Mọi lắc đầu quầy quậy, về phía Nguyễn Kiều Kiều trắng trẻo non nớt đằng xa, quả thực khó mà tin .
Lý thị tiếp tục thao thao bất tuyệt: "Thì cũng chỉ là hai con gà rừng, bà nhận vơ thì thôi , nhưng mang nấu ăn mà con gái con rể đến miếng da cũng chẳng thấy!"
"Sau đó vất vả lắm mới bắt con lợn rừng, là bốn em cùng đánh, đáng lẽ chia đều chứ, đúng ? bà già thế nào ? Hơn hai trăm năm mươi cân thịt đấy, con trai cả chia một trăm cân, mấy đứa con trai khác chia phần còn , bà còn mang nốt chỗ lẻ sang phòng con trai cả."
Ánh Trăng Dẫn Lối
"Mấy thứ đó đều là đồ ăn, ăn ít một miếng cũng chẳng c.h.ế.t ai, nhưng đằng con trai bà gãy chân, bà thấy c.h.ế.t cứu, dồn hết tiền cho con cả xây nhà lầu. Chưa hết , bà còn xúi con gái về nhà đẻ đòi tiền, bảo ai như thế ? Thế chẳng là thất đức ? Đến kế cũng quá đáng như nhỉ?"
Lý thị diễn xuất như thật, lời lẽ đầy sức thuyết phục, khiến tám chín phần mười xem tin sái cổ. Tuy nhiên cũng tỏ vẻ nghi ngờ: "Đều là con đẻ cả, thể thiên vị đến mức ."
Vừa dứt lời, lập tức phản bác: "Cũng , nhà họ Nguyễn thích cháu gái, thích cháu trai. Chín thằng cháu trai mới một mụn cháu gái, khi cái gọi là 'vật dĩ hi vi quý' (của hiếm là của quý) đấy?"
"Vật dĩ hi vi quý, còn xổ nho nữa cơ ?" Có trêu.
Mọi xong cũng bật , ngay cả cũng theo: " đài phát thanh thế đấy."
Lý thị thấy họ lạc đề, vội vàng kéo sự chú ý trở : "Mọi xem, bà già thế khiến thất vọng cơ chứ? Hôm nay đến đây cũng chẳng gây chuyện, chỉ nhà họ Nguyễn cho một câu trả lời chắc chắn."
"Câu trả lời gì cơ?"
"Con trai cả xây nhà lầu bà cho bao nhiêu tiền, cũng chẳng đòi hỏi cho con rể , chỉ đến phần của con cháu bà thôi, cũng đối xử công bằng chứ?" Lý thị trả lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-119-choi-xau-9.html.]
" đấy, thế chứ."
"Nên thế."
Vài hùa theo. Lý thị thấy cảnh , trong lòng thỏa mãn. Bà dư luận nghiêng về phía , lát nữa ầm ĩ lên mới bênh vực.
Chỉ là...
Bà quên mất Nguyễn Lâm thị là bánh bao mềm để mặc bà bôi nhọ? Bà ở đây, đằng chạy báo cáo với Nguyễn Lâm thị. Nghe xong, mặt bà sầm ngay tức khắc.
Chỉ cảm thấy Liễu Chiêu Đệ đúng là con sâu rầu nồi canh, thật sự khiến chán ghét.
Chân Nguyễn Kiến Đảng hiện vẫn bó bột, đáng lẽ viện thêm hai ngày nữa. gia đình nhỏ của ông tiền, tiêu tiền của Nguyễn Lâm thị, ông thấy áy náy. Hơn nữa Nguyễn Kiến Quốc sắp xây nhà, tuy chân cẳng bất tiện nhưng ông cũng về giúp trông nom, nên xin xuất viện sớm. Dù bệnh cũng nguy hiểm, chủ yếu là tĩnh dưỡng.
Ông ly hôn với Liễu Chiêu Đệ, về nhà vẫn nhắc đến vì mềm lòng đổi ý, mà là ầm ĩ trong ngày vui của cả, khiến khí gia đình u ám.
Nguyễn Lâm thị cũng nghĩ , nên mấy ngày nay dù Liễu Chiêu Đệ gì, bà ngứa mắt đến cũng coi như thấy.
Hơn nữa, tuy bây giờ chuyện ly hôn còn mới mẻ gì, nhưng đời vẫn khắt khe với phụ nữ ly hôn. Nguyễn Lâm thị chặn đường tái giá của mụ .
ai ngờ bà nể mặt mụ, mụ trơ trẽn lấn tới, thì đừng trách bà vả mặt mụ bàn dân thiên hạ.