16
 
 nắm tay Lương Hoài Cẩn rời .
 
Khi xuống lầu, tình cờ gặp Lương Thanh đang vác bao gạo  lên.
 
Anh hỏi  định  ,  thậm chí  thèm liếc mắt   lấy một cái.
 
Hai tiếng  Lương Thanh mới về đến nhà.
 
Khi  về, đèn trong phòng khách vẫn  bật.
 
  tắm rửa cho Lương Hoài Cẩn, dỗ thằng bé  ngủ.
 
“Mẹ ơi, ông ngoại  con là đồ vô ơn.
 
“Vô ơn là gì hả ?”
 
“Tiểu Cẩn của    là đồ vô ơn .
 
“Con là bảo bối ngoan nhất của  đấy.
 
“Để Tiểu Phúc ngủ cùng con nhé,   nào?”
 
 đắp chăn kỹ cho thằng bé,  đó  dậy   phòng khách.
 
Phòng khách vẫn tối om.
 
Lương Thanh  một  ngoài ban công, gió lạnh thổi khiến đôi tay  đỏ ửng lên.
 
 mang túi chườm nước nóng , đặt  tay  để sưởi ấm, dịu giọng an ủi:
 
“Đừng tự trách  quá.”
 
Lương Thanh vò tóc, khẽ :
 
“Trước đây là do   .
 
“Nếu sớm   chuyện như thế ,    để họ nuôi dưỡng Hoài Cẩn .”
 
 vỗ nhẹ lên vai :
 
“Năng lực của  cũng chỉ  hạn thôi,  thể lo liệu hết  chuyện .”
 
“Trời lạnh quá,  nhà .”
 
“Song Từ…”
 
  đầu ,   tiếp tục :
 
“Cảm ơn em.”
 
Thật   là  cảm ơn  mới đúng.
 
Anh  tặng  một đứa con trai đáng yêu mà  tốn đồng nào.
 
Bởi từ ngày hôm đó trở , Lương Hoài Cẩn chính thức trở thành con trai ruột của  – Tống Từ.
 
Còn Lương Thanh thì trở thành cha dượng của nó.
 
“Lương Hoài Cẩn,  rõ nhé, đây là vợ của ba!”
 
“Con  chứ!
 
“ mà  thích con cơ!
 
“Mẹ đan khăn cho con,  còn đưa con  học nữa!”
 
“Con còn luôn ở bên , còn ba thì ?
 
“Ba chẳng là gì cả!”
 
Lương Thanh tức đến mức  chịu nổi.
 
Đêm nào cũng lén bế thằng bé về phòng .
 
 sáng hôm , Lương Hoài Cẩn  tự động chui  giường  như   chuyện gì xảy .
 
Cuộc chiến ngầm giữa hai cha con cứ thế kéo dài suốt hai năm.
 
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Khi Lương Hoài Cẩn lên lớp hai, Lương Thanh nghiêm mặt cấm thằng bé ngủ cùng  nữa.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/me-ke-cua-toi/8.html.]
“Con lên lớp hai  đấy,  ?
 
“Con là con trai,    sự khác biệt giữa nam và nữ chứ?”
 
Lương Hoài Cẩn  hì hì,  sang hỏi :
 
“Mẹ ơi, ai đó đang  gì thế?
 
“Con  hiểu.”
 
Giờ thằng bé thậm chí còn chẳng thèm gọi ba nữa.
 
Lương Thanh tức giận đến mức ôm cổ Tiểu Phúc than thở:
 
“Hai  con họ hợp sức bắt nạt ba,
 
“Vẫn là chúng  – cha con  – thấu hiểu  nhất.”
 
Tiểu Phúc thờ ơ chui  khỏi lòng , chạy đến  cạnh .
 
 bật ,  chút thương xót.
 
17
 
Khi Lương Hoài Cẩn học lớp 9, Lương Thanh  công ty sa thải do khủng hoảng tuổi trung niên.
 
Hôm đó,   nhiệt tình nấu một bàn đầy đồ ăn.
 
Trong lúc ăn tối,  đột nhiên đặt đũa xuống.
 
“  chuyện  .”
 
“Khoan .”
 
Lương Hoài Cẩn dắt dây cho Tiểu Phúc,  còn nhét mấy con mèo trong nhà  túi đựng mèo.
 
“Muốn tuyên bố ly hôn đúng ?
 
“Mẹ ,   , con và Tiểu Phúc sẽ theo , mấy con mèo con nuôi cũng theo  hết.”
 
Lương Thanh trợn mắt:
 
“Thằng ranh con, con định ép ba nhà tan cửa nát đúng ?”
 
Anh  căng thẳng kéo tay áo :
 
“Anh  công ty sa thải .”
 
Lương Hoài Cẩn thất vọng hừ một tiếng,  thả dây cho Tiểu Phúc, mở túi thả mèo .
 
“Chỉ  chuyện vặt  thôi ?
 
“Con còn tưởng  chuyện lớn gì cơ.”
 
Lương Thanh  .
 
Ngày kết hôn,  từng hứa sẽ đưa  bộ lương hàng tháng cho , chỉ cần  chăm sóc  cho Lương Hoài Cẩn.
 
 rút tay , bình tĩnh tiếp tục ăn cơm:
 
“Hơn bốn mươi tuổi  mà còn   tinh thần bằng con trai .”
 
“Không  việc thì thôi,  thất nghiệp chứ   em .
 
“Cùng lắm thì  ở nhà  nội trợ, em  ngoài kiếm tiền.”
 
Tiền  kiếm  trong những năm qua, phần lớn   gửi tiết kiệm trong ngân hàng, đủ để cả nhà sống thoải mái.
 
Lương Thanh  nội trợ đúng là  giỏi.
 
Ba năm trung học phổ thông của Lương Hoài Cẩn, từ việc lớn đến việc nhỏ,  đều lo liệu chu đáo.
 
Ngày thi đại học,  đặc biệt dắt Tiểu Phúc  cùng để tiễn thằng bé  trường thi.
 
Tiểu Phúc giờ  già, nhưng vẫn giống như xưa, luôn thích quẩn quanh bên cạnh Lương Hoài Cẩn.
 
Lương Thanh còn hồi hộp hơn cả con trai ,  bên  mà mồ hôi túa  như tắm.
 
  trêu :
 
“Hoàng đế còn  vội, thái giám  vội .”
 
Anh lập tức xị mặt, dỗi .