Nhà họ Nguyễn một mảnh đất ở đầu thôn. Lúc phân gia, Nguyễn Lâm thị tính toán sẽ xây nhà ở đây nên chia mảnh đất cho Nguyễn Kiến Quốc. Mảnh đất rộng, chỉ đủ xây một ngôi nhà lầu to mà còn thể quây một cái sân rộng.
Vì đây là hộ gia đình đầu tiên ở đại đội 6 xây nhà lầu, nên ngay cả đội trưởng cũng đến dự, xung quanh xem vây kín, chỉ trong thôn mà cả thôn bên cũng sang xem náo nhiệt.
Thời buổi xây nhà lầu là chuyện hiếm, dù nhà , ngắm khác xây cho mắt cũng .
Đám đông bàn tán xôn xao, lời tiếng đầy vẻ ngưỡng mộ, tuy cũng kẻ lời chua chát ghen tị nhưng nhà họ Nguyễn đều coi như thấy.
Nguyễn Kiều Kiều thấy tiểu phản diện trong đám đông. Hắn theo Nguyễn Lâm thị đến đưa đồ, giờ thấy Nguyễn Kiều Kiều liền lách qua đám đông tới, thản nhiên nắm lấy tay nhỏ của nàng.
Nguyễn Kiều Kiều mỉm với , tiếp tục tò mò quan sát, phát hiện trong đám đông nhiều gương mặt quen thuộc, ngay cả nam chính Hứa Tiêu cũng đến, đang chuyện với mấy của nàng cách đó xa.
Nguyễn Kiệt là đầu tiên phát hiện em gái , với Triệu Hổ bên cạnh một tiếng chạy nhanh tới: “Muội sang bên chơi , bà nội đang bận, trông em.”
“Vâng ạ.” Nguyễn Kiều Kiều gật đầu, theo sang bên .
bao xa, khi ngang qua Nguyễn Kiến Quốc thì ông chặn . Người bảo gặp việc vui tinh thần thoải mái quả sai.
Hôm nay Nguyễn Kiến Quốc vui, đến tận mang tai, bế thốc Nguyễn Kiều Kiều lên, còn tung hứng một cái nàng hét toáng lên, ông ha hả.
Ánh Trăng Dẫn Lối
“Bảo bối đừng sợ, con xem, đây sẽ là nhà của chúng . Đợi mai mốt bố đón về, cả nhà sẽ đoàn tụ.” Nguyễn Kiến Quốc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-114-choi-xau-4.html.]
Nguyễn Kiều Kiều ôm cổ ông, ngoan ngoãn gật đầu, theo hướng ông chỉ, thấy ở đó chỉ ba chú, mà còn chú đội trưởng và một uy tín trong đội.
Xem thực sự coi trọng việc Nguyễn Kiến Quốc xây nhà lầu.
Nguyễn Kiến Quốc bế nàng về phía đó, Nguyễn Kiệt hết cách, đành theo.
“Ái chà, Nguyễn Kiến Quốc, đấy, thế mà cô con gái rượu đáng yêu thế !” Trong đám đông một nổi bật hẳn lên, mặc âu phục chỉnh tề, ngũ quan tuấn tú, toát lên khí chất sát phạt của quân nhân, giống thường.
“Ha ha ha ha...” Nguyễn Kiến Quốc sảng khoái, ôm Nguyễn Kiều Kiều chỉ đàn ông đó bảo: “Bảo bối, chào bác Lục con.”
“Cháu chào bác Lục ạ.” Nguyễn Kiều Kiều ngoan ngoãn chào. Mặc quần áo mới, dáng vẻ xinh xắn trắng trẻo, Lục Chí Uy kết hôn hơn hai mươi năm chỉ hai con trai, con gái, thấy Nguyễn Kiều Kiều khỏi ánh mắt dịu , dường như sợ ánh mắt quá sắc bén của sẽ nàng sợ.
Ông dắt một thiếu niên tuấn tú trạc tuổi Nguyễn Kiệt bên cạnh lên, : “Kiều Kiều ngoan, đây là Lục Trân của cháu, cháu gọi là Trân nhé.”
Lần Lục Trân đ.á.n.h vỡ đầu Nguyễn Kiệt, Lục Chí Uy dắt con đến xin thì Nguyễn Kiều Kiều khéo nhà, nên gặp Lục Trân. Giờ thấy hai cha con giống như đúc , nàng mới hóa đây là kẻ đ.á.n.h vỡ đầu .
Nàng trời sinh bao che cho nhà, thiếu niên , cảm thấy thuận mắt như lúc đầu nữa.
Nam phụ lên sàn ~
Tiểu phản diện: Tức thành cá nóc ( ̄ー ̄)