“Không cần!” Hứa Tư phản ứng kịch liệt, ngẩng đầu ông: “Đổi tiền! Mua kẹo!”
Đối với việc đổi con mồi lấy tiền mua kẹo cho Nguyễn Kiều Kiều, Hứa Tư coi trọng hơn bất cứ thứ gì, ai cũng đừng hòng ngăn cản !
Nguyễn Kiến Quốc ngẩn , đó bật .
Chỉ là vận may lắm. Khi về đến nhà họ Nguyễn, Lưu Mai trong sân nhà thấy Nguyễn Kiến Quốc xách con hoẵng. Lần mụ khôn hơn, chạy đòi hỏi gì, nhưng miệng cố tình to đủ để Nguyễn Kiến Quốc thấy: “Quả nhiên là nhà yêu quái núi đầu thai, tùy tiện là thịt ăn, cũng sợ ăn cả nhà biến thành yêu quái.”
Nguyễn Kiến Quốc thấy gân xanh trán nổi lên, nhưng nể tình mụ là đàn bà nên chấp nhặt, lạnh mặt sân.
Cú đ.ấ.m bông, Lưu Mai cũng chẳng vui vẻ gì, trợn trắng mắt phòng.
Trong nhà chính, Nguyễn Lâm thị đang quét dọn, thấy họ xách con hoẵng thì sững sờ: “Cái là...”
“Là Tiểu Tư bắt .” Nguyễn Kiến Quốc giải thích.
Nguyễn Lâm thị buông chổi, tới dặn dò Hứa Tư một hồi. Hứa Tư , cũng phản bác. Đợi Nguyễn Lâm thị dặn dò xong, bảo bếp ăn cơm hâm nóng cho , mới buông một câu: “Bán, đổi kẹo.”
Nguyễn Lâm thị dở dở , cùng Nguyễn Kiến Quốc bất lực.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Tuy nhiên, chuyện cũng dễ dàng trôi qua như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-139-doi-tien-mua-keo-6.html.]
Lưu Mai ban đầu tưởng con hoẵng do Nguyễn Kiến Quốc bắt nên dù thèm thuồng cũng sợ Nguyễn Lâm thị. đến tối, trong đội bàn tán, thợ xây nhà cho Nguyễn Kiến Quốc bảo một bé trong đội đỏ, nhặt con hoẵng ba bốn mươi cân ở núi , mụ lập tức nổi đóa.
Lúc đó bé cùng Nguyễn Kiến Quốc, chẳng là cái thằng nợ đời nhà mụ ?
Nó bắt một con hoẵng? Mà mang sang nhà họ Nguyễn? Cái đồ ăn cây táo rào cây sung !
Lưu Mai tức khí hùng hổ xông sang nhà họ Nguyễn, sân c.h.ử.i bới Nguyễn Kiến Quốc đang rửa chân: “Nguyễn Kiến Quốc, cái đồ hổ, lớn đầu thế mà còn tham lam đồ của trẻ con nhà , ông còn là đàn ông hả? Ông rõ ràng cho !”
Nguyễn Kiến Quốc c.h.ử.i đến ngơ ngác.
Nguyễn Kiến Đảng ở phòng bên tiếng chống nạng , mấy đứa trẻ tan học về cũng chạy xem.
Nguyễn Lâm thị cùng Nguyễn Kiều Kiều, Hứa Tư là những cùng.
Nhìn thấy Hứa Tư từ lưng Nguyễn Lâm thị, Lưu Mai c.h.ử.i ầm lên: “Mày cái đồ ăn cây táo rào cây sung, mày điên hả! Nuôi con lợn con ch.ó bao nhiêu năm nó còn báo ơn hơn mày đấy!”
Tiếng c.h.ử.i rủa của mụ quá lớn, quá khó , khiến ít đường tò mò dừng ngó xem náo nhiệt.
Nguyễn Lâm thị sầm mặt Lưu Mai, hỏi: “Thím Hứa, thím cho rõ ràng xem nào! Nếu đừng trách khách khí!”
“Ha, thím Nguyễn còn ác nhân cáo trạng ? Hôm nay chuyện cho ngô khoai mới !” Mụ sang đám xem náo nhiệt phía : “Nào, nào, đây hết , cũng xem hôm nay thím Nguyễn giải thích chuyện thế nào!”