3
 
Ngày hôm ,  khi đưa Tiểu Phúc đến bệnh viện tái khám xong,  đặc biệt ghé qua trung tâm thương mại mua vài món đồ chơi nhỏ và bánh tart trứng mà trẻ con thường thích.
 
Lương Thanh lái xe đến đón , lúc   mới    còn  một căn hộ lớn ở trung tâm thành phố.
 
Vì công việc bận rộn, phần lớn thời gian con trai   sống một  ở đó.
 
“Mấy năm nay, ông bà ngoại của Hoài Cẩn sức khỏe  ,  thể chăm sóc thằng bé nữa.
 
“  thuê một cô giúp việc, cô  sẽ đến nấu ăn cho thằng bé theo giờ.”
 
“Gọi là Lương Hoài Cẩn ? Hoài Cẩn ngọc quý, tên  đấy.”
 
“Mẹ nó đặt cho.”
 
   gì nữa.
 
Lương Thanh lái xe  bãi đỗ  tầng hầm, nhận lấy đồ trong tay   dẫn  lên nhà.
 
“Hoài Cẩn còn nhỏ,    lẽ   phiền em chăm sóc thằng bé nhiều hơn.”
 
“  về dọn dẹp  nhà cửa hôm qua …”
 
Lời còn  dứt,  mở cửa  thì cảnh tượng bừa bộn trong phòng khách đập ngay  mắt.
 
Lương Hoài Cẩn  một   ghế sofa, cầm một miếng bánh nhỏ nhét  miệng.
 
“Lương Hoài Cẩn!”
 
Lương Thanh tức giận  nhẹ.
 
Lương Hoài Cẩn ngây   Tiểu Phúc một lúc,  đó  đầu chạy thẳng  phòng  mà  thèm ngoảnh .
 
Lương Thanh  chút đau đầu, liên tục xin  .
 
Cửa phòng của Lương Hoài Cẩn  khóa chặt, mặc kệ Lương Thanh  gì, thằng bé cũng  chịu mở cửa.
 
Cô giúp việc vội vàng đến dọn dẹp,  và Lương Thanh   sofa, trò chuyện đôi câu lấp  thời gian chờ đợi.
 
Lương Thanh :
 
“Nó bảo    tiếng mèo con, chó con  chuyện, còn  là chú chó tìm  cho nó.”
 
“ em yên tâm,   đưa thằng bé  khám , bác sĩ   ảnh hưởng đến sinh hoạt bình thường.”
 
Vì  cũng thường trò chuyện với Tiểu Phúc, nên tạm thời   thấy Lương Hoài Cẩn  điểm gì bất thường.
 
Dù  thì thằng bé cũng mới năm tuổi, bố dẫn một  phụ nữ xa lạ về nhà, nó dùng cách phá phách để thể hiện chủ quyền cũng là chuyện bình thường.
 
Khi  còn đang suy nghĩ  thế nào để xoa dịu mối quan hệ giữa  và Lương Hoài Cẩn, thì thằng bé  bất ngờ len lén hé cửa phòng  một khe nhỏ.
 
 và thằng bé chạm mắt  một giây, nó lập tức  .
 
Đến khi  thấy cô giúp việc, thằng bé vội vàng đóng sầm cửa .
 
Nó đang sợ cô giúp việc.
 
4
 
 bảo cô giúp việc dọn rác xong thì rời  sớm,  đó giơ tay gõ cửa phòng ngủ của Lương Hoài Cẩn.
 
“Cô giúp việc  , nếu đói thì tự mở cửa  ăn cơm nhé.”
 
Một lúc lâu , thằng bé mới kéo cửa , thò đầu  quanh xác nhận cô giúp việc thật sự  rời  mới chịu bước .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/me-ke-cua-toi/2.html.]
 
Tiểu Phúc thè lưỡi, vui vẻ vẫy đuôi, chạy vòng quanh bên cạnh thằng bé.
 
Nó  quen, kéo kéo bộ quần áo      , lén lút vươn tay xoa đầu Tiểu Phúc.
 
Tiện tay lấy một chiếc bánh tart từ túi đồ mua sắm nhét  túi áo .
 
Cô giúp việc  chuẩn  bữa trưa, chúng  đặt nhà hàng và cùng   ăn.
 
“Cô  là  của tớ ?”
 
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Lương Hoài Cẩn  đối diện , đột ngột hỏi một câu.
 
Tiểu Phúc  bên cạnh thằng bé,  thấy câu  liền sủa lên hai tiếng.
 
Lương Hoài Cẩn ngẩng mặt lên, ánh mắt mong chờ   và Lương Thanh.
 
Lông mi của thằng bé  dài, gương mặt đỏ hồng với chút bầu bĩnh  tan hết, trông giống hệt một miếng bánh kem dâu tây thơm ngọt.
 
Lương Thanh   sai, Lương Hoài Cẩn đúng là  đáng yêu.
 
“Ừm, con   sống cùng cô  ?”
 
“Ba  dối!”
 
Đôi mắt Lương Hoài Cẩn lập tức ngấn lệ, cố chấp mở miệng:
 
“Mẹ của con  c.h.ế.t từ lâu !”
 
Bầu  khí  bàn ăn bỗng trở nên căng thẳng.
 
 mỉm , đặt con tôm  bóc vỏ  đĩa của thằng bé.
 
“Dì    của con. Con  thể gọi  là dì Tống.
 
“Tất nhiên, nếu con , cũng  thể gọi  là .”
 
“Giống như cô giúp việc của con ?”
 
Thằng bé nở một nụ  ngây thơ, nhưng trong mắt  ánh lên chút gì đó tinh nghịch.
 
“Không giống .
 
“Dì sẽ sống cùng con, sẽ  ba con quản lý và dạy dỗ con.
 
“Cô giúp việc sẽ  đánh con, nhưng dì thì sẽ.”
 
Nước mắt  tràn đầy trong mắt thằng bé.
 
5
 
Chiều hôm ,  và Lương Thanh đến cục dân chính nhận giấy chứng nhận kết hôn.
 
Anh  vội vàng giúp  chuyển nhà.
 
Lương Thanh  nhận nhiệm vụ  công tác nước ngoài từ nửa tháng , nhưng vì   thời gian  quá lâu,   yên tâm khi để Lương Hoài Cẩn ở nhà một  nên mới trì hoãn đến tận bây giờ.
 
“Lần     hơn nửa năm, Hoài Cẩn nhờ em chăm sóc.
 
“Có chuyện gì thì cứ nhắn cho ,  sẽ trả lời ngay khi  thời gian.”
 
“Hoài Cẩn ở trường mẫu giáo  thể sẽ  ngoan lắm, chắc   phiền em     giáo viên mắng .”
 
“Nếu thằng bé  gì sai khiến em  vui, em cứ dạy dỗ nó thật nghiêm, chỉ cần đừng  thằng bé  thương là .”
 
“Nếu nhớ  thì gọi video cho  nhé.”