Sáng sớm hôm , Nguyễn Kiều Kiều đang ngủ ngon lành thì tiếng hét thất thanh như ma kêu quỷ từ nhà họ Hứa bên cạnh cho giật tỉnh giấc.
Vừa mở mắt thấy đôi mắt của tiểu phản diện ngay mặt.
“Đừng sợ.” Hắn nhẹ nhàng an ủi nàng.
“Sao ở đây?” Nguyễn Kiều Kiều lồm cồm bò dậy, ngạc nhiên hỏi. Thấy Nguyễn Lâm thị nhanh , miệng lầm bầm mắng Lưu Mai bên cạnh phát điên, sáng sớm tinh mơ gào rú.
Vừa đầu thấy Nguyễn Kiều Kiều dậy, bà lập tức đổi vẻ mặt, cầm cái áo khoác ở đầu giường dỗ dành: “Kiều Kiều dậy , nào, bà hấp bánh sữa cho cháu đấy, mau dậy ăn cho nóng.”
Sức khỏe Nguyễn Kiều Kiều , Nguyễn Lâm thị thường xuyên nghiên cứu các món ăn để tẩm bổ cho nàng.
Món bánh sữa bà mới học gần đây.
Nguyễn Kiều Kiều gật đầu, vươn tay ôm lấy Nguyễn Lâm thị nũng một lúc mới chịu xuống giường. Mặc áo khoác xong, nàng xổm xuống định giày thì tiểu phản diện cầm giày xỏ chân cho nàng.
“Tớ tự mà.” Nguyễn Kiều Kiều ngọ nguậy chân. Nàng sắp 6 tuổi , trừ khi nũng hưởng thụ cảm giác cưng chiều, còn bình thường nàng vẫn tự mặc quần áo và giày.
Tiểu phản diện cầm giày xổm đất nàng, lộ cái biểu cảm khiến Nguyễn Kiều Kiều thể kháng cự nổi, ánh mắt toát lên vẻ cô đơn khi từ chối, hệt như chú cún con bỏ rơi.
“...” Nguyễn Kiều Kiều.
Thôi , , cho tớ !
Nguyễn Kiều Kiều buông xuôi, duỗi chân giày. Biểu cảm của tiểu phản diện lập tức tươi tỉnh hẳn lên, nghiêm túc giày cho nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-141-day-do-luu-mai-2.html.]
Nguyễn Lâm thị bên cạnh cũng chỉ trừ.
bà thấy chuyện gì bất thường. Bà chỉ cảm thấy Tiểu Kiều Kiều nhà bà đáng yêu quá đỗi, ai cũng nâng niu chiều chuộng, chẳng nỡ để nàng động tay động chân việc gì, bộ vài bước cũng sợ nàng mệt.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Cho nên Hứa Tư đối với Nguyễn Kiều Kiều như , bà thấy cũng là chuyện bình thường.
Hứa Tư giày cho Nguyễn Kiều Kiều xong liền dắt tay nàng ngoài. Nguyễn Lâm thị lấy nước nóng để ở nhà chính, Hứa Tư nhanh nhảu chạy tới vắt khăn mặt cho nàng.
“...” Nguyễn Kiều Kiều: Cảm ơn nhiều nhé, nhưng tớ tàn phế nha?!
Nguyễn Kiều Kiều nhăn mặt tiểu phản diện chăm sóc như chăm tàn tật, hết lau mặt, lau tay, đặt nàng ngay ngắn ghế đẩu, kê thêm cái ghế cao mặt, chạy xuống bếp bưng đồ ăn sáng lên cho nàng.
“...” Nguyễn Kiều Kiều thở dài, sợ đòi đút cho ăn nên vội vàng cầm thìa tự xúc ăn .
Tiểu phản diện thấy chút tiếc nuối nàng, đành một bên nàng ăn.
Bên nhà hàng xóm, Lưu Mai vẫn đang nhảy dựng lên. Họ thấy nhưng thấy tiếng mụ c.h.ử.i bới hoảng sợ gọi Hứa Kiến Lâm.
Nguyễn Kiều Kiều ăn vểnh tai ngóng, m.ô.n.g nhấp nhổm yên, trong lòng ngứa ngáy chạy sang xem náo nhiệt.
Tiểu phản diện bên cạnh dường như thấu suy nghĩ của nàng, ghé tai nàng thì thầm vài câu. Nguyễn Kiều Kiều kinh ngạc mở to mắt!
“Cậu giỏi thế á?”
Tiểu phản diện , nụ mang theo vài phần đắc ý, gật đầu thật mạnh. Hắn chính là giống đực lợi hại nhất!