Mẹ Là Ánh Trăng Sáng - 08.

Cập nhật lúc: 2025-12-20 04:24:34
Lượt xem: 60

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu đắc tội với ai đó, rơi cảnh nhặt về nhà cơ chứ.

lúc tựa lòng , cảm thấy một sự an tâm khó tả.

15/

Vào ngày đến gặp Phó Tư Niên, bầu trời u ám, mây đen cuồn cuộn kéo xuống thấp.

Trước khi cơn mưa trút xuống một cách hả hê, là gian ẩm ướt và oi bức vô tận.

Nhát d.a.o của Thẩm Y Nhu đ.â.m hề nương tay.

Phó Tư Niên dưỡng thương một thời gian, nhưng sắc mặt vẫn trắng bệch.

giường bệnh tỉ mỉ quan sát cha cùng chung dòng m.á.u .

Ông dùng ánh mắt đục ngầu , hỏi:

“Mày đang cái gì?”

:

“Nhìn thấy ông còn trẻ nữa .”

Dù quá khứ của ông oanh oanh liệt liệt thế nào, cũng thể che giấu việc ông là kẻ gần đất xa trời .

Phó Tư Niên ngoắc tay với :

“Lại đây, kể thêm cho ba chuyện về con .”

“Được thôi.”

chu đáo kê thêm một chiếc gối lưng ông , kéo ghế cạnh giường.

“Ông chuyện gì?”

Nhắc đến , ánh mắt Phó Tư Niên trở nên dịu dàng:

“Gì cũng , dạo ba thường xuyên mơ thấy cô , cô vẫn như thế.”

“Phải ,” thản nhiên, “Bởi vì c.h.ế.t lúc nhất, giống ông, bà mãi mãi trẻ trung.”

Sắc mặt Phó Tư Niên xám xịt .

ông thích , thích là đúng .

nở một nụ ác ý:

“Thật ...”

“Mẹ bao giờ yêu ông cả.”

Phó Tư Niên khẽ nghiêng đầu với vẻ nghi hoặc, như thể nghĩ rằng nhầm:

“Cái gì?”

từng yêu ông, lẽ lúc yêu thì cũng chút tình cảm đấy, nhưng chẳng đáng là bao, đó ông tìm đến bà , sẽ cho bà một khoản tiền để nước ngoài, bà chẳng thèm suy nghĩ mà đồng ý luôn.”

Phó Tư Niên trợn tròn mắt, bắt đầu ho dữ dội.

“Ông tin?” hỏi, “ những gì là thật đấy, chuyện ông và Thẩm Y Nhu lên giường ngay ngày hôm đó , dù ông tìm đến, bà cũng sẽ đá văng ông , bởi vì... ông quá bẩn thỉu.”

“Câm... câm miệng!”

Phó Tư Niên ho đến mức suýt qua khỏi:

“Mày gạt tao, mày gạt tao! Trước đây mày như , Vãn Vãn sẽ đối xử với tao như , cô sẽ !”

rót cho ông một ly nước:

“Trước đây mới là lừa ông, giờ mới là thật. Ông xem, ngoài gương mặt coi cũng , chút tiền, thì còn cái gì để vương vấn chứ? Năm đó ông nh.ụ.c m.ạ bà như thế nào, ông quên hết ?”

Phó Tư Niên siết chặt cổ áo:

“Tao quên... là tao với cô . Mày cố ý để kích động tao, đúng ?”

:

“Không , khi sinh , bắt đầu mùa xuân thứ hai , những năm ở nước ngoài, mấy chú ch.ó nhỏ bên cạnh bà bao giờ ngắt quãng, nào cũng trai, cao ráo, lời hơn ông nhiều.”

“A——!”

Phó Tư Niên gào lên đau đớn, hất tung thứ bàn cạnh giường xuống đất:

“Mày gạt tao, tao tin!”

gì, chỉ lẳng lặng ông .

Phó Tư Niên lộ vài phần khẩn cầu:

“Sợi dây chuyền đó, mày từng về sợi dây chuyền đó, cô vẫn luôn đeo nó...”

lấy nó từ trong túi , mặt dây chuyền mở mắt ông .

Tấm ảnh gốc bên trong thế bằng ảnh đầy tháng của .

vội vã bồi thêm nhát d.a.o cuối:

“Nếu ở nước ngoài mua mẫu dây chuyền kiểu , vứt nó từ lâu , bà thấy ghê tởm.”

Sự thật chứng minh, khi con đau đớn đến tột cùng thì sẽ phát âm thanh nào.

Phó Tư Niên nắm chặt lấy mặt dây chuyền đó, đờ đẫn ở đó, như thể hóa thành một bức tượng đá.

thèm ông lấy một cái, ông khẩn khoản níu kéo:

“Vị Ương, ba chỉ còn con là con gái thôi, nhà họ Phó cũng giao tay con , con thể... con thể đối xử với ba như .”

bình tĩnh :

họ Phó, họ Chúc, tên là Chúc Vị Ương, đây là tên do đặt cho , chẳng liên quan gì đến ông cả.”

“Còn nhà họ Phó... sẽ sớm còn nữa .”

Nói xong, sải bước rời , mặc kệ Phó Tư Niên ở phía lớn tiếng hỏi ý gì, cũng hề ngoảnh đầu .

16/

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/me-la-anh-trang-sang/08.html.]

Vào ngày Giáng sinh, nhà họ Phó sụp đổ.

đem hết tiền bán cổ phần và bất động sản quyên góp cho các tổ chức từ thiện.

Cái tên để là “Chúc Vãn”.

Sức khỏe của Phó Tư Niên kể từ khi đ.â.m một nhát ngày càng xuống, trong nửa năm qua mấy nhận thông báo bệnh tình nguy kịch.

trái hy vọng ông c.h.ế.t, chỉ để ông sống trong đau khổ, thì mới coi là sự sám hối.

Mùi gà tây nướng tỏa , sang, Tạ Trác đang đeo tạp dề, đang chiên cà chua bi.

thích ăn gà tây.”

nghĩ ngợi một chút bổ sung:

“Cũng thích đón Giáng sinh.”

Tạ Trác đút nửa quả cà chua bi miệng :

cũng thích, nhưng thích bầu khí đón lễ cùng chị.”

Bây giờ gọi chị càng lúc càng thuận miệng .

Ngoài cửa sổ, pháo hoa rực rỡ bùng nổ.

Trong nhà, Tạ Trác đang bày biện các món ăn lên bàn một cách trật tự.

nghĩ...

Có lẽ đây chính là lý do thể tiếp tục bước tiếp về phía tương lai.

Ngoại truyện: Nhặt Chó Nhỏ

Năm nhặt Tạ Trác, mới chỉ 14 tuổi.

Mẹ hẹn hò với một chú ch.ó nhỏ, học về một , ngang qua một con hẻm, những ngón tay thon dài và trắng bệch của Tạ Trác cứ thế nắm lấy cổ chân .

cúi đầu , bắt gặp một đôi mắt cực kỳ hung ác.

Lúc đó tuy còn nhỏ, nhưng chân truyền từ - cực kỳ ưu ái mấy chú ch.ó nhỏ.

Thế là xổm xuống, học theo dáng vẻ của , xoa xoa đầu Tạ Trác:

“Chó ngoan, gọi chị , chị dẫn em về nhà.”

Tạ Trác lớn tuổi hơn .

để theo về nhà, nghiến răng gọi một tiếng chị.

cứ thế nhặt về nhà.

Mẹ những giận, còn vui vẻ khen lớn , còn chu đáo trấn an :

“Yên tâm bảo bối, cái gì con nhặt về thì thuộc về con, hứa sẽ chạm .”

Cứ như , Tạ Trác ngủ ở phòng khách nhà .

Anh thích giường và sofa, thường xuyên quấn một chiếc chăn chui khe hở giữa sofa và bàn .

Trông càng giống một chú ch.ó nhỏ hơn .

thích hâm sữa nóng cho , mãi đến khi uống vài mới chứng dung nạp đường lactose.

Lúc mới nhặt Tạ Trác về, đầy vết thương.

Sau khi dưỡng thương xong, bắt đầu thoắt ẩn thoắt hiện, thường xuyên từ sáng sớm, nửa đêm mới về.

cũng chẳng buồn quản.

Mãi cho đến khi vứt một xấp tiền tay .

: “ thiếu tiền.”

Anh : “Tiền cơm. Cho cô đấy.”

cũng chẳng ăn mấy bữa ở nhà.

Mẹ , nếu đưa, con cứ nhận lấy, giúp để dành, cần dùng đến thì con trả cho .

bèn mua riêng một con heo đất, chuyên để đựng tiền cơm của Tạ Trác.

Sau đêm khuya đều nghĩ, đó e là quãng thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc đời .

Hai năm , qua đời vì t.a.i n.ạ.n xe cộ.

Chính Tạ Trác là đầu tiên đến hiện trường, quỳ bên cạnh , che mắt , cuối cùng.

Nước mắt thấm đẫm lòng bàn tay .

Anh dỗ dành :

“Đừng , chị ơi.”

Kể từ đó, thời gian ngoài ít , ngược cả ngày ở bên cạnh , cầm cuốn sổ tay dạy nấu ăn của để học nấu cơm cho ăn.

Khi đề nghị tra rõ sự thật, Tạ Trác chẳng cần suy nghĩ đồng ý ngay:

“Được, giúp cô.”

Anh chợ đen mấy để ngóng tin tức, âm thầm về nước vài chuyến, cuối cùng chắp vá một sự thật cho .

Khi Phó Tư Niên cử đón về để xét nghiệm tương thích với Phó Bảo Châu, Tạ Trác đầu tiên trái ý .

“Cô báo thù, là đủ , tự chứ?! Vạn nhất... ông thực sự lấy mất thận của cô thì ?”

đôi mắt , sự hung ác thế bằng vẻ ôn nhu, bỗng nhiên mỉm :

“Tạ Trác, đừng để tay bẩn.”

cuối cùng vẫn thắng nổi , đưa cùng về.

cũng thường cảm thấy may mắn, những năm qua vất vả, băng qua núi đao biển lửa, may mà .

Giống như cái tên của , Tạ Trác là ánh sáng, mà là ngọn đuốc lặng lẽ cháy trong mỗi đêm cô độc của , lặng lẽ trong lò sưởi.

chỉ cần ở đó, nhà chính là sự ấm áp, và cũng chính là sự ấm áp.

 

Loading...