Bà đặt Nguyễn Kiều Kiều xuống, gọi Hứa Tư đến, bảo dắt nàng chỗ khác chơi. Sau đó bà , hùng dũng oai vệ về phía Lý thị, theo là mấy bà bạn già cùng thôn.
Nguyễn Kiều Kiều đương nhiên thể bỏ lỡ cơ hội xem bà nội chiến đấu, lập tức kéo tay tiểu phản diện bám theo. Đối với sức chiến đấu của bà nội, nàng tin tưởng. nghĩ đến việc Liễu Chiêu Đệ còn bố và em trai ở đó, nàng bèn rẽ sang chỗ Nguyễn Kiến Quốc giữa đường. Chắc chắn sẽ chịu thiệt, nhưng khí thế là đủ!
Bà nội nàng bốn con trai, trừ Liễu Chiêu Đệ còn ba cô con dâu, chín đứa cháu trai, cộng thêm cả nàng nữa, chỉ cần đó thôi cũng đủ dọa c.h.ế.t khiếp nhà họ Liễu !
Bên Lý thị đang hăng say, nước miếng b.ắ.n tứ tung, bất chợt thấy Nguyễn Lâm thị dẫn theo một đám khí thế hung hăng tới thì giật thót , ngây , quên béng cả định gì tiếp theo.
Nguyễn Lâm thị đến mặt bà , xung quanh tự giác nhường đường.
"Nói tiếp , để cũng xem bà đúng , phân xử giúp bà, thế nào?" Nguyễn Lâm thị lạnh Lý thị.
Lý thị và Nguyễn Lâm thị trạc tuổi , nhưng xét về tướng mạo chiều cao đều thua kém một bậc. Nguyễn Lâm thị dù cũng từng là tiểu thư con nhà địa chủ, dù bao năm tháng trôi qua, một khi bà thực sự oai thì thường thể sánh bằng.
Giờ bà mặt Lý thị, cao hơn hẳn một cái đầu, xuống bà với ánh mắt bề .
Lý thị ngước lên bà, khí thế đè bẹp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-120-choi-xau-10.html.]
Hơn nữa vì lý do nào đó, ánh mắt Lý thị bà phần chột . Ngay khoảnh khắc chạm mắt đầu tiên, ánh mắt bà vô thức lảng tránh. Mãi đến khi thấy đám đông xung quanh, nghĩ đến việc họ tẩy não, bà mới lấy chút dũng khí và niềm tin.
Bà l.i.ế.m đôi môi khô khốc, vẻ mặt chân thành khuyên nhủ: "Bà thông gia ..."
"Dừng, Kiến Đảng sắp ly hôn với con gái bà , chúng thông gia nữa. Nhà họ Nguyễn chúng cũng với tới nổi nhà thông gia như các , bà đừng ở đây mà nhận họ hàng!" Nguyễn Lâm thị lập tức cắt ngang lời bà .
Ánh Trăng Dẫn Lối
"Lời thể như thế , vợ chồng chúng nó hòa , sẽ ly hôn . Rốt cuộc nhà nào mà chẳng lúc bát đũa xô ." Lý thị phản bác, vì tin lời Liễu Chiêu Đệ kể, tưởng rằng Nguyễn Kiến Đảng đổi ý thật.
Bà như bắt thóp, giọng điệu tán đồng : "Bà thông gia , bà , chuyện vợ chồng chúng nó, bậc bề như chúng bớt can thiệp thì hơn. Thanh quan khó đoạn việc nhà, huống hồ bà là chồng, đúng ?"
Nguyễn Lâm thị trả lời, chỉ lạnh lùng liếc bà một cái, khẩy.
Dưới ánh mắt đó, Lý thị vô thức co rúm , nhưng nhớ tới tiền bà đang giữ trong tay, bà ưỡn thẳng lưng lên, tiếp tục : "Bà thông gia , bà xem con trai cả nhà bà xây nhà lầu, mua xe, cuộc sống ngày càng sung túc. bà cũng thể quá thiên vị, những đứa con khác chạnh lòng , nào?"
"Mấy năm nay cái Chiêu Đệ gả về nhà bà, công lao lớn thì cũng khổ lao, cần cù chăm chỉ lo toan việc nhà, còn sinh cho bà ba đứa cháu trai đích tôn. Bà xây nhà lầu cho nhà cả, tương lai cũng nên giúp đỡ nhà hai chúng nó ?"
"Ồ? Bà giúp thế nào?" Nguyễn Lâm thị hỏi.