Anh trai  sinh   mang bệnh bẩm sinh  nặng.
Để chạy chữa cho , ba     việc quần quật ngày đêm.
 những đồng tiền lẻ tẻ kiếm  chẳng khác gì muối bỏ bể so với khoản viện phí khổng lồ.
Ba  vì   thêm tiền mà xuống mỏ  việc,   bao giờ  trở  nữa.
Người mất, tiền cũng  còn.
Mẹ  đau khổ tột cùng, suýt chút nữa thì mất cả  lẫn con trong lúc mang thai .
Sau khi tỉnh ,  liền căm hận   tới tận xương tủy.
“Anh mày là  chổi, hại cả cái nhà  điêu .”
Đó là câu   với  nhiều nhất.
Mỗi   câu đó, bà đều bắt   quỳ xuống đất để :
“Sở Sở là bảo bối của nhà .
Từ ngày sinh  con bé, vận khí nhà  lẫn bệnh tình của mày đều ngày một khá lên. Sau  mày  đối xử  với em,  ?”
Lần nào   cũng chỉ lặng lẽ gật đầu.
Người trong làng đều bảo   điên.
  ,    tỉnh táo.
Bà nâng  như nâng trứng, đặt   xuống bùn lầy.
Bà đem hết thảy thù hận trút lên  , còn tình yêu thì dành hết cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-am-chieu-tai/chuong-2.html.]
Lúc  mười tuổi, cân nặng  ngang với  trai mười sáu.
Trong cái thời đại ai cũng khao khát sinh con trai,   là kiểu  khiến cả mười dặm tám làng  lắc đầu ngán ngẩm.
“Hành hạ thằng con họ Triệu đến mức sống  bằng chết.”
“Con điên   cũng sẽ  báo ứng thôi!”
Mẹ   thèm để ý  ngoài  gì, dồn hết tâm huyết  .
Theo lời , nếu  vì  trai thì ba     xuống mỏ,  cũng   sinh non yếu ớt.
Tất cả đều là do   nợ chúng .
Từ khi  còn nhớ   việc,  thứ   trong nhà đều dành riêng cho .
Bàn ăn nhà  còn  hàng xóm đặt biệt danh là "bàn hai tám".
Thịt, trứng, sữa đều đặt  mặt , còn  mặt  trai thì vĩnh viễn chỉ  rau xanh.
 thương , thường lén giấu thức ăn ngon, thừa lúc   để ý thì nhét cho  ăn.
Lâu dần,  phát hiện .
Đó là  đầu tiên  thấy  nổi giận với .
Bà bắt   quỳ xuống đất, cầm roi mây quất mạnh  lưng :
Trà Đá Dịch Quán
“Đồ ham ăn! Dám giành thức ăn của em gái mày, đúng là    hổ!”
Ban đầu   còn cố giải thích, nhưng  đó chỉ  thể  thở hổn hển  đất vì  đánh quá đau.
 sợ hãi òa  nức nở. Khi đó, ánh mắt    – cũng giống hệt như lúc nãy – lạnh lẽo, tàn độc và đầy oán hận.