Nhiều năm …
 
Chung phủ âm thầm điều tra  bát tự và  phận thật của nàng.
 
Phụ   giận dữ, mẫu   phẫn nộ.
 
Họ quyết định bán nàng cho một lão quyền quý  , dứt bỏ củ khoai bỏng tay .
 
Hắn  đồng ý.
 
Hắn cố tình nhảy xuống nước giữa mùa đông giá rét, hành hạ  đến hấp hối.
 
Phụ mẫu  mềm lòng,  liền ngày ngày dội nước lạnh lên , tự chuốc bệnh suốt cả mùa đông.
 
Cuối cùng, phụ   nhượng bộ.
 
Điều kiện là:   cưới một tiểu thư danh môn, còn Lưu Vân chỉ  thể  .
 
3
 
Hắn  che chở nàng bằng  giá.
 
Học hành? Tập ?
 
Không .
 
Đã   khen nàng thông minh xuất chúng, bút pháp  phong vị của phụ  nàng năm xưa.
 
Ra ngoài? Giao tiếp? 
 
Càng .
 
Chỉ cần sơ ý, liền  kẻ thèm khát nhan sắc nàng, thậm chí còn dám nhòm ngó cả .
 
 điều khiến  nghẹn nhất là, nàng chẳng hề  ơn.
O Mai Dao muoi
Ánh mắt nàng    chẳng còn lấp lánh như xưa, chỉ còn  sự trống rỗng, hờ hững.
 
Khoảnh khắc ,  đột nhiên cảm thấy một nỗi hoang đường khó gọi tên, như thể giữa họ  một con hào vô hình  thể vượt qua.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/may-troi-ve-chan-troi/ngoai-truyen-2.html.]
Rõ ràng… họ chỉ cách  vài bước chân thôi mà.
 
Mãi  ,  mới hiểu: hóa   buổi họa hội Khúc Thủy , nàng  đem lòng yêu  khác.
 
Người đó chính là Tiêu Ly Cẩn, kẻ  trở thành vầng sáng mong manh giữa màn đêm vô tận trong nàng, là  ấm cuối cùng nàng níu giữ giữa nhân gian lạnh giá.
 
4
 
Nghĩ  thật nực .
 
Hắn chẳng ngờ bản    ghen… với một con vật.
 
Không chỉ là ghen, trong tim  như  một con thú hoang đang gào thét.
 
Từng cái ôm, từng cái hôn, từng cử chỉ ân cần nàng dành cho con mèo … đều khiến  ghen đến phát điên.
 
Hắn từng cảnh cáo nàng, từng mắng chửi, từng trừng phạt.
 
Thời gian trôi qua,  nghĩ,  nàng cũng sẽ  điều mà cúi đầu.
 
 tiếc … nàng chỉ ứng phó cho  lệ,  bao giờ thật sự  đổi lòng .
 
Con  thật kỳ lạ.
 
Càng sắp mất thứ gì,  càng dùng những cách điên cuồng để níu giữ.
 
Và càng dùng cách điên cuồng,  càng nhanh chóng mất nó.
 
Thậm chí,  từng âm thầm mong rằng, nếu nàng  ăn khổ trong lao, chịu chút thương tích, gãy tay gãy chân… cũng  .
 
Bởi khi một  yêu ai đó đến mức  còn    gì nữa, họ thà thấy    chặt đứt đôi cánh,
 
Còn hơn là để nàng tung bay, mãi mãi rời xa tầm tay.
 
Chỉ cần nàng   nữa…
 
Dù nàng tàn phế,  cũng nguyện ở bên chăm sóc cả đời.
 
- Hoàn văn -