Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 144: Tính chiếm hữu cao (1)

Cập nhật lúc: 2025-12-16 00:46:55
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi ngang qua cửa nhà họ Lý, con Tiểu Hắc hề nhiệt tình như khi mà cụp đuôi, cố gắng rúc sâu góc tường trốn tránh. Nguyễn Kiều Kiều thấy lạ, gọi nó một tiếng, nhưng Tiểu Hắc chỉ ư ử đáp chứ dám đầu .

 

Lý Thư tiếng , thấy cảnh cũng ngạc nhiên.

 

Cười : “Vừa nãy còn bình thường mà, tự nhiên thế .” Rồi sang Nguyễn Kiều Kiều: “Kiều Kiều ngoan thật, gọi bố về ăn cơm đấy ?”

 

Nguyễn Kiều Kiều đáp: “Vâng ạ, chú Lý hôm nay...” Lời còn hết, bên cạnh đang nắm tay nàng bỗng kéo tuột nàng về phía , tốc độ nhanh, Nguyễn Kiều Kiều theo kịp, suốt dọc đường cứ kêu chậm một chút, tự nhiên cũng chẳng còn tâm trí chuyện với Lý Thư nữa.

 

Lý Thư cũng để ý, chỉ bất đắc dĩ hai đứa trẻ xa.

 

“Cậu gì thế! Tớ suýt ngã đấy!” Nguyễn Kiều Kiều hất tay , chút tức giận .

 

Tiểu phản diện dừng đầu nàng, vẻ mặt tủi : “Chú đói, ăn cơm.”

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

“Thì cũng cần vội vàng thế chứ!” Nguyễn Kiều Kiều vẫn thấy giận, chỉ cảm thấy tên tiểu phản diện ngày càng đà lấn tới, tính chiếm hữu cũng lớn quá mức, rõ ràng mới tí tuổi đầu mà tâm cơ thế !

 

Nàng sớm phát hiện , mỗi nàng chuyện với ngoài nhà họ Nguyễn là mắt mắt, mũi mũi.

 

Bây giờ thế , lớn lên còn thế nào nữa?

 

Thảo nào kiếp thể vì si mê nữ chính mà biến thái đến mức hủy diệt cả thế giới!

 

Nghĩ đến việc khả năng hủy diệt thế giới, Nguyễn Kiều Kiều khỏi rùng , nhăn mặt, tận tình khuyên bảo: “Anh Tư, như .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-144-tinh-chiem-huu-cao-1.html.]

 

Hứa Tư bàn tay nhỏ bé của nàng buông thõng bên , phản ứng đầu tiên là nắm lấy, nhưng Nguyễn Kiều Kiều cảm thấy nàng nên chữa cho cái tật , bèn cố tình vung tay cho nắm, tự bước những bước ngắn cũn cỡn về phía .

 

Ánh mắt Hứa Tư trầm xuống, lặng lẽ theo .

 

Gọi Nguyễn Kiến Quốc, Nguyễn Kiều Kiều ông bế lòng. Hứa Tư cạnh Nguyễn Kiến Quốc như khi mà tụt phía một đoạn xa, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía Nguyễn Kiều Kiều với vẻ mong chờ.

 

Nguyễn Kiều Kiều mấy thấy, nhưng cố tình chạm mắt với , ôm cổ Nguyễn Kiến Quốc kể chuyện xảy ở nhà họ Hứa hôm nay.

 

Nguyễn Kiến Quốc xong nhíu mày, nhưng nghĩ đến Hứa Tư, chỉ dặn dò Nguyễn Kiều Kiều tuyệt đối tự ý một đến gần núi . Đồng thời trong lòng ông cũng tràn đầy lo lắng, cứ cảm thấy qua hai chuyện , cả cái thôn chẳng an chút nào.

 

Giờ ông chỉ nhanh chóng xây xong nhà, đó xây một bức tường bao kiên cố, như thế sẽ sợ thú dữ nữa.

 

Còn Nguyễn Kiều Kiều vai ông, tưởng như đang ngủ gật nhưng thực vẫn lén lút quan sát Hứa Tư, càng càng thấy khó chịu, hậm hực nghĩ rõ ràng là sai, tại như thể nàng sai ?!

 

Về đến nhà họ Nguyễn, Nguyễn Kiều Kiều trượt khỏi Nguyễn Kiến Quốc. Còn cổng thấy giọng quen thuộc vọng từ bên trong.

 

“Bà Nguyễn, còn cần cháu giúp gì nữa ạ?” Là Ngũ Y Đình, giọng nũng nịu, mang theo vẻ điệu đà cố ý.

 

Nguyễn Kiều Kiều thấy giọng , chuông cảnh báo trong lòng liền réo vang, hùng hổ chổng m.ô.n.g chạy trong.

 

Quả nhiên thấy Ngũ Y Đình đang cạnh Nguyễn Lâm thị, giúp bày bát đũa. Bày xong liền ngẩng đầu Nguyễn Lâm thị với vẻ ngưỡng mộ, chờ mong bà khen một câu.

 

 

Loading...