Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 148: Liễu Chiêu Đệ thăm dò (1)

Cập nhật lúc: 2025-12-16 00:46:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mụ hung hăng trừng mắt con trai một cái, giơ tay định đ.á.n.h cho nó một cái , nhưng nghĩ đến mục đích hôm nay đến đây, đành nén giận thu tay về, hỏi nó: “Mấy ngày nay con ở nhà, bố con nhắc đến ?”

 

“Không ạ.” Nguyễn Vĩ trả lời dứt khoát.

 

Liễu Chiêu Đệ nghiến răng ken két.

 

“Vậy con bố ly hôn ? Con kế ? Mẹ kế sẽ ngược đãi con đấy!”

 

Vẻ mặt Nguyễn Vĩ ảm đạm hẳn , bố ly hôn, càng kế.

 

Vừa thấy biểu cảm của Nguyễn Vĩ, Liễu Chiêu Đệ tác dụng. Mắt mụ sáng lên, kéo gần hơn chút nữa, thì thầm với : “Tiểu Vĩ, nếu con kế thì về nhà lóc với bố con, bảo con về, ?”

 

“Đợi về, ngày nào cũng đồ ngon cho con ăn, may quần áo mới cho con mặc, mấy thứ kế cho con !”

 

“Tốt hơn cả bà nội ạ?” Nguyễn Vĩ hỏi, ánh mắt chút mong chờ.

 

“Đương nhiên , bà nội con cho các con ăn là đồ thừa của con Nguyễn Kiều Kiều, thế thì báu bở gì.” Liễu Chiêu Đệ bực dọc , nhưng giờ lúc để ý đến Nguyễn Kiều Kiều, mụ trịnh trọng dặn dò một nữa: “Nhớ ? Phải lóc với bố con, sống c.h.ế.t đòi về! Bảo là khác đều cần, chỉ cần ruột thôi, ?”

 

Nguyễn Vĩ gật đầu.

 

Liễu Chiêu Đệ hài lòng, xoa đầu : “Được , thế đến tìm con, việc bảo con đừng quên đấy.” Nói đến đây ngừng một chút: “Chuyện hôm nay gặp con cũng đừng với ai, kể cả con cũng .”

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Đặc biệt là thằng ranh Nguyễn Thỉ , nhớ lời Nguyễn Thỉ hôm đó, Liễu Chiêu Đệ vẫn tức đau cả tim gan. Một mặt giận con trai thiết với , mặt khác hận Nguyễn Lâm thị thủ đoạn cao tay, thế mà lôi kéo con trai mụ ngay mắt mụ!

 

Tối đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-148-lieu-chieu-de-tham-do-1.html.]

 

Nguyễn Vĩ và Nguyễn Thỉ ăn cơm tối bên nhà Nguyễn Lâm thị, chơi với Nguyễn Kiều Kiều một lúc về phòng. Nguyễn Thỉ đang lấy nước nóng cho Nguyễn Kiến Đảng, lúc bưng thì Nguyễn Vĩ sán gần.

 

“Anh, để em bưng cho.” Cậu đón lấy cái chậu sắt tay . Trẻ con nông thôn sức đều khỏe, cái chậu sắt dù nặng nhưng bưng cũng vấn đề gì.

 

Nguyễn Thỉ cũng nghi ngờ gì, chỉ dặn cẩn thận chút tự múc nước rửa mặt rửa chân.

 

Nguyễn Vĩ bưng nước đến chỗ Nguyễn Kiến Đảng. Ông đang cúi đầu xem bản vẽ ánh đèn dầu. Mấy ngày nay chân thương thể ngoài việc, ngày nào ông cũng ở chỗ công trường đầu thôn giúp Nguyễn Kiến Quốc trông coi.

 

Việc ông thuê bên ngoài quen nên thuận tay.

 

Nguyễn Kiến Quốc cũng bạc đãi ông, mỗi ngày trả lương theo mức ông bên ngoài. Ông nhận, nhưng Nguyễn Kiến Quốc đúng, ông đang lúc túng thiếu, học phí kỳ của mấy đứa con còn trông , ông đành áy náy nhận lấy, đồng thời cũng dốc hết nhiệt tình, quyết tâm việc cho thật .

 

Thấy Nguyễn Vĩ , ông ngẩng đầu thoáng qua, chỉ chỗ đất mặt: “Cứ để đấy là , các con cũng ngủ sớm , mai còn học.”

 

Nói xong, ông tiếp tục cúi xuống xem bản vẽ tay.

 

Xem một lúc, cảm thấy gì đó đúng, ngẩng đầu lên thì thấy Nguyễn Vĩ vẫn mặt .

 

“Sao thế?” Ông hỏi.

 

Nguyễn Vĩ ông, bỗng nhiên thấy căng thẳng.

 

“Bố, bố thật sự ly hôn với ạ?” Cậu hỏi.

 

 

Loading...