MAY MẮN ĐƯỢC GẶP NGƯỜI - 6

Cập nhật lúc: 2025-08-14 11:21:27
Lượt xem: 6,247

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng giận, chỉ rót , đẩy đến mặt , khẽ:

 

“Giờ vợ, tính khí cũng nên bớt . Ta thì quen , nhưng đừng dọa .”

 

Ta suýt nghẹn, vội xua tay:

 

“Không , công tử , là nhất từng gặp!”

 

Nàng khẽ che miệng , mắt long lanh như nước xuân:

 

“Muội chớ sợ, tỷ đây, chẳng dám bắt nạt. Hắn chỉ thôi, ngoài lạnh trong nóng, miệng độc, ai gần.”

 

Ta liếc .

 

Quả thực, khi im , trông cũng lạnh lùng.

 

kẻ . Nếu là kẻ , sớm báo quan bắt , mỗi bữa cho ba cái giò heo, còn dẫn ngoài mở mắt.

 

Công tử rõ ràng là .

 

Ta đặt bánh xuống, nghiêm túc với tỷ tỷ:

 

“Tỷ tỷ , đừng công tử . Ngài là công tử, nữ tử thanh lâu, cần tiếp khách, gặp ai cũng . Không vui thì cần chứ!”

 

Nụ của hoa khôi khẽ nhạt, như sương mỏng gió cuốn tan, chỉ lặng lá vàng ngoài cửa.

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Ngược , Cố Thời An thì mắt khẽ lay động, khóe miệng cong lên.

 

Ta chợt nhận lỡ lời — đem nữ tử thanh lâu so sánh.

 

Nếu nơi nương tựa, để sinh tồn, nào cô nương nhà lành nào nghề .

 

Ta hiểu rõ cái cảm giác khinh miệt .

 

Trong lòng hoảng lên, định xin , Cố Thời An kéo dậy.

 

“Hoa Liên, cô đúng.”

 

Hoa khôi ngẩng đầu, trong mắt lóe lên tia hy vọng, chăm chú .

 

“Ta thành , quả thật nên chú ý. Ta c.h.ử.i thì thôi, nhưng thể để thê tử chê .”

 

Nàng vội vàng giải thích, tay bấu mép bàn trắng bệch:

 

“Thời An, …”

 

Hắn cắt ngang, giọng xa cách, lạnh hẳn:

 

“Cố gia gửi cho các ngươi một ngàn lượng bạc, tạm thời sẽ ai phiền. Không việc gì, dạo sẽ đến.”

 

11

 

Ra đến phố, ngoảnh đầu lên lầu hai.

 

Hoa khôi tỷ tỷ vẫn thất thần tựa bên song cửa, ánh mắt dõi theo bóng lưng Cố Thời An, tay mân mê chiếc khăn, xoắn tới xoắn lui.

Cố Thời An từng đầu .

 

Ta nhịn nổi, hỏi :

 

“Ngài với hoa khôi tỷ tỷ cãi ư? Là vì lời ?”

 

Cố Thời An cợt nhả:

 

“Ngươi ngốc thật giả vờ ngốc? Nhìn nàng đang cố ý ly gián chúng ?”

 

“Ta vốn tưởng nàng sẽ chẳng đổi , nhưng nghĩ kỹ thì… lớn lên, tâm tư cũng nhiều hơn, ai thuần thiện như xưa.”

 

Ta hiểu hàm ý trong lời , chỉ thấy giây phút , Cố Thời An thoáng mang chút cô tịch.

 

Thật , và hoa khôi hề như ngoài vẫn tưởng.

Hắn đến Hoa lâu, cũng chẳng để tìm thú vui.

 

chắc rằng, hoa khôi tỷ tỷ từng là mực coi trọng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/may-man-duoc-gap-nguoi/6.html.]

 

“Công tử, đừng buồn. Dù khác đổi , chỉ cần còn ở bên một ngày, ắt sẽ bảo hộ ngài một ngày!”

 

Cố Thời An phong lưu phe phẩy quạt, tiện tay vươn lấy một đóa hoa sạp, cài lên mái tóc , như gặp của lạ, vòng quanh mà ngắm.

 

“Hồ Đại Lực, ngươi từng cài hoa bao giờ ?”

 

Ta sờ lên đóa hoa, e thẹn gật đầu:

 

“Làm gì chuyện thổ phỉ cài hoa? Thế còn cướp tiền thế nào ?”

 

Hắn dùng quạt khẽ chọc trán :

 

“Bớt mở miệng là thổ phỉ, ngậm cũng là thổ phỉ . Giờ ngươi là của , đường đường chính chính là thiếu phu nhân của Cố gia. Từ hôm nay, coi ngươi như con gái mà nuôi, để ngươi phụ cưng chiều ái nữ là thế nào.”

 

12

 

Cố Thời An .

 

Hắn thật sự coi như con gái mà nuôi.

 

Bữa nào cũng cơm ngon canh ngọt, kể còn tìm thợ thêu đến may cho xiêm y lộng lẫy.

 

Ta vốn từng thấy qua mấy thứ xa hoa, chỉ nhớ trong lâu các cô nương mặc xiêm y kiều diễm vô cùng, bèn hỏi Cố Thời An:

“Có thể cho may hai bộ y phục giống các tỷ tỷ trong lâu ?”

 

Cố Thời An liền gõ mạnh đầu một cái:

“Lấy cái đó gì? Hồ Đại Lực, ngươi thể để ý phận của một chút ? Ngươi là thiếu phu nhân Cố gia, cô nương của Hoa lâu!”

 

Từ đó, một thời gian dài, Cố Thời An gần như chẳng bước khỏi cửa phủ, chuyên tâm dưỡng nuôi “tiểu khuê nữ” của .

 

Hắn ngoài, chẳng ai đến đòi nợ, Cố gia bỗng dưng hòa thuận hẳn.

 

Đến cả lão tổ tông cũng khen là “tiểu phúc tinh”.

 

Chớp mắt một năm trôi qua, từ một con khỉ gầy trơ xương, Cố Thời An nuôi thành một cô nương trắng trẻo nõn nà.

 

Nhìn bóng trong gương, tin nổi, đưa tay sờ sờ mặt:

“Mềm mịn thế … thật sự là ?”

 

Cố Thời An vuốt đầu , nhướng mày:

“Ngươi từng câu ? Nữ nhân như hoa, rơi tay kẻ chăm hoa mới .”

 

“Chăm hoa…”

 

Bất giác, nghĩ tới tỷ tỷ.

 

Cùng là con gái trong nhà, ai cũng tỷ tỷ xinh động lòng , y hệt tiểu thư nhà khuê các.

 

Còn thì đen gầy, cử chỉ thô lỗ. Trước nay, vẫn tưởng là vì nhà nghèo.

 

Đến hôm nay mới chợt hiểu — thì là vì cha từng coi như một đóa hoa.

 

13

 

Ta ngờ tỷ tỷ đột nhiên xuất hiện cổng phủ Cố gia.

 

Người hầu bẩm báo rằng “vị hôn thê” của Cố Thời An tìm đến, và Cố Thời An đều sững .

 

“Công tử còn vị hôn thê chỗ khác ?”

 

Cố Thời An vặn mạnh má một cái:

“Gia , ngươi chắc ?”

 

“Vậy chắc là kẻ lừa đảo, mau xem thử! Kẻo nó lừa mất bạc.”

 

Rồi thấy tỷ tỷ — hơn một năm gặp.

 

Tỷ gầy nhiều, còn trắng trẻo như , sắc mặt vàng, nhưng vẫn .

 

Vừa thấy , tỷ òa lao ôm:

“Đại Lực, là ? Đại Lực, tỷ cuối cùng cũng về … Đại Lực…”

 

Loading...