15.
Sau khi Tống Phỉ Phi và Linh Châu ăn xong, họ  rời . Ngay khi họ  ,    tỉnh dậy.  và  trai vui mừng khôn xiết,  thì càng phấn khích chạy xuống lầu để lấy cháo. 
 
Kể từ khi gia đình gặp chuyện,  trai  sa thải tất cả  giúp việc, vì   bắt đầu học cách  việc nhà và nấu ăn.
 
“Oánh Oánh, em đang  gì ? Ôi, việc    thể để em , để   cho!”
 
Giang Triết bước  và thấy  đang cầm một bát cháo, vội vàng nhận lấy bát từ tay .
 
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
“Không     ? Sao  về sớm ?”
 
Giang Triết dừng  một chút,  đó thở dài một .
 
“Anh   tâm trí   chứ, em gặp  nhiều chuyện khó chịu như ,  chỉ  ở bên em thôi.”
 
Khi    chuyện trong nhà đều   khác hại, sắc mặt Giang Triết   đổi do tức giận.
 
“Ai mà  tính như ! Thật sự   lương tâm!”
 
“Oánh Oánh, em đừng sợ,  chắc chắn sẽ giúp em tìm  hung thủ thật sự, bây giờ các em  nghi ngờ ai ?”
 
“Có thể là họ hàng của em , ghen tị với gia đình em kiếm  tiền?”
 
“Hoặc là đối thủ cạnh tranh của công ty ba em? Em   công ty  một cổ đông lớn, luôn đối đầu với ba em …”
 
Chỉ trong một thời gian ngắn, Giang Triết  liệt kê cho  một loạt nghi phạm.
 
“Anh  cũng  lý,  em hôm nay  tỉnh, Giang Triết,  về  , em  ở bên  một chút.”
 
Giang Triết  từng bước đều  đầu ,   cảm giác    kỳ lạ. Dường như  quan tâm đến , nhưng khi     tỉnh,     thèm  một cái. 
 
So với sức khỏe của  , dường như   quan tâm hơn đến việc chúng   bắt  hung thủ  .
 
Để     lo lắng,  và  trai đều  ăn ý  nhắc đến chuyện  trúng cổ. 
 
Mẹ  ăn xong một bát cháo kê thì ngủ say, Linh Châu    tâm trí   định,  ngủ như  một tháng mới  thể từ từ hồi phục sức khỏe.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/menh-kiep-di-doi/chuong-8.html.]
Dù   nữa, bệnh của   coi như   giải quyết  ,  và  trai cũng yên tâm  phần nào.
 
16.
Sáng hôm , khi  và  trai còn đang say giấc, thì  tiếng còi xe  cho tỉnh giấc.  nửa mê nửa tỉnh  xuống lầu, phát hiện  Tống Phỉ Phỉ đang dẫn theo một đám   bên ngoài cửa.
 
"Ngủ ngủ ngủ, cả nhà  hại hết  mà còn dậy muộn như !"
 
 mắt nhắm mắt mở  đồng hồ  cổ tay, mới chỉ hơn 6 giờ 10 phút.
 
"Chị Phỉ,  chuyện gì ?"
 
Tống Phỉ Phỉ  một cách tinh ranh,  lệnh cho   tay mang  3 chiếc ghế massage.
 
"Đây là thành quả mới nhất của công ty công nghệ  tay , thử bao nhiêu  cũng , hehe, tối nay sẽ  ai mới là kẻ    chuyện."
 
  hổ cúi đầu, Tống Phỉ Phỉ quan tâm đến chuyện nhà  hơn cả , bận rộn đến giờ  chỉ  lấy một đồng, mà còn bỏ  thời gian và công sức.
 
Một vài  mang ghế massage  phòng khách nhà , lắp đặt xong thì nhanh chóng rời . Tống Phỉ Phỉ  hiệu cho   lên một chiếc ghế cùng   chuyện phiếm.
 
"Cậu thấy Linh Châu  hơn    hơn?"
 
"Đương nhiên là chị Phỉ ."
"Cậu thấy Linh Châu   hơn  ?"
 
"Chắc chắn là chị Phỉ."
 
"Cậu nghĩ  ngoài việc giàu hơn cô , còn  điểm nào vượt trội hơn ?"
 
"Thì một lúc khó mà  rõ , nhiều quá."
 
"Được , kiểm tra kết thúc,  dậy !"
 
Lúc   mới , hóa  chiếc ghế massage   vẻ sang trọng   là một thiết  phát hiện  dối, tất cả kết quả kiểm tra đều  kết nối với điện thoại của Tống Phỉ Phỉ.
 
 hoảng hốt ngẩng đầu lên, quả nhiên chạm  ánh mắt sắc lạnh của Tống Phỉ Phỉ.
 
"Được đấy, Chu Oánh, ba câu  câu nào là thật, a, phụ nữ."