"Nếu  như , tin tức về Đông Môn cứ để  tự  đưa !" Cảnh Tây Bắc  đưa mắt  về phía ánh hoàng hôn.
 
Bốn  còn   , trong lòng đều , thực  lão đại hỏi nhiều như , chủ yếu vẫn là vì mục đích  thôi  ? Đi đến Đông Môn, sẽ gặp ai đây?
 
Trong khi đó, Bạch Lâm cũng    đang  nhiều  nhớ đến như . Nàng đang xem tin tức từ căn cứ Đào Nguyên gửi đến, cũng   tin về quốc gia zombie. Nàng nhíu mày, tự nhiên sẽ  giấu Bạch Thạch chuyện !
 
Bạch Thạch sững sờ khi  tin tức Bạch Lâm mang đến. "Lâm Lâm, con  là thật ?"
 
Bạch Lâm gật đầu. Trước đây nàng  tự hỏi những con zombie cao cấp    ,  ngờ thật sự  xảy  chuyện.  dường như chỉ cần nhân loại  chủ động tiếp cận khu vực của zombie, chúng cũng sẽ  chủ động tàn sát nhân loại. "Nếu thật sự là , chúng   lẽ  sớm phòng ."
 
"Phòng ? Phòng  thế nào? Gia tộc ẩn thế của chúng  tuy  một lớp màng bảo vệ, nhưng nhân loại bên ngoài thì !" Bạch Thạch lúc   chút lo lắng    !
 
Bạch Lâm cũng chẳng khá hơn. Căn cứ Đào Nguyên  thể nào chứa hết  nhiều  như . "Tìm, chỉ  thể  tìm, xem còn  nơi nào  màng bảo vệ !" Trước đây, đây chỉ là một ý tưởng bông đùa của Bạch Lâm, nhưng bây giờ, nàng bắt buộc  suy nghĩ nghiêm túc về nó! Ngay  đó, nàng cầm bút lên và bắt đầu  thảo một loạt thư!
 
Viết xong xuôi, nàng mới nhận      mười lá thư. "Ba,  lẽ con   nhờ các bác thị vệ giúp đỡ !"
 
Bạch Thạch  những lá thư Bạch Lâm   xong, gật đầu. "Ta thấy nhân lúc zombie còn  chiếm lĩnh nhân loại, việc tìm  một chốn bình yên là mấu chốt!" Bảo các gia tộc ẩn thế mở cửa cho  từ căn cứ nhân loại  là điều gần như  thể.
 
May mà hiện tại, chuyện về quốc gia zombie trong các căn cứ của nhân loại, ngoài các chủ căn cứ lớn và  phụ trách , cũng   nhiều  , để tránh gây  hoảng loạn.
 
"Yên tâm, luôn  cách giải quyết!" Bạch Thạch lúc  an ủi Bạch Lâm!
 
Bạch Lâm gật đầu, "Con đương nhiên tin rằng sẽ  cách giải quyết!"
 
Co đầu rút cổ cũng   là giải pháp. Xem  sớm muộn gì, giữa nhân loại và zombie cũng sẽ  một trận chiến lớn!
 
Nghĩ đến quốc gia zombie, Bạch Lâm dự định khi nào  thời gian sẽ tự   thăm dò một phen! Đương nhiên, nàng sẽ  đường đường chính chính   với  phận con !
 
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Nghĩ đến vùng năng lượng màu đen trong đan điền, nàng  thấy đau đầu. Thôi , mấy ngày  vẫn nên tập trung thăng cấp !
 
Nửa tháng , Bạch Lâm thuận lợi lên cấp 34, đồng thời dị năng tinh thần đạt tới cấp 37! Nàng cảm thấy việc thăng cấp của  bắt đầu  chút gian nan. Nếu  đây chỉ cần một quả là đủ, thì bây giờ, nàng  dùng đến mười quả trái cây ngũ sắc.
 
Điều khiến Bạch Lâm kinh ngạc hơn là nàng cảm thấy mối liên hệ của  với  gian ngày càng chặt chẽ. Nàng  thể quét qua một lượt là  hết  chuyện trong  gian. Hơn nữa, khi nàng thăng cấp, tốc độ dòng chảy thời gian bên trong  nhanh thêm gấp đôi, hiện tại là một giờ bên ngoài bằng sáu ngày bên trong! Không gian cũng  mở rộng  thêm 100 mét!
 
Nàng  quét qua  gian  nữa. Trên một ngọn núi tuyết nhân tạo, nơi nàng trồng các loại linh quả ưa lạnh, ở ngay trung tâm, một mầm non nhỏ như tinh thể màu lam  nhú lên. Đó chính là hạt giống mà dì Cát  tặng! Nàng  thử trồng nó trong lớp băng và nó  nảy mầm! Mầm cây màu lam , Bạch Lâm là  đầu tiên  thấy. Bên ngoài  trôi qua hơn 70 ngày, tương đương với 15 năm trong  gian, nó mới bắt đầu nảy mầm!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-trong-sinh-chi-chi-ton-nu-cuong/chuong-399.html.]
 
Tiểu Kim cũng  thuận lợi thăng lên một cấp, đạt cấp 30.  Thú Thú thì vẫn dậm chân tại chỗ vì    nắm vững lĩnh vực của .
 
Điều khiến Bạch Lâm thấy kỳ lạ là, từ   nàng đuổi Diêu Ngưng , bà  thực sự  đến nữa! Ngay cả khi nàng   của Tam trưởng lão tính kế, cũng  thấy bà  đến an ủi.
 
Sau khi nghỉ ngơi thêm nửa tháng, Bạch Lâm cảm thấy  sắp mốc meo, liền vươn vai một cái, quyết định  ngoài  dạo.
 
"Lão đại, cuối cùng chị cũng chịu  ngoài  dạo !"
 
Vừa  khỏi cửa, Bạch Lâm từ chối thị vệ  theo,  ánh nắng ấm áp của mùa đông, cảm thấy lòng  cũng thư thái hơn  ít!  nàng ngạc nhiên khi thấy những  xung quanh đều nhiệt tình chào hỏi . Nàng   nhầm chỗ  ? Đây thật sự vẫn là Đông Môn ?
 
Nào ngờ, vì chuyện  , hình tượng của Bạch Lâm     đổi trong lòng  ! Đối với cuộc đại bỉ  , họ  còn ôm tâm lý xem kịch vui nữa!
 
"Đại tiểu thư, ngài mang thần thú  ngoài dạo ạ!"  lúc , một   tới chào hỏi. Người  Bạch Lâm vẫn còn ấn tượng, chính là gã thanh niên cấp hai mươi từng  nàng ép hỏi vị trí của Vạn Chân!
 
"Chào !" Bạch Lâm lịch sự mỉm  với gã.
 
Nào ngờ gã thanh niên    vui vẻ , "Đại tiểu thư, đây là  đầu tiên ngài  dạo ở Đông Môn  !"
 
Thấy Bạch Lâm gật đầu và  từ chối   theo, gã thanh niên tên Ngô Đông vội đề nghị: "Hay là để  dẫn đại tiểu thư  xem xung quanh nhé?"
 
Bạch Lâm lúc  cũng   mục đích gì, nên gật đầu đồng ý! Gã  quả thực là một hướng dẫn viên   tâm, đến mỗi nơi đều cẩn thận giới thiệu lai lịch.
 
"Đây là nơi nào?" Bạch Lâm dừng   một nơi khá đặc biệt, giống như lối  một quán bar ngầm  tận thế, nhưng   trong một khe hở giữa hai tòa nhà cổ cao lớn!
 
"Nơi  là…" Ngô Đông thấy Bạch Lâm  vẻ hứng thú, "Đại tiểu thư, nơi   thích hợp với ngài!"
 
Thấy Ngô Đông  chút  hổ, ấp úng, Bạch Lâm  càng thêm hứng thú với nơi bên . "Ta  xem thử!"
 
"A!" Ngô Đông  ngờ nàng thật sự   xuống! Hắn định ngăn cản, nhưng Bạch Lâm    !
 
Vừa bước , Bạch Lâm   thấy tiếng nhạc ồn ào và ngửi thấy một mùi hương hỗn tạp khó tả!
 
"Đại tiểu thư!" Ngô Đông lúc   đuổi kịp.