Bạch Lâm mỉm  nhẹ với Diêu Ngưng, "Chào dì Ngưng!"
 
Diêu Ngưng  Bạch Lâm gọi, vội lau nước mắt, "Con xem …  cứ  hoài ?" Lau xong nước mắt, nàng vội vàng tìm kiếm xung quanh, nhưng tìm nửa ngày cũng  thấy vật gì, vẻ mặt  chút  hổ, "Ta…   vật gì quý giá để cho con  quà gặp mặt!" Chiếc vòng cổ kim cương  gian màu xanh lam duy nhất cũng  cho Lý Tú Thanh .
 
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
"Dì khách sáo quá, con  cần gì  ạ!" Bạch Lâm mỉm  .
 
Bạch Thạch   cũng mỉm , "Lâm Lâm thật sự  thiếu thứ gì, nên cô cũng đừng nghĩ nhiều!"
 
Thấy Diêu Ngưng còn   gì đó, nhưng cuối cùng  sự ngăn cản của Bạch Thạch và Bạch Lâm, nàng cũng đành thôi!
 
Tuy nhiên, trò chuyện với Diêu Ngưng   bao lâu thì hai cha con họ rời !
 
"Lâm Lâm, con   ở trong sân của  con ?" Khi  ngoài, Bạch Thạch mới hỏi. Đương nhiên lúc ở bên trong, Bạch Thạch cũng   với Bạch Lâm rằng hãy ở , dù  chỉ cần Bạch Lâm , nàng sẽ  thẳng !
 
"Nơi đó thật sự là sân mà  con từng ở ?" Bạch Lâm  hiểu   chút  thích nơi đó! Không  là vì  khí bên trong  vì thứ gì khác, tóm , nó cho Bạch Lâm một cảm giác bài xích  thể  thành lời.
 
"Quả nhiên, con vẫn thông minh như !  , nơi đó là do  xây dựng riêng cho  con  khi lên  chưởng môn. Mẹ con  giờ  thích cuộc sống xa hoa, nhưng    để  con  hưởng thụ cuộc sống  nhất  thế giới ." Bạch Thạch  chút tiếc nuối .
 
"Con  đến xem nơi ở thực sự của !"
 
"Được!" Nói đến đây, Bạch Thạch , "Thực  đó cũng chính là nơi ba ở! Con  ở cùng sân với ba ?"
 
"Cũng  ạ, chúng  là cha con, một gia đình thực sự tự nhiên là  ở cùng  mới đúng!" Bạch Lâm cũng  theo!
 
Hai  bước   con đường  ánh trăng trải dài, bóng họ đổ dài  mặt đất, bước chân nhẹ nhàng tiến về phía !
 
Khi đến sân viện nơi cha của Bạch Lâm từng ở, nàng mới phát hiện nó  khác gì những sân viện bình thường  thấy dọc đường. Điểm khác biệt duy nhất  lẽ là bên trong   tu sửa  một !
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-trong-sinh-chi-chi-ton-nu-cuong/chuong-383.html.]
"Tuy   đơn sơ, nhưng nơi   tràn ngập hồi ức của  và  con! Vì thế giới   đổi,   còn tìm   khu rừng nơi  gặp  con ngày  nữa!" Bạch Thạch  đến đây, trong mắt  thoáng qua một tia bi thương, "Thôi, để  đưa con  xem xung quanh!"
 
Bạch Lâm gật đầu. Kiểu sân viện   nét gì đó giống với tứ hợp viện ở kinh thành  tận thế. Nó  chia thành sương phòng đông và tây,  quá lớn nhưng cũng đủ cho  ít  ở!
 
"Đây là thư phòng của  con. Ngày thường,  con thích nhất là  sách! Cho nên bất kể là sách gì,  đều thu thập về đây." Bạch Lâm   gật đầu, nhưng vẫn mở cửa bước .
 
Bạch Thạch thấy thế vội bật đèn lên.
 
Bạch Lâm kinh ngạc  nơi  gọi là thư phòng, nó thực sự  thể so sánh với cả một thư viện. Thậm chí,  một dãy giá sách chứa những cuốn sách  giấy   cũ, một vài cuốn còn giống như những cuộn da dê trong truyền thuyết! Bạch Lâm tiện tay cầm lấy một quyển, kết quả  nửa ngày cũng  nhận   một chữ nào bên trong!
 
"Ha ha ha…" Nhìn thấy bộ dạng há hốc mồm hiếm  của Bạch Lâm, Bạch Thạch bật , "Đây là một loại chữ  của một dân tộc cổ xưa cực kỳ thần bí  thất truyền, cụ thể bao nhiêu năm thì  cũng  !"
 
"Chữ của dân tộc cổ xưa?"
 
"Ừm, tổ tiên của chúng  năm xưa chính vì vô tình  tay cứu một  của dân tộc cổ xưa đó, nên mới từ một  bình thường trở thành dị năng giả, và truyền  cho hậu thế! Chỉ tiếc là, về chuyện của dân tộc cổ xưa , lão tổ tông  để  bất kỳ ghi chép nào, chỉ là lúc lâm chung, ông  nhắc qua chuyện ! Vì  con cháu đời  mới  ,  truyền miệng cho đến tận bây giờ! Đây cũng là nguồn gốc phát triển của các gia tộc ẩn thế!" Bạch Thạch cầm lấy cuốn sách  tay Bạch Lâm, "Những thứ  đều là  tìm  trong những chuyến du hành. Có thể là vật phẩm do dân tộc cổ xưa đó để . Mấy năm gần đây   việc gì,  mới bắt đầu nghiên cứu, cũng nhận    ít chữ!"
 
"Ồ! Trên đó ghi  những gì ạ?" Bạch Lâm   liền hứng thú hỏi! Dân tộc cổ xưa? Lại còn  khả năng tạo    dị năng? Không chỉ , hậu duệ của họ cũng sẽ sinh  dị năng? Khả năng  quả thực quá lớn…
 
"Đây thực  là một cuốn bút ký, nếu dùng cách  của chúng !" Bạch Thạch thấy Bạch Lâm hứng thú, cũng hào hứng mở lời, "Trên đó ghi chép  chuyện của một thị trấn nhỏ!" Vừa , Bạch Thạch  dẫn Bạch Lâm  xuống bên bàn sách, đồng thời  giải thích  chỉ  những ký tự  giống nòng nọc   như chữ Thái để dạy Bạch Lâm, "Nơi ở của dân tộc cổ xưa   lẽ cũng giống như các gia tộc ẩn thế,  màng bảo vệ của riêng , nhưng lãnh địa   lớn,  cũng     ở  đó  Địa Cầu ! Trên sách  tên thị trấn là Cổ Kéo. Sách ghi  cuộc đại bỉ mười năm một  của thị trấn Cổ Kéo, giống như đại bỉ trăm năm của các gia tộc ẩn thế . Còn về việc họ dùng gì để thi đấu,  đoán hẳn cũng là thi đấu dị năng!"
 
Bạch Lâm tập trung lắng ,  đột nhiên lên tiếng, "Ba, lẽ nào các gia tộc ẩn thế chủ yếu chỉ dựa  dị năng,   công pháp nào khác ?"
 
Chuyện công pháp vốn dĩ Bạch Lâm  định đề cập, nhưng  khi tiếp xúc với  của các gia tộc ẩn thế một thời gian, nàng phát hiện  pháp của họ rõ ràng khác với ! Đặc biệt là lúc thu phục Tiểu Kim, cấp bậc của nàng và đám thuộc hạ của Cảnh Tây Bắc lúc đó là như , nhưng Bạch Lâm luôn cảm thấy thủ pháp đối phó với Tiểu Kim của họ mạnh hơn nàng  nhiều, khi mà nàng chỉ  dùng dị năng.
 
Hơn nữa,  chuyện Vạn Chân  thương, khi nàng để lộ  Tiểu Kim, đám  đó đối phó với nàng  chỉ đơn giản dùng dị năng, mà còn  tốc độ của họ nữa! Tuy trông bước chân họ  vẻ hỗn loạn, nhưng tốc độ  cực kỳ nhanh!
 
Nếu  cả những pháp môn cổ xưa  để cùng tu luyện, việc vượt cấp khiêu chiến  còn là chuyện đùa.