Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 118: Chơi xấu (8)

Cập nhật lúc: 2025-12-15 15:02:02
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm nay mụ mới Nguyễn Kiến Quốc chỉ định xây nhà lầu mà còn mua cả một chiếc xe. Chiếc xe ba gác còn đắt hơn cả xe đạp đấy.

 

Hơn nữa, mụ dốc hết vốn liếng mới mua chiếc xe đạp cho Liễu Lai Phúc, tại Nguyễn Kiến Quốc tiền mua xe tiền xây nhà lầu?

 

Bảo Nguyễn Lâm thị cho tiền thêm, đ.á.n.h c.h.ế.t mụ cũng tin!

 

Lý thị cũng thấy chiếc xe ba gác, chằm chằm chớp mắt, trong mắt ánh lên vẻ tham lam, miệng tắc lưỡi với Liễu Chiêu Đệ: "Chiêu Đệ , bà chồng con đúng là lắm tiền thật, thương nhà cả mặt. Bao năm nay chẳng thấy bà mua cho nhà con cái gì, thế mà giờ mua xe, xây nhà lầu cho nhà cả. Không tưởng thằng Kiến Đảng nhà con là con nuôi, đến xin tí tiền t.h.u.ố.c men cũng khó khăn. Làm mà thiên vị đến mức thì đúng là hiếm thấy."

 

Nhiệm vụ hôm nay của Lý thị chính là đến gây sự.

 

Khi những lời , bà cố ý thật to để những xung quanh đều thấy.

 

Mấy làng khác chuyện liền xen : "Thật thế á? Cái nhà lầu Nguyễn Kiến Quốc tự bỏ tiền xây ? Là bỏ tiền ? Lại còn mua cả xe nữa?"

 

"Không thể nào, Nguyễn Kiến Quốc nhiều tiền thế?" Cũng nghi ngờ.

 

"Sao , Nguyễn Kiến Quốc là ai ? Đó là con nhà địa chủ đấy. Tuy tịch thu bớt nhưng ai giấu , chuyện khó lắm."

 

"Cũng , nhưng mà chị , chị thế là ý gì?" Có hỏi Lý thị, lái câu chuyện về phía bà .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-118-choi-xau-8.html.]

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Lý thị thấy bắt chuyện liền ngay: "Ý gì á? Thì là chồng con gái thiên vị chứ !"

 

"Cùng là con trai cả, mấy hôm con rể ngã gãy chân, nhà tiền, hỏi vay bà một ít bà cũng chịu. Nếu con gái cầu xin thì cái chân của con rể phế ." Giọng điệu Lý thị đầy vẻ bất bình.

 

"Không đến mức thế chứ?" Có nghi ngờ ngay, dù cũng là con ruột, thể trơ mắt chân con trai phế ?

 

"Sao thể? Bà chính là thiên vị đấy. Mọi xem bà mua xe, xây nhà lầu cho con cả, chỉ cần bớt chút ít từ kẽ răng thôi cũng đủ chữa chân cho con thứ hai chứ?" Lý thị lắc đầu thở dài, Liễu Chiêu Đệ với vẻ xót xa: "Cũng tại con gái bản lĩnh, mồm miệng khéo, suốt ngày chỉ cắm đầu việc. Cho dù sinh ba đứa con trai cũng chẳng lòng chồng nửa điểm."

 

Lời thốt , chỉ khen Liễu Chiêu Đệ thật thà, bổn phận, cần cù chịu khó, mà còn khoe luôn chiến tích vĩ đại sinh ba con trai của mụ.

 

Liễu Chiêu Đệ đúng lúc lau nước mắt, vẻ can ngăn Lý thị: "Mẹ, đừng nữa..."

 

"Con đúng là ngốc, chuyện để mà phân xử chứ?" Lý thị quanh, thấy gật đầu hiệu bà tiếp, mới tiếp tục.

 

"Vốn dĩ là thông gia, chuyện nên vạch áo cho xem lưng. con gái ngốc nghếch thật thà quá, mà xót xa, uất ức lắm."

 

"Mọi bảo xem, cùng là con trai thể thiên vị đến mức . Dạo nhà họ Nguyễn lên núi đ.á.n.h hai con gà rừng, rõ ràng là thằng Thỉ cháu ngoại đ.á.n.h , thế mà bà già cứ khăng khăng là do con bé cháu gái đ.á.n.h . Con bé tí tẹo thế mà đ.á.n.h gà rừng, các vị tin ?"

 

 

Loading...