Mẹ tôi muốn trở thành nữ chính - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-05-01 07:07:04
Lượt xem: 1,246

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

5.

 

"Nguyệt Nguyệt, cuối cùng con tỉnh rồi."

 

Thấy tôi mở mắt, người đàn ông luôn quyết đoán trong giới kinh doanh giờ đỏ hoe mắt.

 

"Con nằm ba ngày, bố cứ tưởng..."

 

Mặt bố có sợ hãi, tự trách, nhưng nhiều nhất là xót xa.

 

Ước gì có thể chịu đựng tất cả thay tôi.

 

"Tại bố, bố không bảo vệ được con."

 

Tôi muốn lau nước mắt cho bố, nhưng phát hiện tay nặng như đổ chì, không thể nhấc lên.

 

Nhìn quanh không thấy bóng mẹ.

 

Tôi mơ hồ nhớ cảnh cuối trước khi ngất là nụ cười của mẹ.

 

Nụ cười đắc ý.

 

Giờ tỉnh dậy, tôi muốn hỏi thẳng mặt mẹ, sao lại ra tay độc ác với tôi?

 

Sao ngay cả con gái ruột cũng không tha?

 

"Mẹ đâu?"

 

Nghe tôi nhắc mẹ, mặt bố lập tức trở nên dữ tợn.

 

"Con không cần gọi bà ta là mẹ nữa, bà ta không xứng."

 

Bố nắm chặt tay, giận dữ chưa nguôi.

 

"Camera đường phố quay rõ ràng, ai cũng thấy bà ta cố tình đẩy con ra."

 

"Nhưng trước mặt cảnh sát bà ta khóc như nạn nhân, nói vì con không nghe lời chửi bới bà ta, cãi nhau mới dẫn đến tai nạn."

 

"Còn nói trước mặt mọi người con tính xấu độc ác, ép bà ta phải ly hôn."

 

"Sao trên đời có người đảo lộn đen trắng thế, ngay cả con đẻ cũng vu khống."

 

Tôi lặng lẽ nghe, có thêm nhận thức mới về sự trơ trẽn của mẹ.

 

"Vậy chú cảnh sát không bắt mẹ sao?"

 

Nghe vậy, bố thở dài.

 

"Bà ta dựa vào việc là mẹ con, khăng khăng nói là mâu thuẫn gia đình, đổ hết trách nhiệm lên con, nói con cố tình giằng tay mới gây tai nạn."

 

"Nên cảnh sát chỉ có thể coi là tai nạn, nhắc nhở vài câu rồi thả bà ta đi."

 

Nói xong, vẻ ăn năn trên mặt bố lại nặng thêm.

 

"Haiz, tại bố chỉ lo công việc, mới để bà ta có cơ hội."

 

Tôi im lặng một lúc, nhìn đôi tay trống rỗng.

 

"À bố, đồng hồ thông minh của con đâu?"

 

Đó là món quà sinh nhật đầu tiên bố tặng, bố tưởng tôi tiếc.

 

Nên khi lấy từ túi ra vừa dỗ tôi vừa lau bụi trên đó.

 

"Đồng hồ dính bẩn, lau không sạch."

 

"Nếu con thích, bố mua cái mới cho con nhé?"

 

Tôi lắc đầu.

 

"Con chỉ muốn cái này."

 

Vì trong đồng hồ có bằng chứng có thể đưa mẹ vào tù.

 

6.

 

Thực ra lúc đầu thành tích của tôi khá tốt.

 

Nhưng từ khi tình cảm bố mẹ có vấn đề, thành tích tôi bắt đầu tụt dốc không phanh.

 

Bố vô tình phát hiện chuyện say rượu là âm mưu mẹ cẩn thận sắp đặt, thêm việc bản chất ích kỷ giả dối của mẹ bị lộ, nên dần lạnh nhạt với mẹ.

 

Chỉ vì có tôi nên mới không đề cập ly hôn.

 

Mẹ không chấp nhận được thái độ của bố thay đổi.

 

Gấp rút muốn giành lại trái tim bố.

 

Nhưng dù cố gắng thế nào cũng không thay đổi được thái độ của bố.

 

Nên mẹ chuyển hướng sang tôi.

 

Sáng sớm đang ngủ, bị mẹ kéo dậy phối hợp làm bữa sáng yêu thương cho bố.

 

Tôi cúi đầu làm bài, mẹ ôm đống tiểu thuyết bắt tôi giúp chinh phục bố.

 

Tôi đang học, mẹ đột nhiên xông vào trường đón tôi, chỉ để dùng tôi làm lá chắn đến công ty giám sát bố có tình ý với phụ nữ khác không.

 

Dưới sự quấy rầy của mẹ, tôi buồn ngủ trong lớp, không làm xong bài tập, không nghe hết bài.

 

Thành tích tụt dốc không phanh.

 

Cuối cùng không còn cách nào, tôi đành bật chức năng ghi âm trên đồng hồ điện thoại thông minh khi học.

 

Lén ghi lại nội dung bài giảng, tối về nghe lại.

 

Trùng hợp, hôm đó mẹ tìm tôi, đồng hồ vẫn đang ghi âm.

 

"Mạng mày là tao cho, lấy tiền của mày thì sao?"

 

"Mau đưa tiền đây!"

 

"Không đưa? Tin không tao lấy lại mạng mày?"

 

"Bên đường nhiều xe thế, thân hình bé nhỏ của mày, xe nào cũng có thể lấy mạng mày."

 

Trong lời độc ác của mẹ xen lẫn tiếng van xin nghẹn ngào của tôi.

 

"mẹ ơi..."

 

Tôi chưa nói hết đã bị mẹ ngắt lời.

 

"Giờ mới muốn theo đuổi mẹ thì muộn rồi!"

 

"Ôm tiền xuống gặp Diêm Vương đi!"

 

Khi bố nghe đoạn ghi âm này, giận đến trợn mắt.

 

Bố tức tối: "Tần Vũ, mày còn là người không? Ngay cả con đẻ cũng ra tay được."

 

Mẹ cuối cùng cũng bỏ vẻ kiêu ngạo nữ chính, mặt hiếm khi lộ vẻ hoảng loạn.

 

"Đây... đây chắc là nó giả mạo."

 

"Anh thường không ở nhà không hiểu Cố Nguyệt, nó bề ngoài ngây thơ, thực ra trong nhà này nó mưu mô nhất."

 

Bố nắm chặt tay, gân cổ nổi lên.

 

Tôi đoán nếu mẹ là đàn ông, giờ đã bị đánh gãy răng.

 

"Nó còn nhỏ làm sao giả mạo được!" Bố gầm lên giận dữ.

 

Video giám sát cộng ghi âm, việc mẹ cố ý hãm hại tôi đã là sự thật không thể chối cãi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/me-toi-muon-tro-thanh-nu-chinh/chuong-3.html.]

Thêm việc bố thuê luật sư giỏi nhất với giá cao, quyết đòi phán nặng.

 

Cuối cùng, mẹ bị phạt năm năm tù.

 

Trước khi vào tù, mẹ vẫn không quên làm nhân vật nữ chính.

 

"Trời trao trọng trách cho người, ắt trước tiên phải khổ tâm chí, lao cân cốt."

 

"Tôi là nữ chính, gặp chút trắc trở là điều không thể tránh khỏi."

 

"Chỉ là lần này, tôi không muốn mềm lòng nữa."

 

"Cố Hành, anh và con, tôi đều không cần nữa."

 

Nói xong, mẹ dùng ánh mắt căm hận tột cùng nhìn tôi và bố.

 

"Nữ chính không bao giờ dễ dàng bị đánh bại."

 

"Khi tôi ra, tôi sẽ trả lại gấp bội những khổ sở tôi chịu cho các người."

 

Bố vừa nói "đồ điên" vừa kéo tôi ra khỏi tòa án.

 

7.

 

Sau khi mẹ vào tù, cuộc sống của tôi tốt lên hẳn.

 

Ngay cả không khí trong nhà cũng ngọt ngào.

 

Ước mơ khi tôi vừa hồi sinh: trở thành rich kid vui vẻ, cũng đã thực hiện.

 

Bố bận công việc, không có nhiều thời gian chăm sóc tôi.

 

Ông bà nội tự nguyện chuyển đến ở cùng.

 

Sinh hoạt hàng ngày trong nhà là: "Nguyệt Nguyệt, làm bài có mệt không? Có muốn đi du lịch thư giãn không?"

 

"Hôm nay Nguyệt Nguyệt ăn hai bát cơm, có tiến bộ, ông thưởng cháu một biệt thự."

 

"Ông già này, ông tặng biệt thự rồi, tôi tặng gì đây?"

 

Bố vì bận việc không có thời gian bên tôi, thường cảm thấy áy náy.

 

Nên mỗi lần đi công tác, bố đều chuyển một khoản tiền lớn vào thẻ tôi.

 

Tôi chưa thành niên, số tiền trong thẻ đã dài hơn cả mạng tôi.

 

Thời gian trôi nhanh, chớp mắt tôi đã vào cấp ba.

 

Lúc này còn nửa năm nữa mẹ ra tù.

 

Hôm đó về nhà, tôi thấy bố và ông bà nội ngồi trên sofa với vẻ mặt nặng nề.

 

Có vẻ cố ý đợi tôi.

 

"Nguyệt Nguyệt."

 

Bà nội nhìn tôi, mặt lo lắng, không biết mở lời thế nào.

 

Cuối cùng từ miệng bố tôi mới biết chuyện gì.

 

Hóa ra mẹ vì biểu hiện tốt trong tù, được thả sớm.

 

Chuyện lần trước để lại bóng ma không nhỏ, họ sợ mẹ sẽ lại tìm đến.

 

Để tránh tôi bị tổn thương lần nữa, ba người nhất trí quyết định: gửi tôi du học.

 

Dù không muốn một mình đến xứ lạ, nhưng để gia đình không lo lắng, tôi vẫn cắn răng đồng ý.

 

Trước khi ra nước ngoài, tôi hẹn bạn bè ra gặp mặt lần cuối.

 

Giữa bữa ăn nghỉ giải lao, bạn tôi lấy điện thoại ra lướt video.

 

Giây sau, bạn đột nhiên nắm tay tôi.

 

"Mẹ mày!"

 

Tôi trợn mắt: "Tao mời mày ăn cơm, sao mày chửi thế?"

 

Bạn lắc đầu điên cuồng.

 

"Không phải ý đó."

 

"Haiz mày tự xem đi."

 

Bạn đưa điện thoại sát mặt tôi.

 

Điều đầu tiên tôi thấy là dòng tiêu đề nổi bật trên màn hình:

 

[Chồng chê tôi xuất thân thấp kém, liên thủ với con gái đẩy tôi vào tù.]

 

Trong video, mẹ trang điểm vỡ vụn tinh tế, đối diện camera lịch thiệp kể về quá khứ.

 

Trong lời tố cáo của mẹ, bố là công tử bạc tình, vì thích vẻ đẹp của mẹ nên dùng kế cưới mẹ.

 

Ở cùng nhau lại chê mẹ xuất thân thấp kém, bắt lỗi mẹ khắp nơi.

 

Còn tôi trở thành đứa con bạc nghĩa, liên thủ với bố đẩy mẹ đẻ vào tù.

 

Phần bình luận toàn tiếng chửi.

 

Có người theo dấu vết tìm ra danh tính tôi và bố.

 

Họ làm di ảnh của tôi và bố, công khai đăng trong phần bình luận.

 

[Lớn là s.ú.c sinh lớn.]

 

[Nhỏ là s.ú.c sinh nhỏ.]

 

[Cặp bố con này nhìn tướng đã thấy không phải người tốt.]

 

Mẹ vắt ra vài giọt nước mắt, thêm hiệu ứng làm đẹp, trông như đóa hoa trắng bay trong gió.

 

"Rõ ràng tôi đã đồng ý ra đi tay trắng, tôi không hiểu sao họ còn muốn dồn tôi vào đường cùng."

 

"Không ai biết năm năm này tôi sống qua ngày thế nào."

 

Nghe nói mẹ bị ép ra đi tay trắng, dân mạng càng tức.

 

Mẹ tập trung quan sát động thái bình luận, thấy sự phẫn nộ của mọi người lên đến đỉnh điểm, đột nhiên chuyển giọng.

 

"Thôi, tôi không muốn vướng mắc chuyện cũ nữa, qua rồi thì để nó qua."

 

"Cuộc đời tôi còn dài, tôi phải nhìn về phía trước."

 

Nước cờ này của mẹ thật cao.

 

Thậm chí có thể nói là một mũi tên trúng hai đích.

 

Vừa có thể bôi nhọ danh tiếng tôi và bố, vừa có thể tạo hình tượng nữ chính độ lượng trước công chúng.

 

Mẹ không cần làm gì, chỉ cần động động môi, đã có cả đám người tranh nhau chửi chúng tôi.

 

Hóa ra đây là cách trả thù mẹ nghĩ ra trong năm năm.

 

"Scandal" chủ tịch tập đoàn Cố thị bỏ rơi vợ nhanh chóng đứng đầu các trang truyền thông lớn.

 

Còn tài khoản của mẹ tăng năm triệu follower sau một đêm.

 

Bạn tôi lo lắng hỏi tôi định làm gì.

 

Tôi cười lạnh: "Không làm gì cả."

 

Chỉ lặng lẽ xem mẹ diễn.

 

Tôi muốn khi mẹ đắc ý nhất, kéo mẹ từ trên cao xuống vũng bùn.

Loading...