Thịt ninh kỹ, mềm tơi, chỉ cần rắc thêm chút tiêu xay là thành món ăn ngon miệng khiến cả hai thỏa mãn.
"Nước xương hầm béo lắm, mai cứ giữ để nấu mì gói ăn nhé." Phong Ánh Nguyệt dặn Đường Văn Sinh khi cô đang đ.á.n.h răng ở bồn rửa mặt chung.
Đường Văn Sinh gật đầu.
Rửa mặt xong xuôi, Phong Ánh Nguyệt lên tầng ba giải quyết việc riêng, Đường Văn Sinh liền cầm đèn dầu theo.
như thường lệ, đến chiếu nghỉ tầng ba, Đường Văn Sinh liền đưa chiếc đèn dầu cho Phong Ánh Nguyệt, còn thì tự xuống khu vệ sinh tầng một.
Khi họ về đến nhà, cửa nhà bên cạnh vẫn mở.
"Anh Triệu chỉ xin nghỉ phép một ngày thôi ?"
"Ừ. Nếu tối nay thấy về, sáng mai sẽ xin phép cho nghỉ bù thêm một ngày nữa."
Đường Văn Sinh .
"Thôi đành ."
Vì bữa tối ăn no nê nên vì sách trong nhà như khi, Phong Ánh Nguyệt đưa sách cho Đường Văn Sinh rủ ngoài tản bộ quanh hành lang, cho .
Đường Văn Sinh tập trung sách, thấy Phong Ánh Nguyệt học bài chăm chỉ như đáng khen.
Sáng hôm , Triệu Thiên khoác lên bộ đồ mới, trở về ngay lúc Đường Văn Sinh đang nấu mì. Thấy về, Đường Văn Sinh liền chia ngay cho một phần. Triệu Thiên ăn bát mì nóng hổi, trong lòng khỏi xúc động.
Trước khi rời , với Phong Ánh Nguyệt: "Nếu hôm nay Niếp Niếp và con bé về, nhờ em với cô hãy đợi về nhé."
"Vâng."
Phong Ánh Nguyệt gật đầu.
"Anh đây." Đường Văn Sinh khẽ lúc lướt qua cô.
"Anh cẩn thận, tranh thủ về sớm nha."
Phong Ánh Nguyệt thuận miệng .
Đường Văn Sinh cong môi, nhẹ nhàng rời .
Phạm Khắc Hiếu
Triệu Thiên càng thêm chua xót khi chứng kiến cảnh , khỏi nhà ngang liền kể lể với Đường Văn Sinh.
"Cậu lúc đưa về quê, họ hàng bên khó thế nào , ai cũng mắng là thằng bất hiếu! thực sự hiểu gì thì mới lòng họ nữa."
Đường Văn Sinh im lặng lắng .
"Ý là, mỗi tháng họ chu cấp hai mươi đồng tiền mặt và mười cân lương thực đúng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/me-ke-ac-doc-nghich-tap-tra-thu-nam-chinh/chuong-61.html.]
"Ừ."
Triệu Thiên gật đầu.
"Cậu xem, lương mỗi tháng bao nhiêu? Giờ cứ tháng nào cũng gửi về cho họ hai mươi đồng, vợ chồng và Niếp Niếp sống bằng gì đây? Chắc chắn sẽ thể ấm no !"
So với tiền lương của Đường Văn Sinh là bốn mươi lăm đồng một tháng thì của Triệu Thiên còn thấp hơn.
Đường Văn Sinh nhớ tới lời của Phong Ánh Nguyệt tối qua trong lúc cả hai đang ăn cơm, lập tức với Triệu Thiên.
"Các trưởng bối là những lớn, uy tín... Để suy nghĩ thêm ."
Triệu Thiên gãi đầu suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng vẫn cảm thấy chuyện .
Đường Văn Sinh thấy vẫn còn lưỡng lự thì : "Hay là cứ nhờ tổ trưởng tổ sản xuất của chứng cho cả hai bên xem ?"
"Ý !"
Triệu Thiên vỗ tay, hai mắt sáng ngời gật đầu.
Thấy rảnh rỗi việc gì , Phong Ánh Nguyệt liền mang chiếc ghế khu đất trống chuyện phiếm cùng thím Điền và chị Trương.
Khu đất trống rộng rãi, đông đúc, mấy đứa con nít cũng thường xuyên lui tới nên ở đây vô cùng náo nhiệt.
"Mà , mấy ngày nay thấy bóng dáng thím Lý nhỉ, chẳng lẽ bà về quê ?"
Một khác tò mò hỏi.
"Làm gì ." Ở tầng ba, thím Lưu đang phơi đồ thì xua tay, xuống đám đông: "Mấy bà vẫn chuyện ? Con gái bà mới ổ đấy! Mới sinh hôm qua. Hôm qua mua trứng ở Hợp tác xã Cung tiêu, vô tình gặp sui gia nhà , ngóng một hồi thì là bà đang ở bên đó chăm sóc."
"Thì là chăm sóc con gái ở cữ ?"
Chị Trương : "Thế là trọn một tháng nữa bà mới về khu tập thể . Mà về thì chắc cũng giấu nhẹm , coi như từng chuyện gì xảy ."
Chị dâu Vương đang chỉnh mái tóc dài, liền hừ nhẹ một tiếng: " cũng loại thù dai. Chỉ cần bà đừng ăn lung tung, buông lời khó nữa, sẽ cho qua chuyện ."
Phong Ánh Nguyệt thật sự thích tính cách thẳng thắn của chị dâu Vương. Hơn nữa, vì cả hai cạnh nên cũng dễ trò chuyện, tâm sự.
Con trai chị dâu Vương mới lớp một. Thằng bé về đến nhà lao bàn học bài tập, khiến chị dâu mà thấy xót.
"Có độc một bài toán thôi mà thằng bé tới nửa đêm mới xong! Chị với cha nó tức gần c.h.ế.t. Bản chị thì dốt nát chữ nghĩa, còn cha nó mỗi dạy bài là càng giảng càng mất kiên nhẫn, đó c.h.ử.i ầm lên, lúc còn tay đ.á.n.h thằng bé nữa chứ!"
"Thằng bé đ.á.n.h thì sợ hãi lắm chứ, nhưng càng sợ càng bài ."
Chị dâu Vương thở dài, sang Phong Ánh Nguyệt: "Chị vợ Triệu Thiên em rảnh rỗi đến dạy Niếp Niếp tập đếm. Hơn nữa chị còn em và Tiểu Đường mỗi ngày đều sách ?"
"Vâng ạ." Phong Ánh Nguyệt đáp: "Bọn em tiện lúc rảnh rỗi nên cố gắng học hỏi thêm ít chữ nghĩa thôi chị."