Bạch Lâm dường như  để tâm đến thứ chất lỏng sền sệt màu trắng đó, mà vẫn vung chiếc roi màu lam trong tay. Sau cú quất cuối cùng, Bạch Lâm  vung lên một  nữa thì thấy chiếc roi màu lam nháy mắt biến mất.
 
"Bạch Lâm, nó đến !" Gia Cát Lưu Hương lúc   chạy đến nơi tương đối an , nhưng     còn chạy thoát nữa. Nếu ngay cả Bạch Lâm cũng  đối phó ,  trốn cũng vô ích, định sẵn một chữ "chết", bởi vì Bạch Lâm thật sự quá mạnh mẽ.
 
Bạch Lâm cũng  lo lắng con tang thi đang nhảy lên từ phía  chuẩn  ăn thịt , mà  Gia Cát Lưu Hương, "Tây Môn của các ngươi  xảy  chuyện gì? Chẳng lẽ chỉ còn  bấy nhiêu  thôi ?"
 
Gia Cát Lưu Hương  bóng dáng Bạch Lâm  tang thi bao phủ,  vội vàng  cảm thấy  tức giận, nàng chẳng lẽ   tang thi  đến  đầu nàng  ! Chỉ là giây tiếp theo,   thấy con tang thi đó  xé thành nhiều mảnh,  chỉ biến thành thịt nát mà còn đang từ từ biến mất,  cách khác, Bạch Lâm   con tang thi  hề hấn gì.
 
"Cô... thật lợi hại..." Gia Cát Lưu Hương lúc   nhịn  cảm thán,  đó cụp mắt xuống, để lộ  vẻ mặt bi thương.
 
"Trả lời !" Bạch Lâm cau mày vì nàng cảm thấy  như  lãng phí  nhiều thời gian.
 
"Thật , chúng  chỉ còn  bấy nhiêu !" Một  như thị vệ bên cạnh Gia Cát Lưu Hương lúc   nhịn  .
 
Bạch Lâm nhíu mày, "Ta  đến Đông Môn, nếu   thì  cùng,   thể đảm bảo tính mạng của các ngươi!"
 
Ai mà  bên ngoài còn bao nhiêu con tang thi mạnh như , họ  dám dừng , dù  thương cũng   theo Bạch Lâm. Gia Cát Lưu Hương tự nhiên cũng  ngoại lệ.
 
"Kỳ lạ,  nhanh sáng thế ?" Mấy  chạy như điên   ba tiếng, trời   sáng.
 
" , hơn nữa, nóng quá!" Lúc  mới rạng sáng,  là dị năng giả năng lượng biến đổi cấp ba mà còn cảm thấy nóng,  khác  cần  .
 
Bạch Lâm chia  nước của  cho họ.
 
Bên , nhóm của Hàn Dục   ngoài  bao lâu cũng  thấy ngày tháng  bình thường , "Sao thế ? Bây giờ cảm giác Trái Đất   chút nhanh!"
 
"Thật sự là Trái Đất tự  nhanh hơn, nhưng còn một chuyện nữa, đó là, mặt trời cũng ngày càng lớn!" Cố Khâm  mặt trời  đầu, nheo mắt, ngay  đó ánh mắt lóe lên, "Không xong, xảy  chuyện !"
 
"Sao , giáo sư?" Những  xung quanh Cố Khâm   đều kinh ngạc  , kể cả Hàn Dục cũng  ngoại lệ.
 
"Trái Đất đang tiến gần về phía mặt trời,  cách khác,  quả thực  dùng virus để ảnh hưởng,  đổi từ trường và quỹ đạo vận hành của Trái Đất!" Cố Khâm  đau đầu xoa trán, "Không cần  nữa!"
 
"Giáo sư..."
 
"Chờ đến khi Trái Đất tiến gần mặt trời, chúng  đều  chết, bây giờ trốn tránh để sống sót còn  ý nghĩa gì! Kẻ điên, Trần Bác Thánh thực sự điên ." Mặt trời, ngươi  năng lực lớn đến  cũng  thể cứu vớt Trái Đất xung quanh mặt trời ? Đừng đùa, qua mấy ngày nữa,  tin rằng nhiệt lượng trong tâm Trái Đất sẽ  nhiệt lượng của mặt trời dẫn , đến lúc đó căn bản  cần tiến gần mặt trời, Trái Đất sẽ tự nổ tung.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-trong-sinh-chi-chi-ton-nu-cuong/chuong-574.html.]
"Dù  chết,  cũng  ở cùng họ!" Mọi   tin tức tận thế thực sự  dọa sợ đến mức nửa ngày  thể cử động, cuối cùng vẫn là Hàn Dục lên tiếng,  câu .
 
Cố Khâm  ánh mắt kiên định của Hàn Dục lúc , trong đầu hiện lên khuôn mặt của Bạch Lâm,  đó , "Cũng ,  cũng  cùng họ chết!"
 
Nếu hai   xem là  dẫn đầu đều  , họ tự nhiên sẽ  theo. Chỉ là cảm thấy việc tàn sát tang thi  tàn sát con   căn bản   bất kỳ ý nghĩa gì.
 
Căn cứ Hoa Hạ vốn tưởng rằng ở trong lớp màng sẽ  , nhưng những ngày nắng gắt gần đây khiến họ cực kỳ thiếu nước. Dù  dị năng giả hệ thủy cũng  thể cung cấp đủ lượng nước cho   trong căn cứ, mà bên ngoài còn  một  quái vật  rõ tên đang tấn công lớp màng.
 
Tại căn cứ Bạch Phượng,  một bức tường đổ nát, đất động lên, ngay  đó liền thấy một nữ tử   đen như tro chậm rãi bò . Cả  cháy đen như than,  ít nơi chảy  mủ, từng đàn sâu màu xám đang ngo ngoe bò lúc nhúc.
 
"Bạch Lâm,  nhất định sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t ngươi!" Nữ tử   ai khác, chính là Bạch Tử Hồng. Lúc đó, nàng mắt thấy  thắng lợi,  định rời  thì  một luồng lửa nóng rực phun . Nàng chỉ cảm thấy nóng rát, hận  thể cắn lưỡi tự sát.
 
Con chim đó tự nhiên là Tiểu Nhục Điểu,  khi  nó còn tặng cho Bạch Tử Hồng một chiêu cuối. Dĩ nhiên, nó cho rằng Bạch Tử Hồng  chết, nào ngờ cơ thể của Bạch Tử Hồng  khi  cải tạo  cường hãn đến .
 
"Căn cứ trưởng, cứ thế  nữa thì trong thành sẽ loạn mất! Chúng    ngoài tìm nước!" Một  phụ trách khác của căn cứ Hoa Hạ lúc    vội vàng, môi họ  khô nứt, dù vẫn đang  ngừng uống nước.
 
"Vô dụng, bây giờ bên ngoài nơi nào mà  giống như ở đây?" Diệp Vệ Quốc  câu  liền lắc đầu, ánh mặt trời  thật sự quá độc địa.
 
"Vậy   , chẳng lẽ cứ thế c.h.ế.t khát?"
 
"Đây cũng là chuyện   cách nào, ngày hôm qua   thấy một lượng lớn thực vật c.h.ế.t , chỉ còn  cây cối thôi."
 
" ..."
 
"Càng mấu chốt hơn là đám tang thi cao cấp bên ngoài, chúng     ý định rời !"
 
Cho nên, cuộc họp   của căn cứ Hoa Hạ căn bản   tác dụng gì lớn!
 
Bạch Lâm và Gia Cát Lưu Hương cuối cùng cũng đến  bên trong Đông Môn. Ngoài một ít tay chân và nội tạng  thối rữa, họ  thấy bất kỳ  nào  tang thi nào khác.
 
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
"Ủa. Họ đều  thấy  cả, chẳng lẽ..." Gia Cát Lưu Hương lúc   với vẻ  lo lắng.
 
"Sẽ ..." Bạch Lâm liếc  cảnh vật xung quanh,  những cái cây, "Họ hẳn  trải qua một trận kịch chiến, nhưng  chết,  lẽ  rời  ."
 
Bạch Tề Thiên  thời tiết như  thì  tức giận đến   run rẩy. Có lẽ  khác   chuyện gì đang xảy , nhưng  thì , vì lúc đó Trần Bác Thánh  kể cho   kế hoạch của . Hắn còn tưởng là đang  dối! Không ngờ  là thật, một  tang thi   phơi nắng đến chết.