Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 104: Ly hôn (9)

Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:17:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyễn Tuấn đặt bút xuống, ánh mắt phức tạp sang, cũng mới chuyện.

 

Liễu Chiêu Đệ lóc tủi , mong chờ con trai đỡ cho , nhưng thấy Nguyễn Tuấn xong chỉ nhíu mày, một lời, cõi lòng mụ lạnh một nửa.

 

Mụ nghĩ con trai dù thích mụ thì cũng nên bênh vực , rốt cuộc con thù hận để bụng qua đêm.

 

Nào ngờ đứa con trai thật sự vô tình đến thế, thấy chuyện mà chẳng chút phản ứng nào. Mụ càng thêm tủi , thật, vô cùng thương tâm.

 

Liễu Lai Phúc cũng chỉ là một thanh niên mới đôi mươi, tự cho chút khôn vặt. Trước khi đến tự tin nghĩ đủ cách thuyết phục Nguyễn Kiến Đảng, nhưng đến phòng bệnh , ấp úng nửa ngày mới rặn một câu khô khốc: “Anh rể, chị em gì sai ? Sao tự dưng ly hôn? Anh cho em , nếu là của chị , em nhất định sẽ giúp dạy dỗ chị .”

 

Hoàn quên béng những lời hùng hồn lúc là sẽ giúp Liễu Chiêu Đệ đ.á.n.h kẻ bắt nạt mụ.

 

“Không cần.” Nguyễn Kiến Đảng dời mắt chỗ khác, thái độ lạnh nhạt.

 

Thấy Nguyễn Kiến Đảng giống đang đùa, cũng giống đang dọa Liễu Chiêu Đệ, Liễu Lai Phúc cuống lên, sang Nguyễn Tuấn: “Tiểu Tuấn, cháu mau một câu , khuyên bố cháu xem nào!”

 

“Cháu quản, bố đều là lớn cả , thì .” Nguyễn Tuấn , dậy thu dọn sách vở.

 

“Cái thằng , ăn kiểu gì thế hả.” Liễu Lai Phúc trừng mắt . Thấy thẳng qua mặt , ôm cặp sách chào Nguyễn Kiến Đảng một tiếng thẳng, tròn mắt kinh ngạc.

 

Sao mới qua đầy hai tháng mà thái độ của nhà họ Nguyễn đổi nhiều thế ?

 

Hồi Tết chẳng vẫn ?

 

Liễu Chiêu Đệ cũng ngờ thái độ của Nguyễn Tuấn như , nó thế mà chẳng quan tâm bố ly hôn ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-104-ly-hon-9.html.]

 

Mụ đuổi theo Nguyễn Tuấn khỏi phòng bệnh.

 

Đến cổng bệnh viện, mụ gọi giật Nguyễn Tuấn , đau lòng hỏi: “Tiểu Tuấn, con cũng cần nữa ?”

 

Nguyễn Tuấn đưa lưng về phía mụ, hai tay buông thõng nắm chặt thành nắm đấm. Vài giây đầu hỏi: “Mẹ, sai ở ?”

 

á?” Liễu Chiêu Đệ l.i.ế.m môi, chút do dự: “Mẹ nên lấy tiền cho con mua xe? mà Tiểu Tuấn , con , con sắp lấy mợ , nếu mua xe cho thì mợ con sẽ chịu cưới .”

 

Ngừng một chút, mụ : “Hơn nữa, tiền con bảo sẽ trả mà.”

 

“Sẽ trả?” Nguyễn Tuấn khẩy: “Thế hai ngày nay đòi, trả ?”

 

“...” Liễu Chiêu Đệ cứng họng: “Thì... mua xe xong mà, nhất thời xoay nhiều tiền như thế...”

 

“Thế còn bố thì ? Chân bố cần chữa nữa ?”

 

“Đương nhiên là cần chữa , con sợ tiền ?” Liễu Chiêu Đệ tưởng tìm mấu chốt vấn đề, vội vàng : “Con đừng lo, bà nội con tiền mà, bà định xây nhà lầu cho bác cả đấy, bà nhiều tiền lắm...”

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

“Đủ !” Nguyễn Tuấn hất tay mụ , chút hy vọng cuối cùng cũng biến thành thất vọng. Cậu mụ lạnh lùng: “Mẹ, ly hôn với bố , như thế cho tất cả .” Nói xong bỏ , để một Liễu Chiêu Đệ chôn chân theo bóng lưng con trai.

 

Liễu Chiêu Đệ quả thực rốt cuộc sai ở .

 

Mụ cảm thấy việc giúp đỡ nhà đẻ gì sai. Liễu Lai Phúc là em trai mụ, từ nhỏ mụ dạy là giúp đỡ em trai.

 

 

Loading...