Lý thị mắt sáng rực lên, vẻ tham lam hiện rõ mặt che giấu , giả lả: "Cũng chẳng cần giúp gì to tát , cứ theo như nhà cả là . Xây cho cái nhà lầu, cho thêm ít tiền mua cái xe, dù mấy đứa cháu trai lớn lên còn cưới vợ..."
"À... Thế cần bỏ thêm ít tiền giúp con trai bà xây nhà lầu, tiện thể móc thêm ít tiền mua cho các chiếc xe ba gác ?"
"Á, thế thì càng... Nguyễn Lâm thị, bà ý gì đây!" Lý thị ban đầu còn hí hửng, ngờ hôm nay thuận lợi thế, đang vui quên hết sự đời thì thấy câu mỉa mai phía của bà, cùng ánh mắt kinh ngạc của xung quanh, mới chợt nhận chơi xỏ.
đợi bà kịp phản ứng, Nguyễn Lâm thị tuôn một tràng c.h.ử.i mắng như tát nước mặt, chỉ thiếu điều chọc ngón tay mũi bà .
"Bà đây sống bao nhiêu năm nay từng thấy nhà nào mặt dày vô liêm sỉ như nhà các ! Hôm nay đúng là mở mang tầm mắt."
"Nếu bà bà con lối xóm phân xử, thì hôm nay sẽ toạc hết. cũng xem rốt cuộc là nhà họ Liễu các chuyện hổ, là nhà họ Nguyễn chúng quá đáng!"
"Mẹ..." Thấy Nguyễn Lâm thị như , Liễu Chiêu Đệ bắt đầu sợ hãi. Mụ sức chiến đấu của bà, định kéo bà nhưng bà hất , còn nhổ toẹt một bãi nước bọt: "Tránh , đồ chổi!"
Nguyễn Lâm thị bước lên hai bước, giữa đám đông, lạnh hỏi Lý thị: "Bà chuyện xe cộ với ? Cảm thấy bỏ tiền b.a.o n.u.ô.i con trai ? Vậy cần cho bà con , con trai bà tìm đối tượng, nhà họ Nguyễn chúng còn mua tặng nó một chiếc xe đạp ? Là xe hiệu Phi Cáp đấy nhé."
Ánh Trăng Dẫn Lối
"Thế thì tốn ít tiền !" Lập tức hỏi xen . Thời buổi chỉ lo cái ăn cái mặc, ít ai mua xe, nhất là xe đạp, chỉ chở một , thà mua con lừa kéo xe còn tiện dụng hơn.
"Chứ còn gì nữa. các tiền ở mà tay nó ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-121-va-mat-1.html.]
"Là con trai thuê vặt! Là nó bán mặt cho đất bán lưng cho trời đổi lấy đấy! Cực khổ cả một năm trời, dám ăn dám mặc, bộ con mụ mang về nuôi béo nhà đẻ! Chỗ đó là học phí cả năm của hai đứa con nó đấy!"
"Mẹ... ..." Nhìn ánh mắt xung quanh đổi, Liễu Chiêu Đệ mếu máo cầu xin Nguyễn Lâm thị.
Nguyễn Lâm thị đời nào chịu dừng .
Mụ Liễu Chiêu Đệ mùng một thì bà hôm rằm. Nếu cố tình chọn ngày vui của con trai bà để gây sự thì bà sẽ châm thêm mồi lửa, cho mụ thối danh luôn!
"Vốn dĩ đều là thông gia, bà gặp khó khăn, chúng giúp đỡ một chút cũng chẳng . Mẹ nó cũng bảo tiền là cho nhà ngoại vay, sẽ trả . dạo con trai gãy chân, chuyện đều cả chứ?"
" bảo với nó, nhà đang khó khăn, tiền phẫu thuật sắp tới cho Kiến Đảng con nhỏ. Số tiền , cô nghĩ cách về nhà đẻ lấy , dù cái chân cũng cần chữa trị mà."
" , đúng , xe đạp mua lúc nào chẳng , chân thì chỉ hai cái thôi."
"Sau đó thế nào? Thím Nguyễn mau ."
"Sau đó ." Nguyễn Lâm thị lạnh một tiếng, chỉ Liễu Chiêu Đệ: "Liễu Chiêu Đệ, đây, cô cho lúc đó cô trả lời chúng thế nào, cần học cho ?"