Ông lão đồng ý  dứt khoát, như thể vẫn luôn chờ đợi khoảnh khắc .
Ông dẫn  từng bước nhổ hết những cây đinh sắt trong sân .
Mỗi cây đinh đều  dài, mỗi cây đều nhuốm đầy m.á.u khô  cũ.
“Nói  cho rõ, tao  cứu . Tao chỉ giải nhân quả. Nếu mày xui mà c.h.ế.t giữa đường thì đừng trách tao.”
Khi ông  câu , đang  xổm giữa sân, bôi m.á.u gà lên quan tài.
Từng lớp, từng lớp,  ánh nắng càng thêm đỏ rực.
“ hiểu .”
Dù kết quả  ,  cũng  chuẩn  sẵn sàng.
Đinh  nhiều, mỗi cây tượng trưng cho một mạng sống.
 mất hơn hai ngày mới nhổ sạch đống đinh , xếp  gọn gàng.
Đến gần tối ngày thứ ba, ông lão bảo  đóng đinh quanh quan tài thành một vòng tròn.
“Một vòng  đủ thì hai vòng, hai vòng  đủ thì ba vòng.”
Lúc nhổ  thì  khó, nhưng khi đóng  thì nhẹ hơn nhiều.
Trời  tối hẳn,   đóng  hai vòng rưỡi đinh quanh quan tài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-am-chieu-tai/chuong-18.html.]
Bóng mèo lượn qua lượn ,  cảm thấy   nhiều đôi mắt đang  .
“Gần xong , chui  quan tài .”
Ông lão bê  một bó nến đỏ, thấy  còn đơ  thì mắng:
“Ngẩn   gì? Mau chui , tao còn  bày trận nữa.”
“…     đó ạ?”
“Không  thì ai ? Ai là  gánh nghiệp thì  chứ ai. Nếu hối hận thì  nhà , đừng lề mề ở đây.”
Bị quát,   dám  gì thêm, kéo cái ghế nhỏ   leo  quan tài.
Bạch Gia  chạy  từ lúc  bắt đầu nhổ đinh, mãi  thấy  .
Bây giờ cũng chẳng lo nó  liên lụy gì nữa.
Khi   yên, ông mới đậy nắp quan tài, chừa  một khe nhỏ để thở.
“Giờ tao sẽ dùng nến để đánh lừa tụi nó. Lát nữa chúng sẽ tưởng cái quan tài  là mày. Mày  kỹ: dù  thấy gì,  thấy gì, cũng   phát  tiếng,   giãy giụa. Lỗ thở chỉ  thế , tự  c.h.ế.t  thì đừng trách ai.”
Trà Đá Dịch Quán
 gật đầu, lòng thấp thỏm bất an.
Lấy điện thoại, gửi cho  vài tin nhắn, nhưng  thấy trả lời, chỉ nhận  thông báo sắp hết pin.
 thở dài, nhét điện thoại xuống  , chờ đợi giây phút ông  đến.
---