Hôm qua mụ lữa mãi, mất cả buổi chiều mới đến nhà họ Liễu, hôm nay đầy hai tiếng tới nơi.
Chưa kịp nhà, mụ thấy cửa nhà vây kín , hình như đang xem vật gì lạ lắm.
Mụ nghi hoặc bước gần.
Mấy hàng xóm vây xem thấy mụ, lập tức chào hỏi: “Kìa, cô Chiêu Đệ về đấy , mau xem em trai cô mua xe đạp mới .”
“ đấy, thật đấy.”
“Xe hiệu Phi Cáp (Bồ câu bay) đấy, hơn một trăm rưỡi lận, mà chứ?”
Mọi vây quanh mụ ríu rít , giọng điệu đầy vẻ ngưỡng mộ.
Đã mua ?
Ánh Trăng Dẫn Lối
Sắc mặt Liễu Chiêu Đệ trắng bệch, đẩy đám đông trong. Quả nhiên thấy giữa nhà chính dựng một chiếc xe đạp mới coóng, Liễu Lai Phúc đang bên cạnh vênh váo, hưởng thụ những lời tán tụng của .
“Chị ba, chị đến , mau xem xe đạp của em , ?” Nhìn thấy Liễu Chiêu Đệ, Liễu Lai Phúc lập tức kéo tay mụ lôi xem xe, giọng đầy phấn khích: “Cái phiếu mua xe em nhờ bao nhiêu mối quan hệ mới đổi đấy.”
Thời buổi mua xe đạp chỉ cần tiền mà còn cần phiếu, cái phiếu đó mới khó kiếm.
Hắn nghĩ đến cảnh ngày mai yêu đến chơi, thấy chiếc xe đạp với ánh mắt ngưỡng mộ, liền cảm thấy bản oai phong lẫm liệt, chẳng hề để ý sắc mặt chị gái khó coi đến mức nào.
Lý thị đang dọn dẹp trong bếp, tiếng liền . Thấy sắc mặt Liễu Chiêu Đệ , bà đảo mắt, kéo tay mụ buồng trong.
“Con thế?” Bà hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-101-ly-hon-6.html.]
Liễu Chiêu Đệ với vẻ mặt sầu thảm, giọng nghẹn ngào: “Mẹ, Nguyễn Kiến Đảng ly hôn với con.”
“Cái gì!” Lý thị vô thức cao giọng: “Đang yên đang lành đòi ly hôn?” Lông mày bà nhíu chặt , ánh mắt dò xét Liễu Chiêu Đệ: “Nó bồ bịch bên ngoài ?”
“Mẹ! Anh như thế!” Về điểm , Liễu Chiêu Đệ vẫn tin tưởng chồng .
“Thế thì ? Tự dưng đòi ly hôn là cớ gì?”
Liễu Chiêu Đệ c.ắ.n môi, Lý thị, kìm oán trách: “Anh bắt con lấy tiền mua xe đạp cho nhà , nếu sẽ ly hôn.”
Lý thị thấy thế liền buông tay Liễu Chiêu Đệ , cau mày vẻ mặt khó xử: “Thế , xe đạp mua , chuyện cưới xin cũng định , lấy tiền nữa?”
“Có thể trả xe đạp mà.” Liễu Chiêu Đệ .
“Đừng hòng!” Giọng điệu Lý thị lập tức đổi. ngay đó, lẽ cảm thấy thái độ , bà dịu giọng: “Chiêu Đệ , năng lực của em trai con thế nào con cũng đấy.”
“Tương lai nó nhất định sẽ tiền đồ lớn, chỉ là hiện tại khó khăn chút thôi. Con xem, con chị giúp đỡ nó mua cái xe đạp, nó phát đạt chẳng lẽ quên ơn con ?”
“Hơn nữa, đàn bà con gái cả đời thể rời xa đàn ông . Con đứa em trai , ở nhà chồng cũng chẳng ai chống lưng cho, thế ?”
“ mà bây giờ Nguyễn Kiến Đảng ly hôn với con.” Như nghĩa là đến nhà chồng cũng chẳng còn.
“Con , vẫn còn non lắm.” Lý thị xua tay vẻ quan tâm: “Đàn ông mấy câu đấy là ly hôn thật, chỉ là dọa con thôi. Con về dỗ dành nó một tí, ngon ngọt là êm chuyện ngay. Hơn nữa con còn sinh cho nó ba đứa con trai, mấy đứa em dâu con gì đứa nào mắn đẻ như con.”
“Nhà họ quý con trai...” Liễu Chiêu Đệ ngập ngừng, lời hết Lý thị ngắt lời.
“Đừng linh tinh, chúng nó dựa con trai, cháu trai thì dựa ai? Chẳng lẽ dựa con ranh con chắc?”