Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 149: Liễu Chiêu Đệ thăm dò (2)

Cập nhật lúc: 2025-12-16 00:47:00
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tay Nguyễn Kiến Đảng khựng , đặt bản vẽ sang một bên thớt, gần như chút nghi ngờ hỏi: “Hôm nay con gặp con ?”

 

“Vâng.” Nguyễn Vĩ gật đầu, vẻ mặt tủi : “Bố, con kế, kế sẽ ngược đãi chúng con.”

 

Nguyễn Kiến Đảng thở dài, vẫy tay gọi gần, xoa đầu : “Bố và con sống chung nữa, nhưng nghĩa là các con sẽ mất . Mẹ con vẫn là của các con, lúc nào nhớ thể đến thăm bất cứ lúc nào. Bố cũng sẽ tìm kế cho các con , sẽ ai ngược đãi các con cả.”

 

Ông còn trẻ nữa, con cái ba đứa. Trước dù cảm thấy Liễu Chiêu Đệ nhưng ông cũng từng ý định ly hôn, chỉ là hiện tại Liễu Chiêu Đệ ngày càng quá quắt, giữ trong nhà sớm muộn cũng là tai họa.

 

Đặc biệt là đối với cả, ông nợ quá nhiều .

 

Từ khi cô cháu gái sinh , Liễu Chiêu Đệ thích, thường xuyên bóng gió mặt ông, lúc còn cay nghiệt. Ông thường chỉ quát mắng ngăn , nhưng chung quy từng gì cả, ông tưởng mụ cũng chỉ đến thế mà thôi.

 

Nào ngờ mụ việc ông gì mà ngày càng lấn tới.

 

Ngay từ lúc mụ xúi giục Nguyễn Kiều Kiều, đáng lẽ ông hành động ngay!

 

Huống hồ, một phụ nữ đến đứa trẻ con cũng dung tha, tâm địa ... thật sự thể gọi là lương thiện, thậm chí là độc ác. Cháu gái ông may mắn một hai xảy chuyện lớn gì, nhưng nếu nữa thì ? Ai dám đảm bảo hậu quả?

 

Chỉ là những chuyện ông thể với con, thể phá hỏng hình tượng của Liễu Chiêu Đệ trong lòng chúng.

 

Chỉ đành dỗ dành Nguyễn Vĩ như .

 

Nguyễn Vĩ đỏ hoe mắt ông, đại khái cũng Nguyễn Kiến Đảng sẽ mềm lòng, đành gật đầu, lau nước mắt ngoài.

 

Bên ngoài, Nguyễn Thỉ đang khoanh tay chờ , thấy liền hừ lạnh một tiếng, phòng.

 

Nguyễn Vĩ c.ắ.n môi, theo .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-149-lieu-chieu-de-tham-do-2.html.]

“Anh, giận ?”

 

Nguyễn Thỉ leo lên giường của , liếc cũng chẳng thèm liếc một cái. Nguyễn Vĩ chạy theo kéo chăn của , đá cho một cái bay .

 

“Anh.” Ôm cái bụng đá đau, Nguyễn Vĩ rụt rè gọi, giọng đầy tủi .

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

“Đừng gọi tao, tao mày!” Nguyễn Thỉ trùm chăn kín mít, giọng lạnh lùng châm chọc vọng . Cậu bảo hôm nay thằng ngoan thế, chủ động giúp bố bưng nước ấm, hóa mục đích cả!

 

“Anh, em cố ý giấu , là bảo cho .”

 

“Thế thì mày cứ tiếp tục giấu , dù tao cũng mày, mày đừng gọi tao là nữa!” Nguyễn Thỉ kéo chăn lên che kín đầu.

 

Nguyễn Vĩ ở phía gọi thêm hai tiếng nữa, Nguyễn Thỉ vẫn phản ứng, đành lủi thủi về giường .

 

Sáng hôm Nguyễn Thỉ dậy sớm, cũng gọi Nguyễn Vĩ ở giường đối diện, sang chỗ Nguyễn Lâm thị ăn sáng. Nguyễn Lâm thị thấy sang một , ngạc nhiên hỏi: “Sao cháu sang một , Tiểu Vĩ ?”

 

Nguyễn Thỉ hừ một tiếng trong mũi, trả lời.

 

Nguyễn Lâm thị đá một cái, lúc mới sa sầm mặt mày kể chuyện tối qua.

 

Nguyễn Lâm thị xong im lặng.

 

“Bà nội, cháu cháu về.” Thấy Nguyễn Lâm thị gì, Nguyễn Thỉ tiếp: “Mẹ thật lòng về đối với chúng cháu , sẽ đổi .”

 

Về điểm , Nguyễn Thỉ nhận rõ ràng.

 

Nếu bà thực sự về, nhận sai thì nên đường đường chính chính bước nhà họ Nguyễn, chứ lén lút tìm Nguyễn Vĩ, còn cố tình dặn em cho !

 

 

Loading...