Me And Thee - Cảnh báo đặc biệt #3

Cập nhật lúc: 2025-10-28 06:14:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một nhà hàng kiêm quán bar sang trọng tầng thượng giữa trung tâm thành phố – đó là nơi Plub chọn để đưa họ đến. Cô gái trẻ nở một nụ tươi rạng rỡ, rằng đây là địa điểm yêu thích của cô. Điểm trừ duy nhất là: giá cả ở đây cao đến mức khiến “viêm túi”.

mà, một nơi bán thịt bò A5 hẳn hoi, thì mà rẻ , đúng ?

“Em đến đây bao giờ ? Sao chỗ ?” Peach khoanh tay, nhíu mày đầy vẻ vui. Thông thường, mỗi khi uống, Plub đều gọi cùng. Dù là quy tắc gì, nhưng việc cô khiến Peach bực lo.

“Em với nhóm việc mà.” Plub đáp một cách vô tội, đôi mắt nai long lanh liếc sang , vòng tay ôm lấy cánh tay Peach, dụi nhẹ má như để nịnh nọt. “Hôm đó là tiệc chia tay khi thành dự án với công ty của Shohei. Toàn là bên công ty khác, em chẳng quen ai, chỉ như khúc gỗ, uống giọt rượu nào, đến về luôn. Nên em gọi . mà em thích nơi lắm, nên mới rủ đến đó!”

Peach thở dài một , khoát tay hiệu cho cô trong. Đi sát cạnh Plub là Touch – đàn ông cao lớn, điển trai đến mức khiến khó chịu, khuôn mặt mang theo nụ tự mãn như thách thức cả thế giới.

“Em thích chỗ ?” Touch nghiêng đầu hỏi, giọng pha chút tò mò.

“Ừ, em thích lắm. Đồ ăn ngon, gian dễ chịu, nhạc cũng nữa. Em thích những nơi chật chội, đông đúc, nhưng chỗ thì hảo.”

“Thích đến thế cơ ?” Touch nhỏ, giọng mang theo chút trêu chọc. “Nếu nơi là của em thì mấy nhỉ? Em thể ăn miễn phí, tới lúc nào cũng . Thậm chí, nếu thích ở chơi giờ đóng cửa, vẫn phòng riêng sẵn sàng phục vụ hai mươi tư bảy.”

Plub ngả , đôi mắt ánh lên vẻ nghi ngờ đầy giả vờ, khóe môi cong lên thành một nụ tinh nghịch.

“Ý ? Định bán cho em ? Em đủ tiền trả góp nhé.”

“Ai gì đến tiền?” Touch bật , lắc đầu. Nụ của càng thêm tươi. “Chỉ cần em hẹn hò với ông chủ thôi. Thế chẳng là em ‘sở hữu’ nó ? Muốn đến lúc nào cũng , ăn gì cũng , ở bao lâu cũng chẳng — tất cả đều là của em.”

Plub sững vài giây, chớp mắt liên tục như thể não đang cố xử lý thông tin. Rồi cô há hốc miệng, chỉ thẳng , ngạc nhiên hỏi: “Khoan ! Anh là chủ ở đây thật hả?”

“Phải.” Touch mỉm , nụ sáng rỡ đến mức ánh mắt lấp lánh tinh nghịch.

“Anh lập nên nơi khi lập công ty mẫu đấy. Vui quá, vì em thích nó đến .” Anh cúi đầu, giọng đùa cợt. “Chỉ cần đồng ý hẹn hò với thôi, chỗ coi như của em .”

“Nghe giống hối lộ hơn đấy.” Plub bật khẽ, giọng cô mềm mại nhưng đầy ý trêu. Touch đáp bằng một nụ tinh quái, đôi mắt rực lên ánh vui đùa.

“Anh gọi đó là ưu đãi đặc biệt thì đúng hơn,” Touch đáp, ưỡn n.g.ự.c tự hào như thể câu ho nhất thế giới. “Chỉ cần hẹn hò với , đảm bảo em sẽ nhận nhiều hơn cả ‘giá trị tiền bạc’.”

nghĩ chúng nên trong thôi.”

Peach ngắt lời bằng một tiếng thở dài mệt mỏi, hai tay khoanh , ánh mắt lộ rõ vẻ chán nản khi chứng kiến màn đối thoại ngọt ngào đến phát ngấy mặt. Dù trong thâm tâm, cũng tạm chấp nhận Touch như một em rể tương lai, nhưng việc thì thầm những lời tình tứ với em gái vẫn khiến nổi cả da gà.

“Xin nhé, rể tương lai.” Touch vui vẻ đáp , giọng lơ đãng mà vẫn trơn tru. Rồi sang Thee, đang cùng “Và cả xin cả bạn đời của rể tương lai nữa.”

Khóe môi Thee khẽ cong lên, nụ pha chút thỏa mãn. Không gì, đặt tay lên vai Peach, nhẹ nhàng đẩy theo hai . Nếu gọi rể tương lai, thì cũng tạm chấp nhận vai vế .

Touch dẫn cả nhóm lên tầng lửng — khu vực dành riêng cho khách VIP. Bầu khí nơi đây mang đậm vẻ xa hoa và quyền lực. Những mặt đều thuộc tầng lớp mà tài sản của họ thể đong đếm bằng con cụ thể. Khu vực mở bảy bộ ghế sofa bố trí cách đủ để giữ sự riêng tư. Ở góc phòng là quầy bar nhỏ, nơi các bartender pha chế đồ uống cho giới thượng lưu.

Ngay khi bốn đặt chân lên tầng lửng, gian như ngưng đọng . Trong thoáng chốc, thứ duy nhất vang lên là tiếng gió đêm nhẹ lướt qua ngoài ban công.

Gần như ánh trong phòng đều hướng về nhóm họ, dù phần lớn chỉ dám liếc trộm từ khóe mắt. Cũng thôi — ai chẳng tò mò khi thấy thành viên của gia tộc Arseny khét tiếng xuất hiện cùng với thừa kế của một gia tộc yakuza lớn, còn là ông chủ của chính nơi ? Hai thế lực từng xem là đối thủ mà nay sóng vai bên — ai mà chẳng kinh ngạc?

Thee khẽ liếc sang bên cạnh. Anh nhận Peach đang cau mày, dáng vẻ chút căng thẳng và lúng túng. Không lời nào, Thee chỉ ngẩng đầu, đảo mắt một vòng khắp căn phòng bằng ánh lạnh lẽo, đủ khiến đám hiếu kỳ lập tức cúi đầu, vờ như chẳng thấy gì và lặng lẽ về chỗ của .

Touch vẫn giữ nguyên nụ nhàn nhạt môi — kiểu đủ khiến khác thấy rờn rợn sống lưng.

Còn Peach và Plub dường như chẳng mảy may nhận bầu khí nặng nề thoáng qua. Khi những ánh mắt tò mò biến mất, Peach mới thở phào nhẹ nhõm, đôi vai thả lỏng, ánh hướng khung cảnh xung quanh.

Touch dẫn họ đến một góc nhỏ riêng tư gần ban công, nơi bộ sofa mềm mại chuẩn sẵn. Từ đây, cảnh thành phố hiện như tấm t.h.ả.m ánh sáng khổng lồ, lung linh như biển giữa bầu trời đêm. Ở tầng , tiếng nhạc sống dìu dặt vang lên, đủ để tạo khí mà lấn át tiếng chuyện.

Peach lặng lẽ quan sát cặp đôi đối diện. Giọng họ nhỏ nhẹ, cô gái tựa đầu lên vai đàn ông một cách tự nhiên. Cánh tay đặt dọc theo lưng ghế, chạm hẳn cô, nhưng vẫn đủ gần để toát lên cảm giác che chở. Đó là kiểu mật phô trương, nhưng khiến cảm nhận họ thuộc về một cách tự nhiên đến lạ.

Ánh mắt Peach dừng nơi nụ rạng rỡ của em gái, tiếng trong trẻo của Plub vang lên khẽ khàng giữa gian sang trọng. Trong khoảnh khắc , đôi mắt dịu .

“Anh thấy cũng tệ đến thế.” Thee khẽ vòng tay qua vai Peach, kéo gần. Giọng trầm và ấm, thì thầm ngay bên tai, như thể suy nghĩ của . “Theo những gì , xuất của cũng khá tương xứng. Tham vọng, thông minh – một gương mặt sáng giá đáng để để mắt đến.”

“Chỉ là… em vẫn lo thôi.” Peach thú nhận, nhưng khóe môi khẽ cong lên, nửa nửa bất lực.

Chỉ cần Plub còn thể thoải mái như thế , sẽ ngăn cản cô.

“Không .” Thee bằng giọng trấn an, vững vàng mà dịu dàng. Ngón tay vẽ những vòng tròn nhỏ nơi bờ vai , như gửi lời cam kết. “Chúng sẽ cùng chăm sóc cho con bé. Em đơn độc .”

Peach mỉm , tựa đầu vai Thee, cảm nhận sự căng thẳng dần tan biến khỏi cơ thể. Một tiếng nhẹ thoát khi nhớ cuộc trò chuyện cũ với ông trùm mafia — từng rằng dạy con trai đừng học mấy từ ngữ trong phim truyền hình dài tập.

Không lâu , đồ ăn mang lên — phần lớn là các món nhẹ và khai vị, vì họ đều dùng bữa đó. Tuy nhiên, từng món ăn đều toát lên vẻ tinh tế và xa hoa, gì là “bình dân” cả.

Đôi mắt Plub sáng lấp lánh khi cô lướt qua danh sách cocktail đầy màu sắc. Rồi từ từ, cô ngẩng lên trai đang đối diện.

Peach giả vờ để ý, nhưng khi Plub lon ton gần, ôm chặt lấy cánh tay và dụi đầu vai, chỉ thở dài chịu thua.

“Chỉ một ly thôi đấy,” nhượng bộ.

mai là ngày nghỉ mà!” Cô năn nỉ, giọng ngọt ngào như rót mật. Đôi tay mảnh khảnh siết nhẹ cánh tay , đôi mắt mở to long lanh. “Ba ly thôi, em hứa sẽ chọn loại ít cồn nhất! Thề danh dự luôn!”

“Rồi ngày mai kêu đau đầu cho xem.” Peach lắc đầu, giọng nửa bực nửa thương, nhưng cuối cùng vẫn chịu thua. Cậu liếc sang Touch, đang mỉm theo dõi cảnh tượng với ánh mắt thích thú. “ giao cho kiểm duyệt . Cô chỉ ba ly, đúng theo thỏa thuận.”

Cô gái trẻ gật đầu lia lịa chạy về phía bạn trai, cầm thực đơn trong tay. Peach vẫn yên, nhâm nhi ly soda, nhưng tai thì dỏng lên . Khi thấy Touch dứt khoát từ chối loại cocktail nồng độ cồn cao, thở phào nhẹ nhõm.

Không khí dần trở nên thoải mái hơn. Cả nhóm ăn trò chuyện. Người thừa kế mafia và thiếu gia yakuza say sưa trao đổi về kinh doanh. Dù danh nghĩa là đối thủ, giữa họ hề hiềm khích — chỉ sự tôn trọng lẫn , khiến cuộc trò chuyện trở nên thú vị sâu sắc.

“Anh Peach, chụp ảnh nào!” Plub bỗng kéo tay , giọng háo hức. Cô phát chán với mấy câu chuyện nghiêm túc của đám lớn . “Không khí ở đây quá, em đăng lên story mới !”

Peach bật , dậy, khẽ chạm tay lên mu bàn tay Thee để hiệu xin phép. Thee nhướng mày, gật nhẹ, cho phép hai em rời bàn.

Họ gần ban công, chụp gần chục tấm hình khi Plub hài lòng. Rồi cô kéo xuống tầng . Tiếng nhạc ở đó vang vọng mạnh mẽ hơn, từng nhịp trống dội gian khiến Peach nhíu mày. Dù các bàn sắp xếp khá thưa, khí vẫn đông đủ và nhộn nhịp, khiến việc len qua đám đông chẳng hề dễ dàng.

Cuối cùng hai em cũng dừng ở một góc nhỏ xinh xắn tán cây lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/me-and-thee/canh-bao-dac-biet-3.html.]

Từ những cành cây buông xuống là một chiếc xích đu mây đan tinh tế, phía giăng kín những chuỗi đèn nhỏ li ti, lấp lánh như len giữa tán lá. Plub mỉm thích thú, nhảy ngay lên ghế, bật khanh khách khi xích đu khẽ đong đưa. Peach chỉ bật , rút điện thoại chụp hình — một hành động quen thuộc đến mức gần như trở thành phản xạ tự nhiên.

“Xin chào, . Rảnh chuyện chút chứ?”

Một giọng nam trầm lạ vang lên từ phía khiến Peach lập tức hạ máy xuống, cơ thể xoay theo bản năng. Trước mặt là một đàn ông trẻ, cao lắm, da trắng, tóc nâu chải ngược để lộ vầng trán sắc nét. Một làn rượu nhè nhẹ phả , đủ để Peach nhận say đến mức mất kiểm soát, nhưng cũng say đủ để gây chuyện.

“Chúng quen ?” Peach hỏi, giọng điềm tĩnh nhưng cảnh giác, đồng thời bước khẽ một bước , khéo léo đẩy em gái lưng. Bầu khí quanh họ bỗng trở nên căng thẳng.

“Chưa, nhưng quen.” Người đàn ông mỉm , nụ khéo léo nhưng ánh mắt lờ đờ vì men rượu dán chặt Plub. Hắn tiến thêm vài bước, rút ngắn cách. “ là Porsche Tanisorn. Còn cô gái xinh phía , phiền giới thiệu giúp chứ?”

Peach khẽ nhíu mày. Tanisorn — cái tên quen đến lạ. Hình như là con trai của một gia đình nổi tiếng trong ngành nhập khẩu xe sang, một cái tên lớn mà từng qua trong những buổi chụp quảng cáo xe đây.

một như thế thì tìm Plub để gì?

Không chậm trễ, Peach kín đáo bấm nhanh một nút điện thoại, kích hoạt cuộc gọi, đút máy túi. Cậu nở một nụ nhẹ, giọng vẫn bình thản, song ẩn giấu sự cảnh giác rõ rệt.

“Rất hân hạnh gặp thiếu gia nhà Tanisorn. hiểu nhầm và em gái chỉ là bình thường thôi, chẳng gì đáng để bận tâm .”

“Vậy ?” Porsche khẩy, cố tỏ vẻ thờ ơ, nhưng bước chân vẫn tiếp tục tiến lên. “Lạ nhỉ. Hai từ tầng lửng xuống, đúng ? Khu đó là dành cho khách VIP đấy. Làm mà các ?”

“Có mời.” Peach đáp gọn, giọng đổi, ánh mắt nhanh chóng liếc quanh tìm lối thoát. Trong đầu lúc chỉ một điều — bảo vệ Plub.

“À, hiểu ,” Porsche nhạt, ánh mắt chợt lóe lên vẻ khinh khỉnh. “Thì là… gái làng chơi.”

Câu như một nhát d.a.o c.h.é.m khí. Đầu Peach giật mạnh về phía , nụ môi lập tức tan biến. Sắc mặt sầm xuống, căng lên, thở trở nên nặng nề.

Bầu khí đột ngột đặc quánh , chỉ còn tiếng gió đêm lướt qua khẽ lay động nhánh đèn lấp lánh cao.

“Cẩn thận lời khi nhắc đến em gái ,” Peach cảnh cáo, giọng thấp mà sắc, lạnh đến mức dường như đóng băng khí xung quanh. Porsche khựng một nhịp, rõ ràng bất ngờ sự đổi đột ngột của Peach. bất ngờ nhanh chóng chuyển thành khó chịu, và sắc mặt nhăn nhó.

“Sao cơ? gì sai ?” Porsche gắt lên, giọng cố giấu nỗi lo lắng đang len lỏi. “Chắc hẳn một VIP thuê cô, đúng ? Thế nên mới lọt khu đó. Nói xem, nếu rảnh, nhận việc với ? sẽ trả hậu hĩnh, đảm bảo tuyệt lắm.”

Đôi tay Peach run lên, chứa đầy cơn giận khó kìm nén, hàm siết chặt đến mức gò má căng cứng. Cậu quyết định tranh cãi, vội nắm tay Plub định rút . Porsche lao tới, cánh tay chộp vai Peach, xoay bằng một cú giật mạnh. Cơn đau sắc nhọn chạy dọc cơ thể Peach, khiến choáng váng, lạnh cả , sắc mặt nhợt .

Trước khi Peach kịp phản ứng, bàn tay Porsche bất ngờ biến mất. Trong khoảnh khắc, thấy bay lộn , từ một kẻ đang nhạo bỗng chốc trở nên bất động — và Peach thậm chí kịp hiểu chuyện gì xảy .

Chưa kịp hồn, Peach kéo một vòng ôm quen thuộc, chắc chắn, che kín thứ xung quanh — tiếng ồn, qua , nỗi sợ còn vương vấn đó.

Mùi nước hoa nhẹ và mùi bọt cạo râu quen thuộc bao trùm, cùng với ấm định từ vòng tay Thee. Cơ thể Peach dần thư giãn, dù đôi tay vẫn còn run rẩy.

“Anh Peach, đau chỗ nào ?” Plub hỏi, giọng tràn đầy lo lắng, cố giữ bình tĩnh. nỗ lực của cô đều vòng tay vững chãi của Thee chặn . Ông trùm mafia ôm chặt đến nỗi hầu như còn chỗ cho ai khác.

“Cậu xử lý . Đây là sân nhà mà.” Thee , giọng trầm và lạnh như băng, đầy uy lực. Peach rõ mặt , nhưng khí thế tỏa đủ để hiểu rằng đang tức giận, giận hơn bất cứ lúc nào Peach từng thấy.

“Đừng lo, sẽ lo hết. Xin chăm sóc Peach nhé, ngài Thee.” Touch lên tiếng, giọng lạnh lùng, khiến một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng Peach. Dù vẫn dựa n.g.ự.c Thee, Peach cảm nhận những cái vỗ nhẹ, vững chãi của bàn tay lưng . Thee đưa vài mệnh lệnh sắc bén khác, giọng dứt khoát đến mức Peach kịp, những cánh tay mạnh mẽ từ từ dẫn Peach khỏi cảnh tượng nguy hiểm một cách cẩn trọng.

Khi Peach lấy bình tĩnh, Thee đặt nhẹ nhàng lên một chiếc sofa. Có vẻ như Thee đưa Peach đến một phòng khách riêng của câu lạc bộ. Người đàn ông to lớn lùi một bước, quỳ xuống mặt , đôi tay mạnh mẽ ôm lấy đôi tay run rẩy của Peach, xoa nhẹ như xua tất cả cơn lo lắng còn sót .

“Không ,” Thee thì thầm, giọng trầm, mềm mại và an ủi, băng giá lúc nãy biến mất. “Chẳng còn gì lo nữa. Anh ở đây, Peach.”

Peach im lặng, ánh mắt dán chặt khuôn mặt Thee. Người đàn ông quỳ , cẩn trọng xoa bóp tay theo nhịp điệu nhẹ nhàng, đồng thời thì thầm những lời trấn an.

Thực , chính vòng tay Thee dịu nhịp tim Peach. Nỗi sợ vốn dĩ tràn ngập chỉ vài phút dường như tan biến trong ấm đó. Cậu như tìm bến bờ an giữa cơn bão.

Thee một sức hút khó cưỡng, bao la, áp đảo và thể thoát khỏi.

“Cảm ơn . Giờ em cảm thấy hơn .” Peach khẽ, khóe môi khẽ cong thành nụ nhẹ nhàng, ngọt ngào. Cậu khẽ kéo tay Thee, hiệu bên cạnh. Khi Thee tuân lời, Peach tựa đầu lên vai vững chãi của , thư giãn khi vòng tay Thee ôm thật chặt.

“Plub chắc với ,” Peach đoán, giọng dịu dàng nhưng pha chút trêu chọc. Thee khựng , giận . Nhận thấy sự đổi nhỏ trong thái độ Thee, Peach khẽ vỗ nhẹ lưng bàn tay , gửi sự an ủi âm thầm khi tiếp. “Em giận . Em luôn … vấn đề. Chỉ là từng . Em nghĩ chúng nghiêm trọng đến mức ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày, nhưng chắc Plub nhận .”

“Con bé với vì lo cho em,” Thee khẽ giải thích, giọng trầm thấp vẫn đượm nét quan tâm. “Anh từng tổn thương em, và con bé cảnh báo cẩn thận hơn. Con bé đúng. Anh sẽ bao giờ điều gì khiến em đau lòng thêm nào nữa.”

Khóe môi Peach khẽ cong lên, nụ dịu dàng lan gương mặt. Nghe những lời , má bất giác nóng lên, nhưng chẳng định thừa nhận điều đó. Cậu ngả đầu tựa lồng n.g.ự.c vững chãi của Thee, tận hưởng cảm giác bình yên bao trùm, cần thêm lời nào nữa. Peach sợ rằng chính quá nghiện ấm .

“Chồng mới của bà … giống như một con quỷ dữ,” khẽ, ánh mắt mơ hồ như lạc ký ức xa xăm, một ký ức sâu thẳm mà giấu kín bao năm. “Trong mắt một đứa trẻ nhỏ, đàn ông đó thật khổng lồ — như một gã khổng lồ, với những bàn tay luôn giáng xuống, đôi chân luôn tung cú đá — thứ đều khủng khiếp. Mỗi cú đ.á.n.h như khiến em thể thở nổi.”

Peach cảm nhận cơ thể phía khẽ căng , nhưng chỉ mỉm , nhẹ nhàng tiếp như thể chẳng gì.

“Mỗi khi đối mặt với những khoảnh khắc tương tự, em thấy đối diện bỗng trở nên to lớn đến mức đáng sợ, còn thì bé — như đứa trẻ ngày xưa, con quái vật khổng lồ hành hạ, thể phản kháng. Dù cố đến mấy, em cũng chẳng thể chống . Nó đau đến mức… như thể sắp nghẹt thở nữa.”

“Anh xin .” Thee khẽ thì thầm, ôm chặt lấy . Cằm tựa nhẹ lên mái đầu Peach, khẽ lắc theo nhịp như để dỗ dành. Peach cọ mũi cổ , hít lấy mùi hương quen thuộc khiến dần thư giãn.

“Anh xin vì điều gì, Kian? Anh gì sai .” Peach ngẩng lên , giọng nhỏ nhẹ mà ấm áp. Nụ môi lan tỏa, đôi mắt cong lên, như xoa dịu nỗi lo trong ánh Thee.

“Anh khiến em nhớ những ký ức đau đớn ,” Thee thở khẽ khàn, giọng chứa đựng niềm hối tiếc sâu sắc. “Anh ước gì gặp em sớm hơn.”

“Nếu gặp một thời điểm nơi chốn khác, lẽ chúng chẳng thể trở thành yêu,” Peach mỉm , giọng dịu dàng mà kiên định. “ giờ thì .”

“Ổn . Em mạnh mẽ lắm. Em thoát khỏi quá khứ .” Thee gật đầu, tay khẽ luồn tóc , vuốt nhẹ. Peach khẽ lắc đầu, nụ vẫn nở.

“Peach thoát là nhờ . Em sẽ bao giờ tổn thương em. Con quái vật đáng sợ đó sẽ bao giờ , chừng nào em còn ở bên .”

Ông trùm sâu đôi mắt trong trẻo của Peach. Bàn tay lớn của nhẹ nhàng nâng lấy má , ánh sắc bén thường ngày bỗng tan biến, chỉ còn sự dịu dàng hiếm thấy—một nét mềm mại mà chỉ riêng Peach mới thấy.

“Anh thề sẽ bảo vệ em, dù chuyện gì xảy ,” Thee khẽ , cúi xuống. Môi chạm nhẹ môi , dịu dàng và ngọt ngào như giọt sương sớm.

Peach đáp nụ hôn một cách tự nhiên, nơi lồng n.g.ự.c tràn đầy ấm áp. Cậu cảm nhận rõ tình yêu ẩn trong từng cử động, từng thở của .

Có lẽ đây là một câu chuyện cổ tích, nơi hạnh phúc kéo dài mãi mãi.

chí ít, nếu con quái vật đáng sợ , thì — Peach sẽ còn đối mặt một nữa.

Loading...