Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 146: Tính chiếm hữu cao (3)

Cập nhật lúc: 2025-12-16 00:46:57
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyễn Kiều Kiều hí mắt cô bé khuất khỏi cửa, khóe miệng khẽ nhếch lên, lộ nụ đắc ý.

 

“Tiểu quỷ ranh ma.” Nguyễn Lâm thị ấn nhẹ cái mũi nhỏ của nàng: “Chỉ cháu là lắm trò.”

 

Nguyễn Kiều Kiều hừ nhẹ một tiếng nũng nịu, cũng phản bác. Dù bà nội là của một nàng, ai cũng tranh!

 

Nguyễn Lâm thị sống bao nhiêu năm, những hành động lấy lòng của Ngũ Y Đình. Có lẽ do thiếu thốn tình thương nên cô bé mới tìm kiếm chút quan tâm từ bà.

 

Nguyễn Lâm thị tình thương bao la, cháu gái cưng của bà bà còn thương hết, lấy tâm sức mà lo cho ngoài.

 

Hơn nữa, bé ngoan nhà bà đang vui kìa, đang ghen tị kìa! Bà nỡ lòng nào để cháu vui chứ.

 

Buổi chiều.

 

Khi Nguyễn Kiều Kiều ngủ trưa dậy, mấy em trai học về, xếp hàng trong sân bài tập. Nguyễn Kiều Kiều dụi mắt , Nguyễn Kiệt là đầu tiên thấy, chạy đón.

 

“Kiều Kiều.” Cậu bế bổng nàng lên, hôn chụt một cái, cho nàng uống nước.

 

Bên tiểu mập mạp cũng tích cực vắt khăn ướt mang tới lau mặt cho nàng.

 

Nguyễn Kiều Kiều chà chiếc khăn mặt mát lạnh lên mặt, cũng tỉnh táo hẳn , chớp chớp mắt các đang vây quanh , nở một nụ ngọt ngào đáng yêu.

 

“Kiều Kiều tháng Chín là học , để dạy em nhận mặt chữ nhé?” Nguyễn Khánh mới học lớp một .

 

Tiểu mập mạp lập tức lườm em họ đầy ghét bỏ: “Mày mới học lớp một, dạy thì cũng để dạy chứ.”

 

Nguyễn Kiệt khẩy: “Kiều Kiều đương nhiên là do dạy .”

 

“Hay là để dạy cho, thi cuối kỳ một thứ ba khối đấy.” Nguyễn Thỉ .

 

“Em cũng thứ ba mà.” Nguyễn Phong chen .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-146-tinh-chiem-huu-cao-3.html.]

 

“Anh thứ nhất!” Nguyễn Kiệt tuyên bố.

 

“...” Nguyễn Kiều Kiều.

 

Nhìn các tranh “thầy giáo” vỡ lòng cho đến đỏ mặt tía tai, nàng lặng lẽ bước những bước ngắn cũn cỡn cửa. Hiện tại nàng chẳng tí hứng thú nào với việc học hành cả!

 

“Muội , em thế?” Sáu ông đang tranh cãi hăng say, cuối cùng cũng phát hiện nhân vật trung tâm biến mất, thấy nàng ngoài liền thắc mắc hỏi.

 

“Em đầu thôn xem bố xây nhà.”

 

“A, với em.” Nguyễn Kiều Kiều lập tức , nhét vội sách vở cặp, quẳng lên ghế đuổi theo.

 

Nguyễn Vĩ và tiểu mập mạp cũng xong bài tập, liền chạy theo.

 

Mấy còn xong, bọn họ sớm quen thói xong bài tập mới chơi, nên đành trơ mắt ba vây quanh em gái mất, trong lòng ghen tị, tay múa bút lia lịa, chỉ cho nhanh để đuổi theo.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Tuy nhiên bốn đến đầu thôn thì Nguyễn Vĩ gặp Liễu Chiêu Đệ.

 

Liễu Chiêu Đệ núp tường rào một nhà dân, thấy bốn đứa tới thì theo bản năng lùi một chút. Đợi Nguyễn Kiều Kiều và Nguyễn Kiệt qua một đoạn, mụ mới lí nhí gọi Nguyễn Vĩ.

 

Nguyễn Vĩ cuối cùng, nhưng thực cách Nguyễn Kiều Kiều và xa, cả nhóm đều thấy tiếng gọi.

 

Nguyễn Kiều Kiều đầu sang, thấy ngay Liễu Chiêu Đệ đang lén lút trốn .

 

Nàng cụp mắt suy nghĩ một chút bảo Nguyễn Kiệt và tiểu mập mạp: “Chúng nhanh lên thôi.”

 

“Ừ.” Nguyễn Kiệt thích bà thím hai , cũng chẳng thấy mụ, liền nắm tay em gái tiếp. Họ để ý, tiểu mập mạp càng thèm phản ứng.

 

Ba , Nguyễn Vĩ khó xử tại chỗ. Đang định chạy theo thì Liễu Chiêu Đệ từ góc tường bước , túm lấy kéo phía .

 

 

Loading...