Gia Cát Lưu Hương  ngừng trợn trắng mắt,  cho  cũng đáng, nhưng cũng  thể là Dịch San San  cố ý gây sự, để  cơ hội rời ?
 
Chờ đến khi   đều  trong, Tiểu Bạch trực tiếp dùng một viên kim cương  gian lớn đem tất cả quà tặng cất , định rời !
 
“Chờ một chút!”  lúc    một tiếng  thanh lãnh. Quay đầu  liền thấy một  đàn ông mặc đồ đen     tới.
 
“Ngài là…” Không tự chủ  Tiểu Bạch liền dùng kính ngữ.
 
“Ta là  của Trung Môn ẩn dật!” Người đàn ông mặc đồ đen, Cảnh Tây Bắc, .
 
Tiểu Bạch   vội gật đầu, “Thì  là ngài! Mời !”
 
Cảnh Tây Bắc   gật đầu,  đó lấy  một viên nhẫn kim cương  gian, “Đây là lễ vật của !”
 
“Cảm ơn !” Tiểu Bạch nhẹ nhàng nhận lấy. Cậu tự nhiên  lễ vật   thể chỉ là kim cương  gian, nhưng khi  dùng dị năng tinh thần dò  viên kim cương, bên trong  là những loại quả dị năng  từng thấy qua. Chỉ   , Bạch Lâm thật   thích thu thập một  loại quả. Cậu kinh ngạc   đàn ông cao lớn mặc đồ đen  mắt,      sở thích của chủ nhân?
 
Bạch Lâm lúc  đang  dạo bên ngoài tường vàng, chán chường xem xét từng  đến dự. Rồi cô sửng sốt, cuối cùng cô cũng nhớ    quên mất điều gì, hình như bốn con thú nhỏ đều    ngoài xem náo nhiệt, vốn dĩ tối qua  hứa sẽ thả chúng !
 
Xung quanh   ai, Bạch Lâm vội thả mấy con thú nhỏ .
 
“Chị  xa, chị lừa , để chúng em ở trong đó lâu như !” Tiểu Nhục Điểu   liền trực tiếp oán giận Bạch Lâm.
 
“ , lão đại,  chị  thể như  chứ?” Thú Thú cũng  vẻ  tức giận.
 
Tiểu Kim thì   nhiều như , trực tiếp quấn lên cổ tay Bạch Lâm, với bộ dạng lười biếng , “Lão đại chắc là bận quá nên quên mất thôi!”
 
“Chủ nhân, quên mất!” Hòn Đá Nhỏ  bám lên cổ Bạch Lâm, như máy   lặp  lời của Tiểu Kim,  lóe lên một cái liền ẩn !
 
Hai con thú nhỏ còn  còn  oán giận, nhưng hai con  đều   ý kiến gì, chúng nó cũng đành đại từ đại bi tha cho Bạch Lâm! Mỗi con chiếm một cái túi.
 
“Này, quên  cho các ! Lát nữa chị mặc lễ phục   túi !”
 
“Chúng em tự bay ,   tìm  Âu Á và  !” Thú Thú   liền  thẳng, “Lễ phục của họ  túi!”
 
Tiểu Nhục Điểu   cũng vội gật đầu.
 
“Ha ha, xem  các   sớm  chuẩn  !” Bạch Lâm sờ sờ hai con thú nhỏ trong túi, mỉm  . Vậy thì cô  cần  phiền lòng  thế nào để mang theo chúng!  lúc  cô thấy cách đó  xa  mấy cô gái đang mời  trò chuyện, đồng thời giọng  cũng  lớn truyền  tai Bạch Lâm.
 
“Không ngờ trong cửa hàng của căn cứ Đào Nguyên   những thứ bên ngoài  ,   nhân lúc  mua thêm một ít về!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-trong-sinh-chi-chi-ton-nu-cuong/chuong-344.html.]
 
“ cũng , dù  cũng rẻ như !” Một cô gái khác kích động .
 
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Này, các cô xem cô gái  kìa, hôm nay   ăn mặc như ?” Cô gái   mở miệng, những  khác đều  về phía Bạch Lâm lúc .
 
Khóe miệng Bạch Lâm giật giật, cô thật sự     gì! Mọi   xem gần hết , cô cũng nên   đồ!  hình như cô  quá chậm.
 
“Tuy trông cũng , nhưng  giống  của căn cứ Đào Nguyên,  của căn cứ Đào Nguyên  ăn mặc như , cô    là gia nhân của ai đó chứ?” Một cô gái khác suy đoán.
 
“Vừa  là  ngay!”  lúc  Bạch Lâm thấy một cô gái xinh xắn  . Và bên cạnh cô  còn  một cô gái cử chỉ  chút tùy tiện, mặc một chiếc váy dài màu xanh lam hở cổ sâu, lộ  hơn nửa bộ ngực,  lưng thì hở  bộ.
 
“Nha, đây   là Thôi gia tiểu thư !”
 
“Sao thế, thì  là Vu gia tiểu thư, lâu   gặp!” Thôi Y Hỏa khinh thường  cô gái trông  vẻ thanh tú !
 
“Ồ! Thôi gia   là một gia tộc gì đặc biệt lớn lao đúng ? Ít nhất bây giờ chắc vẫn  bằng Vu gia của chúng  mới !”
 
“Uống! Đó là  , bây giờ thì khác !” Nói đến đây, giọng của Thôi Y Hỏa cực lớn, chính là  cho   đều  thấy, “Các    Âu Á đại sư của căn cứ Đào Nguyên là ai ? Anh  là  trai của ! Anh trai ruột đấy nhé!”
 
Những  khác   đều kinh ngạc  Thôi Y Hỏa,  đều bật , “Bây giờ là ban ngày ban mặt, Thôi tiểu thư, giấc mơ , vẫn là nên để đến tối hãy !”
 
“Các   cái gì?   cho các  , chờ đến khi  Âu Á , các  sẽ  sự thật!” Nói  Thôi Y Hỏa khinh miệt phẩy tay áo,   trong. Dù  cô    thấy căn cứ Đào Nguyên  thích, cô  nhất định  cầu xin   để  cùng ở  đây!
 
Bạch Lâm  bóng dáng cô   xa, nhíu mày. Cô  cha  Âu Á  ly dị,  đó ném  cho ông bà nội, và  khi mỗi  lập gia đình riêng thì  từng  về thăm , ngay cả hậu sự của ông bà nội cũng là do Âu Á một tay lo liệu, cha   vẫn  về! Nếu   là thật, cô   Âu Á sẽ xử lý thế nào, nhưng  cô gái , Bạch Lâm   thích .
 
Nghĩ nghĩ, Bạch Lâm vẫn quyết định  về  đồ  !
 
“Này, chờ một chút!” Đang lúc Bạch Lâm  rời  thì  thấy  phía  gọi cô.
 
“Các vị tiểu thư  việc gì ?” Bạch Lâm  các cô hỏi.
 
“Chúng    thiếu một  hầu gái, cô qua đây, giúp chúng  xách đồ,  cho cô một viên tinh hạch cấp năm!” Cô gái họ Vu   như ban ơn.
 
“Xin , vị tiểu thư ,  còn  việc,  thể xách đồ cho cô !” Bạch Lâm lễ phép gật đầu với cô gái họ Vu, coi như là xin , chuẩn  xoay  rời ! Dù  cũng là khách của căn cứ Đào Nguyên, tóm  là  đối đãi rộng lượng một chút!
 
“Hắc!” Cô gái họ Vu  từ  đến nay đều    tung hô, cô gái   dám  mặt bao nhiêu   cô  mất mặt, “Đứng !”
 
Bạch Lâm nhíu mày,  liếc mắt một cái liền thấy một nhân viên bảo vệ, vội vẫy tay với  . Trong ánh mắt kinh ngạc của  , họ thấy nhân viên bảo vệ đó kích động  Bạch Lâm,  thấy Bạch Lâm thì thầm vài câu  tai  . Sau đó Bạch Lâm  đầu  về phía cô gái họ Vu, “Vị  là Vu tiểu thư đúng , vị  là  của đội bảo vệ căn cứ Đào Nguyên chúng , hôm nay  sẽ để   chiêu đãi cô, nhưng phí  sân của    thấp , cô xem mà trả!”