"Ha ha a..." Hà Đại Tráng , quả nhiên sự  đổi   liên quan đến việc đó, "Yên tâm ,   em sợ dì Miêu lo lắng." Hà Đại Tráng từ  đến nay vẫn cho rằng  trẻ tuổi nên rèn luyện nhiều một chút là chuyện .
 
"Khụ khụ khụ..." Bạch Lâm mỉm  ho khan, "Tháng  huấn luyện dã ngoại cũng bắt đầu , cái ,  Đại Tráng,  thể cho em mượn chút tiền , em..."
 
Mặc dù  kim cương, nhưng viên kim cương lớn như  đừng  là ở làng của họ, ngay cả ở thành phố cũng  bán  giá , huống hồ những thứ cô cần đều  đến thủ phủ của tỉnh mới mua . Đương nhiên là trừ các loại nông sản, chăn nuôi, trồng trọt . Thời gian càng nhanh càng , phương tiện di chuyển  nhất là máy bay, tốc độ,  thứ đều liên quan đến tiền bạc, mà túi cô thì đang rỗng tuếch.
 
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Hà Đại Tráng tự nhiên nghĩ rằng cô  mua một vài trang  , dã ngoại quả thật  nguy hiểm, dù khi gặp nguy hiểm  thể trực tiếp cầu cứu. Tiền lương  lính của  ngoài việc gửi về cho bố  mỗi năm thì  cũng   thời gian tiêu, hơn nữa Bạch Lâm cũng  coi như em gái ,  liền đưa thẳng thẻ của  cho cô, "Cần bao nhiêu cứ tự lấy mà dùng."
 
Bạch Lâm  tấm thẻ trong tay, sững sờ, lòng cô phức tạp. Thời mạt thế, ngoài  nhà  cô  đề phòng ai. Mà ngay cả   ở mạt thế, ở hiện tại  bao nhiêu  dám đưa thẻ lương của  cho hàng xóm? Nói  cảm động tuyệt đối là  dối. "Anh Đại Tráng, em  cần nhiều như , chỉ cần hai nghìn là đủ ."
 
Nói xong cô liền đưa thẻ , Hà Đại Tráng thấy ánh mắt kiên định của cô, đành  thu  thẻ, "Vậy  , mai  lấy cho em."
 
"Cảm ơn ,  đúng ,   thể phiền  một việc  ,  dối giúp em một ! Anh  đó, dì Miêu mà  nhất định sẽ  yên tâm cho em ." Bạch Lâm cũng bất giác  thiết với  hơn  ít.
 
"Được, cứ để  lo.  nếu  nguy hiểm gì thì  rút lui kịp thời đấy." Hà Đại Tráng cao 1m9,  Bạch Lâm nhỏ nhắn   mặt, thấy cô  thiết,  thật lòng vui mừng, bất giác xoa đầu cô.
 
Cuối cùng, với lời  dối rằng trường  hoạt động đột xuất, tham gia sẽ  lợi cho công việc  , Bạch Lâm  lên máy bay  đến thủ phủ tỉnh M,  đưa tiễn cô là Hà Đại Tráng. Nhìn bóng lưng của , cuối cùng Bạch Lâm vẫn   cho   tin tức về mạt thế sắp đến. Không  cô   , mà là bây giờ rõ ràng   lúc, hơn nữa bây giờ cô  liệu   tin ? Quan trọng nhất là  là  trong quân đội, nên cô càng  dám , lỡ  buột miệng một cái, mạng nhỏ của cô coi như xong. Về việc kiếp  Hà Đại Tráng  sống sót   cô  , nhưng kiếp , Bạch Lâm nắm chặt tay...
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-trong-sinh-chi-chi-ton-nu-cuong/chuong-4.html.]
Khi đến thành phố M, trời  tối. Cô tìm đại một nhà nghỉ, khóa cửa cẩn thận, việc đầu tiên là   gian để rèn luyện  thể. Cũng là  tối hôm qua, cô phát hiện tốc độ thời gian trong  gian và bên ngoài khác , một giờ trong  gian bằng một ngày bên ngoài,   để cô rèn luyện cho .
 
Khi mồ hôi  ướt đẫm, cô mới nhớ  đĩa cải trắng     đó. Cô  chằm chằm  cái đĩa  cỏ ở phía xa, nhưng cô thực sự mệt đến mức   động đậy, giá như cái đĩa  thể tự bay đến thì . Nào ngờ, ý nghĩ của Bạch Lâm  dứt, cô liền thấy cái đĩa đó lơ lửng bay về phía . Bạch Lâm đầu tiên là sững sờ,  đó   chằm chằm  cái đĩa, mắt cô nháy lên xuống, cái đĩa cũng lên xuống theo. Cô đưa tay , cái đĩa ngoan ngoãn dừng   tay cô. "Tinh thần dị năng."
 
Mạt thế còn  đến mà cô   tinh thần dị năng? Hơn nữa kiếp  cô   loại dị năng . Về tinh thần dị năng cô hiểu   ít, trong mạt thế,   tinh thần dị năng cực kỳ hiếm, mà cô  suýt c.h.ế.t  tay một   tinh thần dị năng. Lẽ nào  liên quan đến việc cô trùng sinh? Vì cô trùng sinh, nên tinh thần lực của cô cao hơn  khác gấp đôi, , cộng thêm tinh thần lực của cô ở mạt thế,  là gấp mấy  mới đúng. Điều  giải thích   chuyện. Bạch Lâm trong lòng vô cùng kích động, cuối cùng cũng  thêm một dị năng bảo mệnh.
 
Khi  bình tĩnh , cô mới ngửi thấy mùi hôi thối bốc lên từ cái đĩa. "Trời ạ, thời hạn sử dụng chỉ  thế , chứa  cái gì chứ." Bạch Lâm thầm phỉ báng, vội vàng  khỏi  gian đổ cái thứ đen sì   nhà vệ sinh. Nhớ  còn một đĩa trong phòng chứa đồ, sợ rằng nó cũng như  nên cô liền di chuyển nó , và kinh ngạc  đĩa cải trắng vẫn còn bốc  nóng trong tay, rõ ràng là  mới nấu xong. Ngay  đó cô , "Quả nhiên là phòng chứa đồ, thức ăn  bảo quản nguyên vẹn." Quả nhiên  gian   là thứ  thường  thể hiểu . Có một bảo bối như  mà nếu ở mạt thế  sống  dáng , cô thật sự   với cả thế giới.
 
Phát hiện  tinh thần dị năng, Bạch Lâm  chỉ rèn luyện  thể mà còn bắt đầu rèn luyện cả tinh thần dị năng. Cô nghĩ ngày mai nhất định  xoay xở đủ tiền, sớm giải quyết xong chuyện vật tư. Trước khi  ngủ, Bạch Lâm vẫn  những quả màu lam trong  gian, thứ  cũng cần   rõ công dụng của nó.
 
Ngày hôm , Bạch Lâm tỉnh dậy từ  sớm. Cô   gian rèn luyện  thể một lúc  mới trả phòng và  ngoài.
 
Cô ngước  tòa nhà cao  30 tầng, đây là tòa nhà văn phòng của Công ty TNHH Trang sức Chu Thị. Công ty   nổi tiếng  chỉ ở Trung Quốc mà còn   thế giới, vì  Bạch Lâm mới chọn nó, dù  thực lực của   cũng ở đó.  nếu cứ thế  , chắc chắn sẽ  chặn . Cô    về một con phố khác.
 
Trên con phố chính đông đúc  qua , Bạch Lâm  thẳng  một cửa hàng trang sức Chu Thị lộng lẫy chiếm trọn một tòa nhà riêng biệt, và  xuống khu vực VIP dành cho khách hàng kim cương.
 
"Xin hỏi tiểu thư, cô  tìm loại sản phẩm nào ạ?" Một cô nhân viên bán hàng thấy Bạch Lâm lặng lẽ  ở khu vực khách quý kim cương, dáng vẻ thản nhiên, cô chắc chắn   từng thấy vị khách quý nào như . Lẽ nào là con của một khách quý nào đó?