Lần  Bạch Lâm sững sờ, trực tiếp kéo con thú nhỏ đang bám    xuống,  đó càng gần hơn để quan sát con thú nhỏ giống như chó con . Nếu là ở  tận thế, hình dáng  một con thú nhỏ bằng pha lê màu đỏ thuần khiết, nếu  động đậy, chắc chắn  thể đặt trong cửa hàng pha lê  vật trưng bày trấn tiệm! Sờ  tay trơn láng,  còn ấm áp! Chỉ là trông  quen mắt! Ngay  đó, cô liếc  ngọn núi tinh thạch màu đỏ cách đó  xa,  đó ôm con thú nhỏ, giơ cánh tay lên, đối với ngọn núi tinh thạch màu đỏ. Chết tiệt, căn bản là cùng một chất liệu, khó trách lúc đó cô dùng dị năng tinh thần  phát hiện ! Tinh thạch màu đỏ thành tinh?
 
Không đúng,   đúng,   nó gọi  là gì? Nhìn chằm chằm đôi mắt hồng lấp lánh của con thú nhỏ,  chút giống mắt mèo, trong suốt  , nhưng... "Ngươi là do tinh thạch màu đỏ biến thành?"
 
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
"Vâng !" Tiểu gia hỏa vội gật đầu.
 
Bạch Lâm nuốt nước bọt, chỉ  ngọn núi đá màu đỏ xa xa. "Đó là nơi ngươi sinh ?"
 
"Vâng !" Tiểu gia hỏa vui vẻ gật đầu, đồng thời lập tức nhảy xuống khỏi tay Bạch Lâm,  đó nhảy nhảy chạy đến  ngọn núi tinh thạch màu đỏ. "Đây là nhà của !"
 
Bạch Lâm cũng  nhanh vài bước, hướng về phía khối đá màu đỏ  một lúc lâu. "Thật sự thành tinh?" Ngay  đó, cô nhớ  một  sách về tinh quái mà   xem  đây. "Ngươi nếu rời khỏi đây sẽ c.h.ế.t ?"
 
Tiểu gia hỏa khó hiểu  Bạch Lâm,  đó ngao ô một tiếng, trực tiếp phun  một ngụm tinh thạch màu đỏ. Nhìn ánh mắt kinh ngạc của Bạch Lâm, vẻ đắc ý và kiêu ngạo hiện rõ. Nó  sớm   một chút linh trí, tự nhiên  Bạch Lâm  những sủng vật gì. "Đương nhiên sẽ , bản   chính là  tạo  những tinh thạch ! Chủ nhân,  lợi hại ! Không chỉ  ! Ta còn   nhiều thứ!" Nói , tiểu gia hỏa   run lên, trong nháy mắt  biến mất  mắt Bạch Lâm,  đó  từ từ lộ  một cái đầu, nhưng    biến mất  thấy. "Đây là ẩn ! Còn nữa!" Nói  nó  run lên, trong nháy mắt biến thành một quả đào, còn tung tăng nhảy nhót. "Đây là ngụy trang!"
 
Trong mắt Bạch Lâm lóe lên sự kích động. Chết tiệt, may mà cái cây đó  đá màu đỏ  chất dinh dưỡng, cô mới dọn về những khối đá đó. Khoảng thời gian  còn đang nghĩ nếu những khối đá đó đều  cây hấp thụ hết, thì    tìm đá nữa? Hơn nữa, tinh thạch màu đỏ còn  công năng che chắn sự tra xét của dị năng tinh thần, căn cứ Đào Nguyên chắc chắn  dùng loại đá màu đỏ . Nếu , đến một   dị năng cao, dị năng tinh thần một khi xuyên qua lớp màng bảo vệ đó,    là  thấu hết  chuyện trong căn cứ ?
 
Mấu chốt là con thú nhỏ bằng tinh thạch màu đỏ  cho  quá nhiều bất ngờ ? Mang theo nó, bất kỳ dị năng giả tinh thần nào cũng  thể phát hiện , nếu còn  thể ẩn , ngụy trang? Không  mang theo cô   , nếu  thể, đây tuyệt đối là bảo bối  để 'giết  cướp của, du lịch tại nhà' a!
 
Sau khi xác định   phận và dị năng của tiểu thú màu đỏ, Bạch Lâm cũng yên tâm hơn nhiều.  khi    gian lộn xộn của , con thú  thật sự quá nghịch ngợm. Cô chỉ  mảnh vườn rau củ và ngọn núi cây ăn quả cách đó  xa. "Ngươi thích ăn rau củ và trái cây ?"
 
Tiểu thú bằng tinh thạch màu đỏ mở to đôi mắt tròn xoe. "... đói!"
 
"Ngươi đói?" Bạch Lâm  con thú pha lê . Đói mà  ăn những thứ , nó  nên ăn đá ? Thôi , cô nghĩ nhiều . Cô nhẹ nhàng vẫy tay, chỉ thấy tất cả trái cây  gốc cây đều   lời, từng quả một chất đống  mặt Bạch Lâm. Cô chỉ  đống trái cây đủ loại  mặt đất, ước chừng mấy trăm quả. "Nếu đói, thì mời ngươi ăn hết  bộ . Còn nữa, trong  gian    tùy tiện  lộn xộn những thứ khác!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-trong-sinh-chi-chi-ton-nu-cuong/chuong-329.html.]
 
Tiểu thú bằng tinh thạch màu đỏ chớp chớp mắt, vô cùng đáng yêu. " no !"
 
"Ngươi..." Gân xanh  trán Bạch Lâm  nổi lên. Nó ăn như  là ? Chẳng lẽ ăn từng chút một sẽ  no ? Cô chống hai tay  hông. "Được, no  đúng !" Nói , cô lấy  một viên kim cương trang sức nhỏ, bỏ hết  trái cây đó ,  đó  khách khí treo lên đầu con thú nhỏ. "Lần  nếu đói thì ăn trong !"
 
" chủ nhân, ...  cần ăn đồ thừa!" Con thú nhỏ che hai mắt ,  chút ngượng ngùng. Còn về "đồ thừa" là gì, nó cũng là   khác , dường như đồ thừa là thứ  .
 
"Ha ha, ngươi  ăn thừa ? Vậy đồ thừa ai ăn?" Bạch Lâm trực tiếp dùng tay gỡ hai mắt nó ,  nghiêm túc  nó. Nhóc con  cần  dạy dỗ . Không ăn thừa, tại  lúc   để thừa? "Ngươi    theo  nữa ? Nếu  ,  lập tức thả ngươi !"
 
Tiểu thú màu đỏ   vội lắc đầu. Nó   rời khỏi đây, nơi   hơn bên ngoài nhiều, cho nên nó mới  thể nhanh chóng thành hình và cử động . "   theo chủ nhân!" Nói  nó dùng cả tứ chi leo lên cánh tay Bạch Lâm, nhanh chóng cọ cọ cái đầu pha lê bóng loáng, sợ Bạch Lâm sẽ đuổi nó  khỏi  gian!
 
"Được, nếu ngươi   theo ,  thì   theo quy củ của . Thứ nhất, đồ đạc trong  gian   tùy tiện  lộn xộn,   ?" Thấy con thú nhỏ gật đầu, Bạch Lâm mới bắt đầu  điều thứ hai. "Thứ hai, đó là   lãng phí đồ ăn! Điều     ?"
 
"Được,  vấn đề! Thật  lúc nãy chỉ là vì   từng ăn qua những thứ !" Con thú nhỏ cẩn thận . "Cho nên mới  nếm thử xem  ngon ."
 
"Ra là ,   đây ngươi đều ăn gì?" Bạch Lâm  chằm chằm con thú nhỏ. Nếu nó  đồng ý ăn hết những quả mà nó  để  lúc , Bạch Lâm tự nhiên   là loại  đặc biệt thích thuyết giáo.
 
Con thú nhỏ   vội chỉ  cái cây  bắt đầu kết quả  tảng tinh thạch màu đỏ. "Ăn hoa và quả  đó!"
 
Bạch Lâm   trực tiếp hít một  khí lạnh. Chết tiệt, sinh tồn bằng cách ăn quả bảy màu mà còn cần ăn trái cây nữa ? "Ngươi bao nhiêu cấp?"
 
Tiểu thú bằng tinh thạch màu đỏ   nghiêng cái đầu nhỏ. "Cấp gì ạ?   !"