"Ừm, chuyện  vẫn  để Lâm Lâm tự quyết định. Ta tin con gái  thông minh, quyết đoán và táo bạo hơn  ngày . Chỉ cần  việc nó một  cho nổ tung cả viện nghiên cứu, hủy diệt quốc gia tang thi là  thể thấy !" Nhu Nghiên  đến đây  tự hào, ánh mắt tràn đầy sự dịu dàng.
 
Bạch Thạch cũng  hiền hòa: "Nếu đây là địa bàn của con gái, đột nhiên   ở  đây mãi mãi!" Bên ngoài ông thật sự   gì lưu luyến, bây giờ  thương và con gái đều ở bên cạnh, cả đời   đủ.
 
"Anh nghĩ  nhỉ, chuyện gì cũng ném cho con gái ?" Ngay  đó, Nhu Nghiên như nhớ  điều gì. "Con gái và Cảnh Tây Bắc   quan hệ gì?"
 
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Bạch Thạch  đến đây, ánh mắt dịu dàng lập tức trở nên  chút   thiện. "Không , dù    dòm ngó con gái chúng , còn  chờ một thời gian nữa. Trong  thời gian , con gái chúng  tuyệt đối an !"
 
Nhu Nghiên  Bạch Thạch hiếm khi  chút tính khí trẻ con, bật . "Ta thấy đứa trẻ Cảnh Tây Bắc  cũng  tệ, năng lực cao cường, mấu chốt nhất là còn là dị năng giả  hệ. Hơn nữa lúc ở quốc gia tang thi  giúp đỡ   nhiều. Tuy    từ     phận thật của , nhưng đứa trẻ đó vẫn là đứa trẻ , cũng  xứng đôi với con gái chúng !"
 
Cảnh Tây Bắc  Nhu Nghiên là  của Bạch Lâm là nhờ mấy  Nham Tùng đến quốc gia tang thi "mật báo"! Vì , Cảnh Tây Bắc nể mặt Bạch Lâm mà quan tâm đến Nhu Nghiên một chút, giúp cô bớt   ít phiền phức từ tang thi  những kẻ háo sắc.
 
Bạch Thạch  Nhu Nghiên  , trong lòng tự nhiên là đồng tình, nhưng nghĩ đến việc con gái   ở cùng  bao lâu   chắp tay nhường cho  khác, trong lòng chắc chắn là khó chịu.
 
Bên ngoài, Bạch Lâm tự nhiên   chuyện giữa cha  , dù   cũng chỉ  cho qua. Đều là   cha   mà ngày càng giống trẻ con, tính trẻ con vẫn  mất. Dựa  tấm lưng rộng của Cảnh Tây Bắc,   chiếc gối mềm, Bạch Lâm cảm thấy  thư thái.
 
"Cảnh Tây Bắc,     thế giới  sẽ biến thành thế nào?"
 
"Nếu những con quái vật đó     cố ý thả ,  lẽ chúng   thể sống yên  mười năm. Sau mười năm,  và em chắc chắn sẽ  năng lực c.h.é.m g.i.ế.c những con quái vật đó. Nếu  thì đó thật sự là một hồi tai nạn!"
 
"Mười năm, Cảnh Tây Bắc,  bây giờ là cấp bậc gì?" Bạch Lâm lúc   thẳng  dậy,  khuôn mặt nghiêng  mỹ của Cảnh Tây Bắc.
 
"Năng lượng trạng thái lỏng, cũng  gọi là Thần Nhân năng lượng bậc một!"
 
"Cái gì? Chuyển hóa năng lượng   cũng phân cấp độ ? Sao  nhảy đến Thần Nhân năng lượng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-trong-sinh-chi-chi-ton-nu-cuong/chuong-482.html.]
 
"Cái gọi là phân độ chuyển hóa năng lượng chẳng qua là tốc độ mà năng lượng trong đan điền của em chuyển sang trạng thái lỏng mà thôi, cho nên mới chia thành mấy độ mấy độ. Chờ đến khi tất cả đều chuyển hóa xong,  bộ nguyên tố trong cơ thể em sẽ  tập trung  với !" Nói  Cảnh Tây Bắc vươn tay , một luồng vật chất đen như nước  như sương mù lơ lửng  tay .
 
"Thứ ..."
 
"Đến cảnh giới  thì  còn phân chia nguyên tố nữa, mà là xem hạt nhân năng lượng của em  khi hợp thành sẽ trở thành dạng gì, và mỗi hạt nhân năng lượng   công năng khác  tùy theo ý niệm của mỗi ! Của  là công năng cắn nuốt  thứ. Còn hạt nhân năng lượng màu xanh lục của Cố Khâm thì  năng lực dung hợp  thứ. Nói cách khác, một khi  sương mù màu xanh lục của  dính , chỉ cần   là  thể trực tiếp dung hợp chất lỏng màu xanh đó  máu, nội tạng, xương thịt của em, tứ chi của em  dễ   khống chế! Còn  của em là hạt nhân năng lượng quang và lục, quang  thể phòng ngự, lục là tấn công!"
 
"Vậy thì sáng tạo nguyên tố, chẳng lẽ   tác dụng gì ?" Bạch Lâm  chút  hiểu, như  xem   sáng tạo nguyên tố   cũng  quan trọng.
 
"Không, dĩ nhiên là  tác dụng, ít nhất  thể đối phó với lĩnh vực dị năng! Hơn nữa..." Nói  Cảnh Tây Bắc phất tay, một quả táo liền xuất hiện từ hư  trong tay , đưa tới  mặt Bạch Lâm.
 
Bạch Lâm tò mò lấy quả táo,  khách khí cắn một miếng. "Rắc!" Ngay  đó cô kinh ngạc  quả táo trong tay. "Thật... thật hợp khẩu vị của em, còn  vị sữa nữa?"
 
Cảnh Tây Bắc gật đầu. "Anh là  hệ nguyên tố, cho nên  tạo  những thứ   đơn giản!" Ngay  đó   phất tay, một cái đùi gà chín lơ lửng trong tay, đặt  mặt Bạch Lâm. "Ăn thử xem,  hợp khẩu vị của em !"
 
Bạch Lâm thấy   khách khí cắn một miếng, ngay  đó trong lòng lệ rơi đầy mặt. "Quả thực  thể gọi là thần, chiêu    đến nấu cơm cũng tiết kiệm !" Nếu là   nguyên tố,  thì   xây nhà, và tất cả đồ vật trong nhà đều  thể dễ dàng tạo . Điều   khác gì thần tiên biến  đồ vật? Bạch Lâm thậm chí còn nghi ngờ những thần tiên trong truyền thuyết cổ đại thực chất chính là những  đạt đến cảnh giới Thần Nhân .
 
Nguyên tố trong  khí dù  tập hợp  cũng  thể biến thành những thứ , vì trong  khí  thể  đủ  nguyên tố mà bạn cần, cho nên chỉ  thể là do dị năng của bản  chuyển hóa.
 
" những   gọi là Thần Nhân, tính cả gia tộc lánh đời và các gia tộc phân nhánh, chỉ  sáu  đạt đến cảnh giới  thôi!" Cảnh Tây Bắc  bộ dạng của Bạch Lâm là  cô đang nghĩ gì. Thế giới   gì  nhiều Thần Nhân như ? "Không  trong tộc của  em  bao nhiêu , nhưng trong  các giáo sư, trừ Diêu giáo sư   giết, chỉ còn  Trần Bác Thánh và Cố Khâm, những  khác vẫn  đạt đến trình độ !"
 
Bạch Lâm ăn vài miếng hết cái đùi gà. "Quả nhiên  thì dễ mà  thì khó thật. Cả thế giới  cộng  cũng  quá hai mươi . Mẹ em dù  cũng là Thánh nữ lúc đó, chắc chắn là vì thiên phú của bà."
 
"Nói  cũng  , Cảnh Tây Bắc,  thăng cấp thật nhanh, mới bao lâu chứ,  em và Cố Khâm đều  coi là thế hệ  ." Bạch Lâm như  chút lên án  Cảnh Tây Bắc. Trong  thời gian , dù Bạch Lâm vẫn luôn dùng hạt sen nhưng dường như   tác dụng lớn, mãi   phản ứng gì!