Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 134: Đổi tiền, mua kẹo! (1)

Cập nhật lúc: 2025-12-15 15:02:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Tư lắc đầu: “Bán.”

 

“Hả?” Nguyễn Lâm thị rõ.

 

“Bán , đổi tiền.” Hứa Tư nhắc .

 

Nguyễn Lâm thị nhét thêm nắm củi bếp, phủi bụi tay dậy, xác nhận nữa: “Cháu bảo bán hai con thỏ ?”

 

Hứa Tư trịnh trọng gật đầu.

 

Bán , đổi tiền, mua kẹo!

 

Nguyễn Lâm thị những suy nghĩ trong lòng Hứa Tư, chỉ nghĩ đứa trẻ sớm trưởng thành, lo liệu cho bản , kiếm tiền . Bà vỗ tay, đón lấy con thỏ tay xách thử, chừng hơn mười cân, hai con đúng là bán khối tiền.

 

Bà đặt thỏ chuồng gà, bảo : “Được, mai chú Kiến Quốc trấn, bà bảo chú bán giúp cháu.” Ngừng một chút, bà lo lắng hỏi: “Tiền nong cháu giữ ?”

 

mụ Lưu Mai cũng chẳng dạng .

 

“Vừa nãy cháu mang thỏ đến, mụ thấy chứ?” Hỏi xong Nguyễn Lâm thị thấy hỏi thừa, nếu thấy thì giờ chẳng yên thế , chắc ầm ĩ lên .

 

Hứa Tư lắc đầu.

 

Hắn mím môi suy nghĩ, do dự Nguyễn Lâm thị.

 

Nguyễn Lâm thị thấy vẻ thôi của , buồn bảo: “Có gì mà với bà chứ?”

 

Hứa Tư , tai đỏ lên, ngượng ngùng : “Không cần tiền, kẹo.” Như nàng sẽ nhận kẹo của con trai khác nữa, thể mua cho nàng.

 

“Ha ha ha ha...” Nguyễn Lâm thị lớn, tưởng thèm ăn, bảo: “Muốn ăn kẹo thì tìm bà chứ, Kiều Kiều còn nhiều kẹo ăn hết lắm, để bà lấy cho cháu, kẹo sữa đấy, ngon lắm. Còn tiền cháu cứ giữ lấy, thể...”

 

trong, nửa đường cảm thấy vạt áo ai kéo . Quay đầu thì thấy Hứa Tư đang bà, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, rành rọt từng chữ: “Mua kẹo, cho Kiều Kiều ăn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-134-doi-tien-mua-keo-1.html.]

 

Ý gì?

 

Nguyễn Lâm thị , mất một lúc lâu mới hiểu , kinh ngạc vô cùng.

 

Bà ngạc nhiên hỏi : “Tiểu Tư, cháu định bán thỏ lấy tiền mua kẹo cho Kiều Kiều ăn á?”

 

Hứa Tư nghiêm túc gật đầu!

 

Hắn cho nàng , thua kém bất kỳ ai, cũng thể mua kẹo cho nàng, chỉ cần nàng , sẽ tìm cách mang về cho nàng.

 

Lần Nguyễn Lâm thị thực sự cảm động.

 

“Đứa nhỏ thật là...” Bà cũng nên gì.

 

Nguyễn Kiều Kiều bê rổ rau nhặt xong , khéo hai câu cuối, sững sờ tại chỗ.

 

Tiểu phản diện ... với nàng thế chứ?

 

Nàng chợt nhớ vẻ mặt khó chịu của khi nàng nhận kẹo cao su của Lục Trân. Lúc đó nàng hiểu , chỉ nghĩ tính tình kỳ cục đúng chất phản diện. Giờ nghĩ , hóa lúc đó vui vì nàng nhận kẹo của khác ?

 

“...” Không tại , Nguyễn Kiều Kiều một cảm giác khó tả.

 

Nàng đặt rổ rau bếp, kéo tay tiểu phản diện, với Nguyễn Lâm thị: “Bà nội, chúng cháu ngoài chơi đây.”

 

“Ừ, , đừng xa nhé.” Nguyễn Lâm thị dặn dò.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Nguyễn Kiều Kiều kéo khỏi bếp, đến giữa sân mới buông tay. tay nàng buông , lập tức nắm . Nguyễn Kiều Kiều nhặt rau xong, tay dính nhựa, nắm, nhưng gạt mãi , đành giải thích: “Tay tớ bẩn, rửa .”

 

Tiểu phản diện cúi đầu, mở lòng bàn tay nàng , thấy dính ít nhựa rau màu xanh, liền dắt nàng giếng, múc nước tỉ mỉ rửa tay cho nàng.

 

 

Loading...