây giờ Nhu Nghiên   còn, mặc dù đây là bà cố ý tặng cho La Tử Chung, nhưng đồ của     thể để  khác hưởng lợi? Hơn nữa    bẩn, ngay  đó   bóp một cái, viên trân châu liền   vỡ nát! Đương nhiên,   cũng  từng nghĩ đến việc sẽ để  viên trân châu  công năng chữa trị  cho con gái , vì viên trân châu   ô nhiễm! Liền  xứng với con gái  !
 
Đến vấn đề về dung mạo của La Tử Chung... Chỉ cần   là  trong lòng  , trong mắt  , trông cũng  khác gì Lý Tú Thanh! Anh   quan tâm đến việc giống là  thể  thế!
 
Người đàn ông  khỏi phòng,  với  đang chờ đợi: "Người bên trong mau xử lý ,  khi  trở về    thấy cô  nữa!"
 
"Vâng!" Hai vị gác cổng   vội gật đầu. Chờ đến khi hai vị gác cổng ngẩng đầu lên thì  phát hiện  đàn ông đó  biến mất  mặt họ. Hai  liếc  ,  đó   trong phòng. Xử lý, xử lý thế nào? Không   thấy cô  nữa? Là giết,  là thả  ngoài? Chưởng môn của họ  chuyện vĩnh viễn đều  rõ ràng như !